Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1056: Băng đảng

Khi khát thì uống nước tăng lực đóng lon tự mang theo,
Đói thì ăn bento Khẳng Mạch Hoa cất trong đạo cụ không gian,
Buồn ngủ thì uống một số loại thuốc đặc biệt. Để tránh gặp phải vận rủi giống như Mục Ẩn Chi Quỷ, những người chơi không ngủ trong khách sạn.
Đừng nói họ là người chơi tự do tự do tự tại, muốn lên trời xuống biển gì cũng được.
Chẳng bằng gọi là tù nhân đang bị giam giữ thì đúng hơn,
Cứ mỗi lần đến một thế giới khác, thì phải cẩn thận với nguồn nước, không khí, thực vật ở đó, còn phải lo lắng quái vật không biết từ nơi nào chui ra,
Băn khoăn đầu mình, có bị mục tiêu của nhiệm vụ chặt bỏ, ở trong mơ hay không.
Nếu chỉ đơn giản là bị chặt đầu còn đỡ, chỉ sợ còn gặp phải điều khủng khiếp hơn như nguyên thủy, quỷ dị gì đó, rơi vào trong tay bọn chúng, còn không bằng chết đi cho rồi.
Cuộc sống như vậy, rốt cuộc còn phải kéo dài bao lâu nữa đây...
La Tử lặng lẽ thở dài trong lòng, vươn bàn tay đang mang găng tay, vào dưới lớp mặt nạ hình đầu ngựa, day day hốc mắt mệt mỏi cay xè.
Đương nhiên, nếu cho cô thêm một cơ hội để lựa chọn lại, cô vẫn sẽ chấp nhận tư cách trở thành một người chơi không hề do dự.
Chỉ có thăng cấp lên siêu phàm, thì cô mới có cơ hội để báo thù.
Báo thù...
Nghĩ đến việc này, đôi mắt của La Tử lại trở nên lạnh lẽo,
Kẻ thù của cô là một đám người trên đỉnh Kim Tự Tháp ở Mỹ trong thế giới cũ, trong quá khứ bọn chúng có quyền thế khủng khiếp, sau khi trò chơi chết chóc xuất hiện, chúng dựa vào địa vị trong quá khứ, nên vẫn có thể chỉ huy một lực lượng siêu phàm khổng lồ như cũ.
Các tổ chức, cơ quan, công ty, hiệp hội bí mật, hội ái hữu, liên minh kinh doanh...
Mạng lưới các mối quan hệ của những người đó chồng chất lên nhau, có dây mơ rễ má, La Tử cũng phải tốn công sức nhiều năm, mới từ từ làm rõ được ngọn ngành, phân loại và lập ra danh sách những người phải trả giá cho cái chết của gia đình cô.
Ở lứa tuổi của cô, với khuôn mặt trong thực tế,
Hẳn phải được ăn mặc quần áo xinh đẹp, đến trung tâm mua sắm cùng vài ba người bạn thân, vui vẻ mua sắm, dạo phố, mua mấy ly đồ uống và ngồi dưới những chiếc ô ở phố đi bộ, tán gẫu những câu chuyện phiếm về người nổi tiếng, nói về các giáo sư trong trường đại học, sau đó lại nhận cuộc gọi từ cha mẹ, cười nói vui vẻ về những chuyện thú vị trong trường.
Nhưng mà tất cả những điều vốn dĩ nên thuộc về cuộc sống của cô ấy, đều bị vụ tai nạn bất ngờ kia tước đoạt.
Có thể trên đời này, có người sẽ thiện lương thánh mẫu, đến mức tha thứ cho những kẻ thù đã cướp đi người thân của mình, từ bỏ quyền trả thù bình đẳng với kẻ thù, thà để bản thân chịu sự tra tấn đau đớn, cũng phải phá vỡ vòng tuần hoàn báo thù vô nghĩa.
Nhưng La Tử không phải người như vậy.
Báo thù như một cái gai bén nhọn, đau đớn đâm vào cuộc đời cô,
Tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng mỗi ngày mỗi đêm, mỗi giờ mỗi khắc,
Mụn mủ sưng tấy, do bị cái gai đâm vào, không ngừng chảy mủ ra ngoài,
Như đang nhắc nhở cô, không được phép quên.
Đôi mắt mệt mỏi, mờ mịt của La Tử dần trở nên kiên định, trước khi nhổ được cái gai này ra, thì cô mãi mãi đang giậm chân tại chỗ,
Cô không thể chết, cũng không chết được.
Lời ghi chú, xuất hiện rồi.
Thời gian hiển thị trên đồng hồ là 0 giờ 12 phút.
La Tử nhìn tờ giấy màu vàng đang từ từ rơi xuống trong không trung, cô hít một hơi thật sâu, rồi đưa tay ra bắt lấy.
Trang giấy chỉ có một hàng chữ.
[Đừng bị giết].
Câu này... có ý gì đây?
Lông tóc trên cả người La Tử dựng đứng, ngay lập tức sử dụng kỹ năng trinh sát, giải phóng những tầng sóng vô hình, tràn ngập phòng 0408,
Ma tượng tà dương thảm họa ở bên cạnh dường như cũng cảm nhận được nỗi kinh hoàng của người triệu hồi, thân hình vốn cao lớn và vạm vỡ, lại cao thêm một chút,
Hai bắp tay bóng loáng bằng kim loại lõm xuống,
Trong lỗ thủng lõm xuống, năng lượng nóng rực mà ngay cả [Áo choàng tàng hình] cũng không thể che giấu được hoàn toàn đã tụ lại.
- Hi hi !
Trong căn phòng tiếng cười của trẻ con không hiểu từ đâu vang lên, trong trẻo, kỳ ảo, dễ nghe,
La Tử quay ngoắt lại, nhìn về phía phát ra âm thanh,
Cảnh cuối cùng còn lưu lại trong võng mạc,
Chính là một đứa trẻ với dáng người thấp bé, xanh xao, đang nhón chân với tay bấm công tắc đèn điện ở cạnh cửa, đồng thời đầu nó quay ngược ra sau 180 độ, nhìn La Tử, cười khà khà.
Bóng đèn trong phòng 0408, vụt tắt.
Không thể tin tưởng ai, cũng không thể trông cậy vào ai.
Trong căn phòng trên tầng tám, 13 Mark siết chặt những ngón tay của mình, sự u ám hiện lên trên khuôn mặt ngăm đen của hắn.
Vào ban ngày, hắn mượn lời của Vũ Y Tâm Trung, nói ra nghi ngờ Hắc Thánh Tử và Lý Ngang đã âm mưu giết Bob, cùng lúc đắc tội với mấy người bạn đồng hành.
Không phải do EQ của hắn thấp,
Ngược lại, đầu óc của 13 Mark thông minh hơn rất nhiều so với dáng vẻ bên ngoài của hắn.
Người mà hắn nguyện trung thành, là "Ant King" được gọi là một trong Thất Vũ Hải của Brazil.
"Ant King" sinh ra trong gia tộc Avaro, là một gia tộc tập đoàn tội phạm rất nổi tiếng, ở Rio de Janeiro.
Gia tộc của hắn từng thống trị một phần tư thị trường ngầm buôn lậu hàng cấm ở Rio.
Hơn nữa thông qua các phương thức như hối lộ, kết thông gia, mua bán, họ đã thâm nhập thành công tầng lớp thượng lưu của Rio de Janeiro,
Thậm chí uy tín của các thành viên gia tộc trong dân chúng, còn cao hơn cả thị trưởng địa phương.
Nhưng mà ngày vui ngắn chẳng tày gang, do sự hỗn loạn ở Brazil trong thế kỷ trước và sự nổi dậy của các băng đảng kiểu mới,
Những thành phần băng đảng kiểu mới dần chiếm được vị trí đứng đầu trong thời buổi loạn lạc, nhưng chúng lại không “tuân thủ quy củ” và “ăn nên làm ra” như gia tộc Avaro.
Bạn cần đăng nhập để bình luận