Người Chơi Hung Mãnh

Chương 579: Tập tài liệu

Lý Ngang chậm rãi ung dung đi cùng Vương Tùng San, thản nhiên hỏi:
- Tại sao cậu lại muốn đi thăm vườn bách thú?
- Chẳng lẽ là do tập tài liệu hôm qua tôi đã gửi cho cậu [ màu hồng phấn phủ đầy thanh xuân! Địa điểm hẹn hò chọn lọc dành cho trai gái] và [Một trăm mẹo nhỏ Tiểu Diệu khi hẹn hò] không đủ khoa học sao?
- Rõ ràng hai tài liệu đó là do cậu tự làm mà?
Vương Tùng San trợn tròn mắt,
- Người bình thường ai sẽ đi nhà tang lễ hẹn hò, trải nghiệm phương thức quản lý điện tử linh cữu và mai táng mới của thành phố Ân hả?
- Nơi đó gần đây còn sử dụng vòng hoa điện tử tuần hoàn đó nha. Còn có một màn hình LCD dài gắn vào giữa vòng hoa, có thể cuộn phụ đề theo vòng hoa, còn có thể tự động cung cấp phần nhạc điệm nữa!
- Không thể nào Cyberpunk hơn được nữa.
- Ở đây thực sự rất thích hợp để những cặp đôi hẹn hò trên mạng gặp gỡ trực tiếp, là nơi lý tưởng của những đôi tình nhân.
Vương Tùng San vừa giả bộ không nghe thấy, vừa tiếp tục mắng chửi:
- Còn nữa, cái chuyện bơi lội dưới ánh trăng trong mùa đông của bảng hẹn hò Tiểu Diệu lại là chuyện gì xảy ra?
- Những người bình thường ai lại muốn trong lúc đang hẹn hò đi bơi giữa mùa đông chứ?
Lý Ngang nghiêm mặt nói:
- Mùa đông đi bơi lội có thể rèn giũa ý chí, xua bệnh, cường thân kiện thể.
- Cự Ma Tù Trưởng Zulkin nổi tiếng trong rừng rậm Cự Ma Armani cũng rất thích bơi lội vào mùa đông, còn ăn chay để rèn luyện cả thể chất và tinh thần.
- Cái đó lại là cái chuyện vặt vãnh gì nữa chứ?!
Vương Tùng San biết nghe lời đúng, tiếp tục chửi bậy suốt một đường.
Sở thú Thành phố Ân ban đầu được gọi là Công viên Tây Giao, là ký ức của nhiều người dân Thành phố Ân, đây cũng là vườn thú thành thị lớn thứ hai của miền Đông.
Công viên có diện tích rộng lớn, cây cối tươi tốt, môi trường yên tĩnh, cũng có rất nhiều điểm vui chơi.
Lý Ngang và Vương Tùng San cùng nhau vui vẻ cười đùa, tham quan rất nhiều công viên sinh thái, đi một vòng Bảo tàng Khoa học và Giáo dục, Hành lang Cá Vàng, Hồ Điệp quán, còn đi một vòng đu quay để thưởng ngoạn toàn cảnh khu vườn từ trên cao.
Trong suốt quá trình này, Lý Ngang còn thường thường bị trúng gió, nằm bò lên trên thành hộp thủy tinh của loài bò sát, còn kêu " khè khè khè" với con mãng xà lớn màu vàng ở bên trong một lúc.
Sau đó hắn thâm tình nhẹ nhàng nói với con mãng xà:
- Tiểu Hoàng, ngươi có nhớ ta không? Ta cuối cùng cũng đã hóa thành người. Ngươi đừng lo, ta sẽ tìm cách cứu ngươi ra.
Hành động này trực tiếp hù dọa một đám đôi tình lữ ở bên cạnh hoảng sợ, Lý Ngang còn chưa kịp giải thích cho bọn họ biết đây là một khả năng đặc biệt nói chuyện với loài rắn có tên là [Xà Lão Khang].
Thì đã bị Vương Tùng San trực tiếp kéo đi.
Cả hai lang thang từ sáng cho đến hai giờ chiều, đi mệt rồi mới ghé quán ăn, ngồi ở dưới tán ô che nắng vừa ăn vừa uống.
Lớp trưởng vừa nhâm nhi trà sữa vừa bảo vệ chăn bông, mở to mắt, cảnh giác nhìn chằm chằm Lý Ngang.
Cái người sau khi đã uống xong trà sữa của mình, đang cắn ống hút nhiệt tình nhìn chằm chằm vào cốc nước của cô.
- Rột rột !
Trong ánh mắt tiếc nuối của Lý Ngang, lớp trưởng đại nhân nuốt viên trân châu cuối cùng xuống, sau đó mãn nguyện nằm xuống ghế, thở dài một tiếng.
- A !
Trong cuộc sống, chỉ có đồ ăn và trà sữa là không làm cho người ta thất vọng, ngay cả Lý Ngang cũng đừng hòng cướp được.
Lớp trưởng đại nhân cười "he he", hưởng thụ ánh mắt phẫn hận của Lý Ngang, sau đó lại lấy điện thoại di động ra chơi tiếp.
Hôm nay cô đã có một khoảng thời gian chơi đùa rất vui vẻ, nhưng có đôi lúc, cô lại cảm thấy giống như có một cảm giác ghen tuông không biết từ đâu tới đang bao trùm lấy mình ...
Quả thực có chút không thể giải thích được.
Điện thoại di động của lớp trưởng đại nhân phát ra tiếng gõ bàn phím lạch cạch, Lý Ngang cũng duỗi lưng một cái rồi lấy điện thoại di động ra chơi.
Kể từ khi chính thức công nhận sự tồn tại của hiện tượng dị thường, mọi thứ đều được đưa ra ánh sáng.
Các cán bộ của Đặc Sự Cục có thể đứng ra nhận nhiệm vụ chính thức, cũng là người đầu tiên nhất đến nơi xảy ra sự cố bất thường để xử lý vụ việc.
Ngoài ra, trên đường phố còn có xe tuần tra suốt 24 giờ.
Đường dây điện thoại để báo cáo chính thức về các sự cố bất thường cũng hoạt động 24 trên 7.
Cùng với các camera giám sát dày đặc và hệ thống giám sát toàn thành phố đều tập trung cao độ.
Thành phố Ân gần đây trở nên khá bình lặng.
Hoặc nói đúng hơn là nhìn giống như trở nên khá bình lặng.
Đối với người chơi cấp thấp, vấn đề quan chức lũng đoạn trong việc xử lý các sự kiện bất thường, cũng tương đương với việc đã lũng đoạn các nhiệm vụ thường xuyên trong thế giới thực.
Những người chơi bình thường cấp thấp đi theo con đường sói đơn độc, rất khó để cướp được tin tức về các sự kiện bất thường trước những quan chức địa phương này.
Chỉ có thể lái xe đến nhiều nơi khác nhau trong thành phố, cố gắng thực hiện các nhiệm vụ thường xuyên,
Không chỉ kém hiệu quả, còn dễ bị hệ thống giám sát phát hiện điểm bất thường, cuối cùng là những gì tìm hiểu được đều bị bọn họ để ý tới.
Hoàn cảnh sinh tồn của những người chơi sói đơn độc cấp thấp đã tồi tệ hơn trước rất nhiều.
Lý Ngang nghĩ đến đó, lại chán nản tiếp tục quét màn hình điện thoại.
Hắn gần đây không có nghĩ đến việc đi ra ngoài để làm nhiệm vụ thông thường, những thu hoạch từ việc cải biến lại thế giới cổ tích đã đủ nhiều.
Hắn phải mất một khoảng thời gian đáng kể để hoàn toàn tiêu hóa hết những thứ đó.
Hôm nay nếu không phải lớp trưởng đại nhân mãnh liệt mời, Lý Ngang ngay cả cửa cũng sẽ không bước ra.
Thay vào đó, hắn sẽ tiếp tục ở cùng với những con giun đáng yêu, côn trùng, và thi thể của pháp sư, trải qua khoảng thời gian cuối tuần.
- Ôi...
Âm thanh nghi ngờ của Vương Tùng San ở phía bàn trà nhỏ vang lên, Lý Ngang ngẩng đầu, nhìn thấy lớp trưởng đại nhân đang cau mày, đưa hình ảnh trên điện thoại cho Lý Ngang xem,
- Cậu nhìn cái này xem.
Bạn cần đăng nhập để bình luận