Người Chơi Hung Mãnh

Chương 537: Nháy mắt

Nghe được lời cam đoan của quan chấp chính, John Joyce, và đám người Julia đều liều mạng nháy mắt ra dấu với Lý Ngang.
Mẹ nó, theo suy đoán của đám người John Joyce, việc bị một con Nhân Ngư mang thai dòng máu của nhà Taylor trong thời đại này chắc chắn là một vụ bê bối không thể chịu đựng được đối với gia đình quan chấp chính.
Bọn Tăng lữ Phương Đông này nên bị giết người diệt khẩu, rồi chôn xác ở một nơi xa lạ.
Bây giờ không những quan chấp chính không muốn giết họ, mà ông ta còn trả tiền theo thỏa thuận trước đó, bây giờ không đi còn chờ lúc nào?
- Mắt của các người bị tật sao? Tại sao cứ luôn nháy mắt với tôi vậy?
Lý Ngang nhìn đồng đội đang điên cuồng nháy mắt, cười ha ha, rồi khí thế mạnh mẽ nói với quan chấp chính:
- Thưa quan chấp chính, tôi cảm thấy tôi nên ở lại đây thì tốt hơn.
- Có thể làm bên thứ ba, cung cấp ý kiến và đề xuất để giải quyết vài vấn đề.
- Hơn nữa, trong vùng biển ngoài khơi phía đông của vương quốc Ruen có thứ khiến cho tôi hứng thú ...
Lý Ngang không có nói trực tiếp, nhưng những người đồng đội khác có thể nghe ra được cái gọi là "thứ cảm thấy hứng thú" chắc là mảnh gương ma thuật thứ sáu, mảnh thứ nhất và thứ hai đã được thu thập, còn ba, bốn và năm mảnh đang ở gần Thành phố Mari.
Sau khi nghe xong những lời Lý Ngang nói, trên mặt của quan chấp chính vẫn không có biểu cảm gì,
Ông ta im lặng một lúc lâu, mãi cho đến khi John Joyce và những người khác không thể chịu đựng được chuẩn bị động thủ mới chậm rãi mở miệng nói:
- Vậy thì ngài hãy ở lại đây.
- Phù!
John Joyce và những người khác đều thở phào nhẹ nhõm, rồi lùi lại vài bước nhường chỗ cho những người thi pháp thuộc hạ của quan chấp chính.
Trong suốt quá trình này, Julia rõ ràng thấy được biểu hiện trên khuôn mặt của Peter rất kỳ quái, rất có thể là do người thi pháp trẻ kia đã báo cáo sự việc lại cho quan chấp chính.
- Vậy thì,
Quan chấp chính ngồi vào chiếc ghế do thuộc hạ đưa tới, ngồi ngay ngắn trước mặt Nhân Ngư rồi lạnh lùng hỏi:
- Con của ngươi, là tình huống như thế nào?
Nhân Ngư mệt nhọc ngẩng đầu lên, lạnh lùng nói:
- Đó là con của Peter và ta.
Quan chấp chính không cho ý kiến mà chỉ gõ ngón tay lên tay vịn ghế ngồi, thậm chí còn không thèm nhìn con trai mình đang nhát gan nhìn chằm chằm xuống sàn nhà,
Lúc này, không biết Lý Ngang từ đâu đem tới một chiếc ghế, ngồi bắt chéo chân, vui vẻ tận hưởng cảnh ân oán hào môn này.
Quan chấp chính im lặng một lúc rồi chậm rãi nói:
- Những thủy thủ đưa Peter rời đảo đã nói cho ta biết rằng áo sơ mi của Peter đã bị hở, nhưng quần và thắt lưng của nó thì vẫn còn nguyên vẹn.
- A!
Nhân Ngư cười lạnh nói,
- Ngươi nghĩ ta là thứ gì? Loại động vật không biết xấu hổ sao? Ta sẽ không bao giờ làm điều đó!
- Nếu vậy thì chuyện gì đã xảy ra?
Quan chấp chính cười lạnh:
- Chưa kết hôn mà đã có con, là Thánh Tử giáng sinh sao? Nếu như ngươi không nói rõ, ta sẽ cho người đặt ngươi lên thớt rồi xé bụng ngươi ra giống như cá.
Nhân Ngư im lặng một lúc, sau đó liếc nhìn Peter đang nhìn xuống sàn nhà, rồi hít sâu một hơi, giống như đang động viên chính mình rồi vươn cổ về phía trước.
Hành động của cô ta khiến những người thi pháp khẩn trương. Tất cả bọn họ đều lấy vũ khí ra để phòng ngừa Nhân Ngư phát nổ hoặc ẩn nấp.
Tuy nhiên, Nhân Ngư vẫn luôn nôn khan không ngừng,
Sau đó dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, eo và bụng của Nhân Ngư từ từ phồng lên, rồi tiếp theo là ngực, cổ, họng, miệng.
- Ọe!
Cuối cùng, Nhân Ngư nhổ ra một quả trứng.
Chính xác mà nói, đây là một quả trứng có vỏ trong suốt, trong trứng cũng chứa đầy một chất lỏng trong suốt và ... một đống trứng cá.
- Loài cá đẻ trứng ở bên ngoài cơ thể, quá trình phát triển của phôi thai hoàn toàn phụ thuộc vào chất dinh dưỡng ở trong trứng.
Nhân Ngư bình tĩnh nói,
- Cách sinh sản của Nhân Ngư là tác động từ bên ngoài cơ thể,
Lúc ở trên biển, ta đã giúp Peter bằng phương pháp truyền thống, sau đó ta đã mang thai.
Hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều nghẹn họng trân trối nhìn quả trứng kia.
Chỉ có Lý Ngang, sau khi suy nghĩ một chút, mới nhìn về phía Peter cũng đang khiếp sợ, vừa cười vừa nói:
- Chúc mừng ngài nha, vợ của ngài sinh ra một cái trứng.
Đáng tiếc Peter cũng không phải là nguyên soái Trần Đường quan, Lý Tịnh, không thể vừa cười vừa hỏi Lý Ngang:
- Sinh rồi sao? Quá tốt rồi, phu nhân của ta sinh con trai hay con gái?
Peter chỉ ngây ngốc đứng tại chỗ, không nói lời nào, ánh mắt vô hồn, như thể trong não hắn hiện giờ chỉ còn sót lại quả trứng khổng lồ chứa đầy trứng cá màu hồng kia.
A ... Trong biểu cảm kinh ngạc trên mặt của hắn, không hề có niềm vui và sự phấn khích khi được làm cha, mà chỉ có cảm xúc sinh lý chán ghét ở trong lòng, và sự sợ hãi.
Tuy nhiên, Nhân Ngư lại không nhìn thấy điều này.
Cô ta đặt quả trứng trong suốt lên eo rồi nhẹ nhàng vuốt ve, vuốt sạch chất nhầy có mùi rong biển trên đó, giống như một người mẹ bình thường đang dỗ con ngủ.
Hiện trường vẫn lặng ngắt như tờ, chỉ còn lại những tiếng chim hót và tiếng côn trùng kêu bên ngoài cửa sổ, cùng với âm thanh của tiếng suối chảy.
Quan chấp chính lạnh lẽo nhìn quả trứng kia, hít sâu một hơi rồi lạnh lùng nói:
- Ta không cho phép. Huyết mạch của nhà Taylor không thể lấy loại phương thức này để tồn tại trên đời...
- Chờ đã, thưa quan chấp chính, tôi đề nghị không nên nói quá dứt khoát như vậy.
Lý Ngang mở miệng cắt đứt lời nói của quan chấp chính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận