Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1274: Bắt tù binh (4)

Nàng quay đầu nhìn về phía Nina, nhẹ giọng nói: “Tín hiệu của trang bị thông tin dạng đơn giản, xác định lại ở giữa chiến trường sao?”
Nina lắc đầu:
“Là ở vị trí sát biên giới bên trái thành thị, có điều chỉ dựa vào chiếc máy bay không người lái này, chắc chắn không thể xuyên qua phòng tuyến…”
Trong lúc bất chợt, không có bất kỳ dấu hiệu nào, máy bay không người lái số 2 bị động di chuyển vị trí, Một cái roi da tinh xảo được tạo thành từ hơn mười cây gỗ im hơi lặng tiếng quét ngang tới, ôm lấy thân máy của máy bay không người lái, kéo mạnh về phía sau một cái.
Màn hình của máy bay không người lái quay cuồng, lúc ổn định lại thì đã đối diện với vài khuôn mặt: Chính là Bạch Hạo Chính, Kỳ Diện Toàn Thiên và Cự Tử cầm roi dài bằng gỗ.
Bọn họ đang ẩn náu trong một đường ống cỡ lớn bị gãy lìa, nhìn thấy [Máy bay không người lái chi viện kiểu Long Đằng], hơi biến sắc, hẳn là đã nhận ra đây là vật sở hữu của Nina.
Không nhìn thấy Cư Thiên Phú và Long Tương Báo Biến…Thanh Hành Đăng híp mắt, lui lại nửa bước.
Bạch Hạo Chính suy tư một lát, vung tay lên thả ra niệm lực, lần nữa sửa lại màn chắn cách âm bị phá hư vừa nãy vì Cự Tử vung roi gỗ. Xong rồi hắn nhìn màn hình của máy bay không người lái nhẹ giọng nói: “Xin hỏi có phải là Cục An toàn tình trạng đặc thù Ấn Độ không? Ta là chuyên gia phân tích tình báo của Cục Quản lý sự vụ đặc biệt, Bạch Hạo Chính.”
Nina nhìn Eva, thấy nàng gật đầu khẳng định thì mới nhấn nút trang bị điều khiển, chiếu khuôn mặt của mình từ xa lên trên màn hình của Máy bay không người lái chi viện kiểu Long Đằng.
Trước đó Bạch Hạo Chính cũng từng thấy mấy người Trục Phong Giả, lần trước Trục Phong Giả thu chương trình đã từng tới thành phố Ân.
Sau khi hai bên gặp mặt, mỗi người thở phào nhẹ nhõm, ngắn ngủi hỏi thăm tình trạng xong, Eva lập tức hỏi vấn đề kia: “Bạch tiên sinh, cho hỏi Cư Thiên Phú ở đâu? Trước đó bọn ta thu được tình báo, hắn từng ở chung một chỗ với mấy người…”
Bạch Hạo Chính dừng lại một lát, vẻ mặt nghiêm túc nói:
“Rất xin lỗi, ở nửa giờ trước đồng chí Cư Thiên Phú ngoài ý muốn quấn vào chiến tranh giữa Trùng tộc và thú máy, bị sinh vật Trùng tộc chiếm cứ phế tích đô thị tầng 41, bắt làm tù binh.”
Hả? Thanh Hành Đăng ở bên cạnh nhướng mày, khóe miệng bất giác thoáng cong lên.
Bắt làm tù binh? Thú vị.
“Sao lại thế?!”
Sắc mặt Eva thay đổi: “Lẽ nào thành viên của Cục Đặc sự không trang bị trang phục chiến thuật khẩn cấp sao?”
“Có trang bị.”
Bạch Hạo Chính gật đầu, thấp giọng nói: “Nhưng Trùng tộc có thể phóng ra khí gas thôi miên nồng độ cao, lẩn tránh công năng đầu hàng tự động của trang phục chiến thuật khẩn cấp. Bây giờ bọn ta đang nghĩ cách cứu viện…”Trong lòng Thanh Hành Đăng càng đắc ý, muốn nghĩ cách cứu viện Cư Thiên Phú, vậy đối phương chắc chắn sẽ không còn sức quay lại gây sự với mấy người Thanh Hành Đăng. Chưa biết chừng Thanh Hành còn có thể đục nước béo cò, lợi dụng Trùng tộc hãm hại đào thải hết những người bên phe Cục Đặc sự cũng nên…
“... bọn họ.”
Bạch Hạo Chính nghiêm túc nói:
“Người bị bắt làm tù binh đến sào huyệt của Trùng tộc, không chỉ có Cư Thiên Phú, còn có Long Tương Báo Biến của Cục Đặc sự, Thừa Ảnh của Công hội Kiếm vương đình, Kỵ Sĩ Hoàng Hôn của Đoàn kỵ sĩ quốc giáo hoàng gia, Lê Đường Pha Tuyết của Huyễn Nguyệt Hoàn, cùng với Satomi Ogura của Cục điều tra sự vụ dị thường Nhật Đảo…”
Nghe được tên của người cuối cùng, sắc mặt của Thanh Hành Đăng vẫn luôn cười rất vui vẻ đột nhiên biến đổi. Satomi Ogura, là con gái của cấp cao Cục điều tra sự vụ dị thường Nhật Đảo…
Đô thị tổ trùng, nơi sâu bên trong.
Trong pháo đài dưới đất mọc đầy thảm vi khuẩn, cục thịt, thực vật dị vật, bảy con não trùng mỗi con nằm trong một khoang thuyền duy trì sự sống, phía sau đại não tiếp nối với vô số ống dẫn.
Có một số ống dẫn phụ trách vận chuyển chất dinh dưỡng, bài tiết phế liệu cho não trùng. Có một số ống dẫn thì liên thông tới công xưởng sinh vật tổ trùng, lấy phương thức tín hiệu thần kinh trực tiếp báo cáo tình hình của công xưởng sinh vật cho não trùng. Từ đó não trùng có thể truyền đạt xuống chỉ lệnh thần kinh tại pháo đài dưới đất, khống chế công xưởng sinh vật từ xa. Mà bây giờ, bảy con não trùng này đang tiến hành báo cáo công tác cho tạo vật chủ và cha hiền của bọn chúng.“Người chơi là tù binh…”Tầng trên thế giới thất lạc, Lý Ngang yên lặng nghĩ thầm:
“Nên xử lý như thế nào đây…”
Hai tia sáng chói lọi lao vút qua tầng 44 của Thế Giới Thất Lạc. Liễu Vô Đãi lái một chiếc mô tô bay, còn Lý Ngang cưỡi trên một con Chiến Mã Khủng Bố. Hai người chạy qua đường hầm quanh co uốn lượn, phía trước là vô số chiếc máy bay không người lái đang dò đường và vẽ lại bản đồ.
Liễu Vô Đãi treo mũ bảo hiểm vào phía sau chiếc mô tô bay, sau đó liếc nhìn trái phải, trong không gian tối tăm chỉ có tiếng động cơ gầm rú và tiếng vó ngựa lọc cọc, song động tĩnh lớn như vậy lại không hề kéo bất kỳ con thú máy nào tới. Chính xác mà nói, bắt đầu từ một tiếng rưỡi trước, các tầng 47, 46, 45 và 44 của Thế Giới Thất Lạc đều đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận