Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1280: Thẩm vấn (1)

Cả người Thiết Đĩnh Năng Doanh nháy mắt tràn đầy nọc độc, da cháy đen sưng vù, trước khi bị sống sờ sờ độc chết lựa chọn rời khỏi cuộc thi. Bốn người Kim Qua Thiết Mã, chỉ còn lại một người Qua Thiền La Tinh còn đang kiên trì. Rời khỏi nơi này! Đem tin tức của người chơi dị vực, báo cho những người khác…Thân hình Qua Thiền La Tinh linh hoạt chui qua một cái khe chật hẹp, phía trước cách đó không xa chính là lối đi đi thông tầng 11 tầng 12, còn có thể kiên trì thêm một lát nữa…Hắn chạy chạy chạy, phía sau lại không truyền tới tiếng rắn khổng lồ nghiền ép phế tích kim loại. Qua Thiền La Tinh chẳng dám quay đầu, đạp xuống mặt đất, thân hình bay vụt lên, nhảy vọt vào trong đường hầm thõng xuống từ trên lầu. Cả người nằm nghiêng trong đường hầm, trái tim đập thình thịch, như muốn nổ tung. Không đuổi tới nữa sao…Qua Thiền La Tinh đè trái tim, cố hết sức làm cho nó đập bình tĩnh lại, bàn tay hắn run rẩy, lấy ra máy truyền tin từ trong ba lô không gian, là nơi khác mà máy truyền tin kết nối, là một máy ghi âm mini hắn vừa dán trên vách tường tầng 10. Hắn nhấn tới nhấn tới nhấn lui trên máy truyền tin, rất nhanh đã tìm thấy được băng tần của máy ghi âm mini, bên trong truyền ra tiếng của Ác Giao và một tiếng trầm tháp khàn khàn khác.
Ác Giao thấp giọng hỏi:
“Sắp đủ người rồi?”
“Vâng.”
Một giọng nói khác kính cẩn đáp:
“Thanh Khâu đại nhân lại mang về thêm ba tên tù binh, hiện tại đã gom đủ bốn mươi người, đồng thời vẫn còn xuyên qua mỗi tầng, nhận lấy tù binh do các đồng bạn khác mang xuống tầng dưới. Chư vị giáo đoàn cũng đã phá giải được gác cổng của tầng 10, đang chủ động làm cho Thế Giới Thất Lạc sụp đổ.”
Ác Giao lạnh lùng hừ:
“Sau khi sụp đổ, trực tiếp chôn chết người chơi dị vực tầng trên, thu nhỏ số người thì có thể phát động được trình độ trận chiến tranh đoạt cửa vào sao…”
“Đại nhân?”
Một giọng nói khác chần chừ nói:
“Chúng ta vẫn là đi thôi, Hoang Sư đại nhân triệu kiến ngài…”
“Chờ một chút, để ta giải quyết người cuối cùng trước cái đã…”Giọng của Ác Giao trầm xuống, Qua Thiền La Tinh chỉ cảm thấy tê cả da đầu, một chớp mắt tiếp theo, tia sáng chói mắt tràn về phía lối đi.
Ác Giao nhìn mái vòm bị chôn vùi tạo thành hình bán cầu lõm ở ngoài trăm mét, lúc này mới chuyển động thân rắn, thản nhiên nói:
“Đi thôi.”
Đầu… đau quá! Cực kỳ đau nhức! Như là đem 100 máy khoan điện công trình đến đục sọ mổ xương, ngược lại bên trong lại đau nhức giống như dính phải nước ép ớt nóng bỏng! Đệ tử Hội Dị Học, bảy tổ thành viên chương trình “Trục Phong Giả”, podcast có hàng chục triệu fans trên Youtube, Level 21. Cư Thiên Phú mở hai mắt mê man. Ánh mắt lờ mờ dần dần rõ ràng, mi mắt chớp động, thấy rõ cảnh tượng xung quanh.
Hình như nơi đây là một… ‘không gian’ phong bế, nguồn sáng lạnh giá đến từ phía trên, xuyên qua lượng nhỏ bé bụi bặm trôi nổi trong không khí này, sinh ra hiệu ứng Tyndall, hình thành từng cái cột sáng tinh tế như từng hàng tơ dệt vậy.
Nhờ vào ánh sáng, Cư Thiên Phú có thể thấy khắp nơi trong không gian đều là đường ống màu đỏ sậm, gần giống như từng cái mạch máu, giống như mạng nhện, tùy ý chồng chất, bện, rũ xuống, bày khắp cả khu vực, có vẻ rườm rà mà cồng kềnh, không nhìn thấy trần nhà, tường, sàn nhà bằng phẳng vuông góc. Theo thời gian trôi qua, ý thức hỗn loạn dần dần trở nên minh mẫn, Cư Thiên Phú chậm rãi nhớ lại đoạn ký ức lúc trước trong ý thức.
Một biển trùng cuốn tới khắp bầu trời…Ra sức chém giết, đồng đội vừa đánh vừa lui…Lãnh chúa tổ trùng dữ tợn đột nhiên đáp xuống từ trong đường ống bên trên…Khí gas thôi miên tràn đầy toàn bộ đường ống…Tia sáng phía trên không gian chập chờn, cắt đứt dòng suy tư của Cư Thiên Phú. Hắn giương mắt nhìn lên, lúc này mới phát hiện, cái gọi là nguồn sáng không phải là đèn điện mà là một loại sinh vật như đom đóm, con nào con nấy lớn chừng quả đấm, phần bụng mập mạp béo ú. Chúng nó dùng bốn đôi chân dài có gai móc để ôm lấy các khe hở khe rãnh trên vòm mái vòm bằng xương thịt, vươn những cái miệng giống như ống hút, hút lấy vật chất dinh dưỡng trong đường ống, cung cấp năng lượng cho cơ quan phát sáng trong bụng. Từ từ…Cư Thiên Phú như là nghĩ tới điều gì, nỗ lực lắc lư cái đầu, lại phát hiện đầu của hắn bị cố định gắt gao ở giữa một cái lọ, không thể nào nhúc nhích được, thân mình cũng không cảm giác được cảm giác của khuôn mặt, thân thể, tứ chi của mình.
Giống như là bị tiêm thuốc tê với liều lượng siêu cao. Chỉ có khóe mắt liếc qua có thể mơ hồ thấy, phía trên có mười mấy cái ống dẫn buông thõng xuống, đại khái là cố định ở vị trí phía sau đầu hắn.
Cư Thiên Phú hít sâu một hơi, cố gắng ném ảo tưởng đom đóm đang ăn uống não của mình ra sau đầu, hoạt động ý thức, mở bảng người chơi ra. Chợt, lòng hắn trùng xuống. Trong bảng cá nhân, các loại thuộc tính sức mạnh, nhanh nhẹn, thể chất đều biến thành màu xám. Phía sau thuộc tính trí lực, am hiểu, mị lực có thêm hơn những con số âm 8 và âm 7 màu đỏ sậm. Lượng lớn kỹ năng trong ô kỹ năng đều hiện lên dòng [trước mắt không đủ điều kiện sử dụng, không thể dùng].
Bạn cần đăng nhập để bình luận