Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1316: Vĩ thú

Thanh niên Ma môn và Lôi Lang gần như đồng thời đứng dậy, bám lên hai bên bức tường, tuy rằng không hiểu ngôn ngữ của nhau, song lại đều có thể nhìn rõ ý đồ trong ánh mắt của đối phương. Đối thủ của ngươi, là ta.
Rầm!
Thanh niên Ma môn đạp lên bức tường, tạo thành khoảng cách trên trăm mét ngay lập tức, sau đó tung nắm đấm về phía chân trước của Lôi Lang. Lôi Lang mạnh mẽ đón lấy nắm đấm này, há to cái miệng như chậu máu, đớp vào cánh tay trái của thanh niên Ma môn kia, sau đó hung hắn cắn xé.
Đây là một cuộc đọ sức đẫm máu, man sợ, so bì sức mạnh và kỹ năng cực hạn. Thư sinh áo xanh cầm sách trong tay đối đầu với Trạm Lư, Thừa Ảnh và Đinh Chân Tự.
Tăng nhân nhắm mắt thì bị Umberlee vung đao kéo chân, không thể gấp rút tiếp viện đồng đội.
Máy quan sát hệ thống ở một bên âm thầm ghi lại hình ảnh, thật thà quay lại khung cảnh chiến đấu này, sau đó phát sóng chúng. Những người chơi ở đây đều là kẻ mạnh trong kẻ mạnh, là những siêu phàm giả đứng đầu trong hàng trăm triệu người bình thường.
Thế nhưng khi đối diện với tu sĩ ngoại vực, hệ thống sức mạnh, công pháp xa lạ mà quỷ dị hay là các loại trị số bình quân thì đều cao hơn phe mình một bậc.
Thế giới Ma Quỳ sau khi trải qua màn đêm vĩnh hằng suốt hai trăm năm, trong thời gian đó, Ma Quỳ thời kỳ đầu có thể nuốt chửng năng lượng tự do đã dần khô héo và thoái hóa vì không nhận được ánh nắng, chỉ còn những Ma Quỳ đời tiếp theo với những đột biến suy yếu, khả năng thích ứng với bóng tối cao mới có thể tiếp tục sinh tồn. Trong quá trình này, Ma Quỳ thời kỳ đầu dần chết đi đã giải phóng toàn bộ năng lượng tự do mà chúng nuốt chửng trước đó, khiến nồng độ linh khí tổng thể của thế giới Ma Quỳ tăng lên thay vì giảm xuống.
Điều này chẳng khác nào hồi quang phản chiếu, thúc đẩy việc sinh ra một nhóm tu hành giả với thiên phú kiệt xuất trong thời kỳ cuối của màn đêm vĩnh hằng.
Tất nhiên, cái giá phải trả cho điều này chính là cái chết của hàng tỷ sinh linh, cũng như sự suy tàn và trì trệ cùng cực của một nền văn minh.
Ầm!
Thanh niên Ma môn toàn thân nhuốm máu tung một quyền, đánh trúng eo của Lôi Lang.
Lôi Lang lăn lội rồi trượt dài, tạo thành một dấu vết trên mặt đất, lớp lông trắng lấm tấm cát bụi, xương cốt tứ chi gãy vụn ở các mức độ khác nhau.
Lôi Lang gian nan bò dậy, phun ra một búng máu trộn lẫn với mảnh nội tạng, ánh mắt tuy sắc bén nhưng vẫn không che giấu được sự mệt mỏi nhìn chằm chằm vào thanh niên Ma môn kia. Tình thế trận chiến không mấy lạc quan. Thư sinh áo xanh trên tay cầm sách kia không ngừng tung ra đủ loại pháp thuật, công kích Thừa Ảnh và Đinh Chân Tự, khiến Trạm Lư phải kiệt sức vì bảo vệ cho hai người đồng đội. Thanh trường đao hải tặc ‘Sứ Giả Thủy Triều’ của Umberlee không ngừng chém về phía tăng nhân nhắm mắt kia, thế nhưng lại bị hắn dùng các loại pháp khí như chày kim cương, bát vàng, áo cà sa, phật châu… để chặn lại. Bên phía Cuồng Nhiên Hỏa và Thái Hạo cũng rơi vào cục diện bế tắc, tu sĩ dị giới đã xếp lại thành đội hình, hợp lực phân chia sức mạnh đến từ ngọn lửa kỳ dị từ trên trời giáng xuống, liên tục tiêu hao linh lực của Cuồng Nhiên Hỏa. Con rồng khí do Thái Hạo triệu hồi liên tục bị kiếm trận hoa sen của Đan Thần tử cắt chém, chẳng mấy chốc đã rút ngắn lại còn chưa đầy hai mươi mét. Tình thế, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
“Vù…”
Trong đôi mắt Lôi Lang hiện lên vẻ quyết tâm, nó không thèm để ý đến thanh niên Ma môn đang lao tới, quanh cổ chợt xuất hiện một chiếc vòng cổ đầy kim. Chiếc vòng cổ kia tự động siết lấy cổ Lôi Lang, ống kim bên trên bơm một lượng lớn linh dược vào trong cơ thể nó. Hơi nóng chạy dọc khắp cơ thể. Lôi Lang hít vào một hơi thật sâu, lớp lông màu trắng trải rộng khắp cơ thể đột nhiên phát ra tia điện tung bay, sấm chớp lóe lên. Thanh niên Ma môn đang lao đến kia chợt dừng bước, trên trán tuôn ra những giọt mồ hôi lạnh theo bản năng. Giác quan nhạy bén có thể sánh với yêu thú giúp hắn cảm nhận được năng lượng trong cơ thể Lôi Lang đang không ngừng cuộn trào.
Tách tách…Âm thanh lôi điện xé rách không khí liên tiếp vang lên. Tia điện trên bề mặt lớp lông bao phủ cơ thể dần ngưng tụ lại thành một nhóm vật thể không ngừng chấn động với tốc độ cao, sau đó dần bay vào miệng Lôi Lang, cuối cùng bị nó nuốt trọn. Lồng ngực của Lôi Lang đột nhiên mở rộng. Dưới lớp da căng mỏng nơi cổ họng lóe lên một thứ ánh sáng chói lọi hệt như một ngôi sao.
‘Tên kỹ năng: Hư Cẩu Pháo’.
‘Loại hình: Linh năng’.
‘Hiệu ứng đặc biệt: Oanh tạc. Nuốt năng lượng trong cơ thể vào bụng, ép, nén, tạo thành hình cầu rồi bắn ra, gây đòn tấn công mang tính hủy diệt’.
‘Tiêu hao: Ít nhất 70% điểm linh lực’.
‘Thời gian cooldown: 10 phút’.
Bạn cần đăng nhập để bình luận