Người Chơi Hung Mãnh

Chương 776: La Đạo trưởng đến rồi

Vạn Lý Phong Đao ở bên cạnh yên lặng gật đầu.
Có thể hiểu được,
Suy cho cùng thì thuật chữa bệnh của Lý Ngang bày ra hoàn toàn không nói đạo lý, chỉ cần chạm tay vào, khối u đã bị đánh nát sẽ tự động khép lại.
Ngay cả các chuyên gia y tế trong lực lượng đặc nhiệm cơ động cũng phải sử dụng trang bị đạo cụ và phải hao tốn nhiều thời gian, sức lực để chữa lành vết thương, chứ không làm được nhàn nhã thoải mái như Lý Ngang.
Chế tạo ra loại vũ khí sinh học này, loại kỹ thuật chữa bệnh này,
Quả nhiên, đây hẳn là thu hoạch Lý Nhật Thăng có được trong thế giới đầy quái vật dị dạng đó ...
- Có hồi âm là tốt, xem ra bọn họ có thể hiểu được.
Lý Ngang gật đầu, tiếp tục chọc vào khối u, phát ra một tin nhắn,
- Hiện tại chúng ta đang ở ngoài Trấn Châu Thành,
- Xét thấy tình hình bên phía các người có thể không có phương pháp chữa bệnh tiêu hao thấp hiệu quả cao, nên không cần phải trả lời quá phức tạp.
- Để tôi nói một chút về tình trạng hiện giờ vậy.
- Tình trạng hiện tại?
Bên trong Trần Châu Thành phủ thứ sứ, Trúc Học Dân cau mày, liếc nhìn đồng bọn của mình.
- Ý này là sao? Tại sao bọn họ đã ở bên ngoài Trần Châu Thành rồi nhưng lại không trực tiếp vào thành?
- Thạch Kỳ, lần trước có phải anh đã nói chúng ta đang ở phủ thứ sử rồi đúng không?
- Tôi đã nói rồi.
Thạch Kỳ cũng một mặt mờ mịt,
- Ách, có lẽ do gần đây bọn họ quá nổi rồi, tiến vào Trần Châu thành liền bị người ta nhận ra là Tây Môn Tử đạo sĩ chăng?
- Không có khả năng.
Tuân Tử An thờ ơ lắc đầu. Trên cánh tay của anh ta còn có một vết thương dài hẹp, đang được Sơ Ấm băng bó,
- Lão Hình có viết ở trong tư liệu,
- Lý Nhật Thăng giỏi ngụy trang, rất muốn che giấu hành tung, tính cảnh giác cực mạnh,
- Khuôn mặt của Tây Môn Tử đạo sĩ chắc là do anh ta giả dạng ra,
- Chỉ cần anh ta biến hóa khuôn mặt là có thể dễ dàng đánh lừa quan binh canh cửa ngoài thành.
- Ừm.
Trúc Học Dân gật đầu,
- Chắc không phải là vì lý do này, cứ xem anh ta nói gì trước đã.
Sau khi ngừng lại một lát, thì giấy sinh mệnh của Hình Hà Sầu lại bắt đầu theo quy luật rách ra.
- Chúng tôi đã nắm được quyền kiểm soát Tường Thụy, hiện tại chúng tôi đang ở vùng núi phía tây Trần Châu.
- Hình dạng của Tường Thụy cũng tương tự như hình dáng của một con vượn, quả thật nó cũng có nhiều chức năng đặc biệt khác nhau giống như thế giới bên ngoài đã khẳng định.
- Tôi đã thực hiện một số thí nghiệm trong não của Tường Thụy và khôi phục thành công một phần trí nhớ của nó.
- Chính là nó đã nhắc chúng tôi đừng vào Trần Châu Thành.
Trúc Học Dân nhíu mày,
- Không nên đi vào Trần Châu Thành?
- Chắc các người đang nghĩ tại sao phải không?
Lý Ngang chọc khối u tiếp tục nhắn:
- Chuyện là như thế này,
- Sau khi tỉnh dậy, hắn đã tự nhận mình là trưởng lão của Long Hổ Sơn đời trước, bị người ta mưu hại ám toán trong quá trình sử dụng Thái Âm luyện hình.
- Cơ thể cũng bị chia thành nhiều mảnh vụn,
- Chỉ còn một cái đầu lâu, cũng chính là Tường Thụy,
- Dựa vào việc tự bạo nguyên thần ngăn lại kẻ thù, mới có thể trốn thoát đến lãnh thổ của An Nam.
- Theo cảm nhận của Tường Thụy, hai mảnh thi thể kiếp trước của hắn, cũng vừa lúc là ở Phụng Châu và Kỳ Châu,
- Cũng chính là hai địa điểm mà đồng chí Trúc Học Dân đã bói trước đây.
Trúc Học Dân nheo mắt, vô thức nhìn hai cái đầu đang để ở trên bàn.
Nói cách khác, hai cái đầu này đã từng là một bộ phận của trưởng lão Long Hổ Sơn vì Thái Âm luyện thể biến thành?
Ai?
Ai có khả năng giết chết một trưởng lão Long Hổ Sơn, mà lại không bị Long Hổ Sơn đuổi giết?
Hắn ta lại mưu tính kế hoạch gì, mà lại bỏ mặc những mảnh vỡ cơ thể biến thành yêu ma?
Trong đầu Trúc Học Dân bây giờ đang tràn ngập đầy nghi vấn.
Lý Ngang bên kia vẫn chậm rãi gửi tin nhắn,
- Tường Thụy nói với ta,
- Chúng ta đã tiếp xúc gần gũi với Tường Thụy, nên đều đã nhiễm phải ‘Nhân quả’ của Tường Thụy, nếu như đến gần Trần Châu Thành,
- Sẽ bị kẻ thù đã giết Tường Thụy ở kiếp trước cảm ứng được.
- Kẻ thù đó, chính là kẻ chủ mưu đã đứng sau tất cả những chuyện này,
- Mà bây giờ, hắn đang ở Trần Châu Thành ...
- Thịt nấu chín, thịt nấu chín, thịt ngỗng nấu chín, thịt cừu nấu chín đây!
- Trái cây rau quả dị phẩm, trái cây theo mùa, rượu dấm hải sản đây!
- Thời vận đến rồi, mua trang viên cưới lão bà đi.
Trên đường phố Trần Châu, đệ tử đời thứ mười tám của Long Hổ Sơn, La Tư Viễn, nghe tiếng rao hàng trộn lẫn trong phiên chợ, trên mặt chợt nở nụ cười ôn hòa.
Hắn ta là một thanh niên phổ thông bình thường khuôn mặt hơi tròn,
Mặc một bộ thanh sam, không có quàng khăn của Chính Nhất phái, bộ dáng nhàn nhã thư thái của hắn trông giống như một thư sinh vừa bước ra từ Quốc Tử Giám.
Hiện giờ đã là giữa trưa, khu chợ rất náo nhiệt và ồn ào,
Người bán hàng rong bán dao kéo dọc đường,
Có tiếng hô nhường đường trong chiếc xe nhỏ trên con đường trải đá xanh,
Cửa hàng ở bên này thì bán quýt có đủ màu vàng, cam, vàng lục, bánh quả hồng Ngưng Sương, Long quấn táo đầu.
Quầy hàng nhỏ ở bên kia còn bán cả bánh trôi, khoa đấu phấn, Súp đậu nành, Ngọc Tiêu Cao, ngó sen hầm.
Hít thật sâu một cái, liền có thể cảm nhận được vị ngọt ngào lẫn ở trong không khí.
- Là La đạo trưởng!
- La đạo trưởng đến rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận