Người Chơi Hung Mãnh

Chương 745: Sức mạnh tín ngưỡng

Tường Thuỵ từ từ ngước mắt lên, một đôi mắt u ám bên trong ánh lên tia sáng màu xanh lục mờ ảo.
- Ta đã‘ nghe rõ ’những gì hắn ta nói, sâu thẳm trong trái tim ta, một thứ cảm xúc chưa từng có tên là tức giận được sinh ra.
Ta cõi lòng đầy căm thù nguyền rủa hắn ta, cảm thấy một sức mạnh đặc biệt trỗi dậy trong cơ thể, tác động lên hắn ta trong một khoảng cách xa.
Trong cảm ứng sâu xa, ta thấy thất khiếu của hắn ta bắt đầu chảy ra máu tươi.
Khuôn mặt bị biến dạng vì sợ hãi dữ dội.
Toàn bộ xương trên cơ thể không ngừng bị gãy.
Thân dưới cơ thể tự động gấp đôi như khúc củi giòn, từ từ xếp lại với nhau.
Tường Thuỵ nhẹ giọng nói:
- Ta giết chết hắn, cũng giống như ta đã giết bọn dã thú trong rừng rậm có ý định giết ta.
Lý Ngang vẫn không đưa ra bình luận gì, chỉ làm một người lắng nghe, tiếp tục chỉ đạo nhuyễn trùng đào đất đi.
- Người lái đò sợ hãi cho rằng lữ khách đã chết vì một lời nguyền, vì vậy sau khi lên bờ hắn ta ngay lập tức đi tìm cao tăng trong chùa.
Tường Thuỵ nói một cách thờ ơ:
- Những nhà sư đó đã đánh lừa linh cảm của ta theo một cách nào đó.
Mang theo quan binh của An Nam, bao vây ngọn núi nơi ta đang ở, bắt ta và nhốt ta vào một cái lồng, chuẩn bị hiến tặng cho hoàng đế Trung nguyên.
Đây chính là cuộc đời của ta.
Lý Ngang vỗ vỗ miệng:
- Cậu cho rằng nếu cậu bị đưa vào Kinh thì sẽ xảy ra chuyện gì?
- Ta không biết.
Tường Thuỵ lắc đầu:
- Ta cũng không biết mình có những sức mạnh cụ thể nào, và những sức mạnh đó có thể đạt đến mức độ nào.
Có lẽ ta sẽ sử dụng kỹ năng bói toán của mình để đóng vai trò là một thầy bói, nhà tư vấn trong cung chăng?
Hay vì những dự đoán không chính xác, không còn được coi là Tường Thuỵ, cuối cùng trở thành nguyên liệu được các pháp sư bên ngoài dùng để luyện đan?
Khi nói về tương lai của mình, trên mặt Tường Thuỵ lại không có chút biểu cảm nào:
- Đúng rồi, ngươi bắt cóc ta làm gì, muốn ta làm gì sao?
- Cái này sao.
Lý Ngang suy nghĩ một chút:
- Trước mắt vẫn không rõ ràng lắm.
Tường Thuỵ kinh ngạc nói:
- Ngươi không rõ ràng đã cướp ta đi?
- Bà chủ của trung tâm tắm rửa nói với tôi rằng, thà làm đầu gà chứ không làm đuôi phượng, cứ coi như là cướp bóc cũng phải là vua cướp bóc.
Lý Ngang nghiêm nghị nói:
- Nhiều người như vậy đều đang cướp ngươi, điều này chứng tỏ ngươi là một thứ đồ tốt. Đương nhiên, cướp trước rồi nói.
Câu này tất nhiên là giả, ngược lại theo ghi chép của Trúc Học Dân, Tường Thuỵ nửa người nửa vượn là yếu tố then chốt để bước vào tầng thứ ba trong giấc mơ của Sinh Nam Vương, việc đạt được nó luôn là điều đúng đắn.
Tường Thuỵ có chút không nói nên lời trước câu trả lời của Lý Ngang, hắn ta liếc nhìn xung quanh và hỏi:
- Con đường hầm này là ngươi đào sao?
- Ừm.
- Ngươi đã làm như thế nào?
Tường Thuỵ tò mò nói:
- Một đường hầm quy mô như thế này, ngay cả đối với loài yêu quái bẩm sinh đã giỏi đào hang cũng phải mất vài năm đến hơn mười năm mới đào được.
Chứ nói chi còn phải vòng qua tai mắt của Vũ Đức vệ trên mặt đất.
- Ha.
Lý Ngang cười cười, không nói gì.
Mấy ngày nay, hắn giống như toàn thân toàn gan là gan, chạy khắp Nam vực, cứu giúp dân chúng, hóa giải các sự kiện dị thường.
Để lại cái danh tính của đạo trưởng Tây Môn Tử, thu thập rất nhiều sức mạnh của niềm tin.
Để sức mạnh thần lực đầm lầy có thể chia ra phá mặt.
Sau đó, giống như những gì hắn ta đã làm với Ngô Hồ, đám người Hiếu thư sinh ở Nga Thành, Lý Ngang sử dụng sức mạnh đầm lầy và khuôn mẫu sinh học.
Để một phần giáo chúng Bạch Liên ở Lữ Châu, như đám người đà chủ Tống Kiệt, phó đà chủ Bạch Vĩnh Nghiễn, thôn tính đồng hoá lặng yên không một tiếng động.
Sau đó, thúc đẩy sức mạnh để làm tan chảy đất ở các cứ địa của Bạch Liên giáo, phối hợp với con nhuyễn trùng đào để xây dựng một đường hầm dưới lòng đất quy mô lớn.
Hệ thống sức mạnh tín ngưỡng chính là điểm này tốt.
Ngay cả khi dùng hết sức mạnh của năng lượng bổ sung con đường này, miễn là danh tiếng còn tồn tại, câu chuyện vẫn được mọi người truyền miệng và ca tụng với nhau.
Sẽ có một luồng sức mạnh tín ngưỡng không ngừng được tạo ra và thu thập trong dấu ấn của thần minh.
Chỉ tiếc là cách vận chuyển và truyền tải thông tin trên thế giới này vẫn còn quá thô sơ.
Nếu nó là trong thế giới thực, tất cả mọi người từ Internet nổi tiếng đến phổ biến đều biết nó và không mất đến thời gian một ngày.
Thấy Lý Ngang không xa nhiều lời, Tường Thuỵ cũng sáng suốt không hỏi thêm nữa.
Ngồi trong lồng, hắn lặng lẽ nhìn cảnh địa đạo hai bên lùi dần, chợt mở miệng thốt lên:
- Có người chui xuống hầm rồi.
Lý Ngang không nhìn lại:
- Ừm.
- Không phải tên thái giám kia, là người của Bạch Liên giáo phái.
Tường Thuỵ nói thêm:
- Những người của Bạch Liên giáo phái thông thường, một trong số họ, rất mạnh.
- Tôi biết, là tôi thả họ xuống.
Tường Thụy cau mày:
- Tại sao?
- Không thả bọn họ xuống.
Lý Ngang thờ ơ nói:
- Làm sao có thể một mẻ bắt gọn bọn chúng được?
- Yêu nhân Bạch Liên ở đâu?
- Bắn tên, bắn tên!
- Đừng để bọn chúng thoát!
Tiếng la hét giết chóc nối tiếp nhau vang lên, ánh đuốc sáng rực cả bầu trời như ban ngày.
Từng trận mọc ngựa, mũi tên bắn ra như mưa.
Những chùm mũi tên sắt dày đặc rơi xuống nền đất đá xanh, tạo ra những tạp âm chói tai.
Khiến cho những bách tính sắc mặt tái nhợt đang trốn trong những ngôi nhà hai bên đường hầm run lẩy bẩy.
Đây là quân tốt của Vũ Đức Vệ, đang truy sát giáo chúng Bạch Liên.
Hơn hai mươi giáo chúng Bạch Liên chật vật bỏ chạy trong những con hẻm ngoằn ngoèo, miễn cưỡng ngăn cản những kỵ binh và quân lính Vũ Đức vệ bao vây chặn đánh.
Những giáo chúng Bạch Liên này thuộc về tư quân hộ pháp Quảng Mục, mới đến thành Lữ Châu hôm qua, đã đặc biệt tới trợ giúp phân đà Lữ Châu giành lấy Tường Thuỵ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận