Người Chơi Hung Mãnh

Chương 245: Phụ khoa

Một đám quỷ quái lớn như vậy, sao lại xuất hiện trong sương mù dày đặc?
Rất nhiều quỷ Đao Lao ẩn nấp trong sương mù vây quanh đám người, lại không tiến lên công kích, chỉ yên lặng tích lũy số lượng, không ngừng dùng cánh tay bàn chân như đao nhận vừa đi vừa chọc thủng mặt đất.
Tiếng mũi đao dày đặc như mưa, trầm thấp gào thét liên tiếp.
Ngón tay Vệ Lăng Lam vững vàng đặt trên cò súng phóng lựu, bả vai lại mơ hồ có chút run rẩy. Cô đem thuộc tính cảm giác nâng cao, có thể nhận thấy rõ ràng cảm giác áp bách truyền đến trong sương mù dày đặc.
- Cứ tiếp tục như vậy không được a.
Sài Thúy Kiều căng mặt, rất muốn quay đầu lại lớn tiếng hỏi Lý Ngang nên làm gì.
Đối mặt với quỷ Đao Lao có chỉ số thông minh thấp, khát máu hiếu chiến, cho dù là Lý Ngang chỉ sợ cũng chỉ có thể thành thật cứng rắn một đợt, không có khả năng chống đỡ được lâu.
Như vậy, là khai chiến tại chỗ, hay là đột phá xung phong?
Cô có tự tin hợp tác cùng Lý Ngang giết ra ngoài, nhưng những người ở đây.... Chỉ sợ là cứu không được mấy cái.
Dù sao Lý Ngang tuyệt đối sẽ ưu tiên vợ bé chính là nhóc họ Vương kia.
Chậc chậc.
Bỗng nhiên, bầy quỷ Đao Lao ngừng tất cả âm thanh.
- Cộc cộc cộc.
Mũi đao khẽ chạm mặt đất, một đạo bóng đen khổng lồ chậm lại bước tới, phá sương mà ra.
Đó là một con quỷ Đao Lao nữ cao hơn ba mét, nửa trên của nó đại khái hình người, không mắt không mũi, trán cao cao nhô lên, miệng đầy răng nanh, hai bộ vị cánh tay nhanh chóng thu hẹp lại, hóa thành trường đao xương cốt dài sắc bén.
Con quỷ Đao Lao này có làn da nhợt nhạt, không mặc quần áo, nhưng thân trên được bao phủ bởi một lớp giáp xương,
Bụng phình cao nhô lên như chứa đầy khí, giống như người bình thường mang thai,
Dọc theo thân dưới lại giống như bọ cạp, có hình dạng phẳng, hai bên mỗi bên đều có ba chân đồng dạng hóa thành đao xương dài.
Hình dạng tổng thể, có điểm giống Vua bọ cạp, biến dạng xấu xí, còn có một chút vẻ đẹp dữ tợn hung tàn.
- Thật mạnh...
Đôi môi Sài Thúy Kiều mím lại, cô có thể cảm giác rõ ràng khí thế uy áp khủng bố trên người đối phương, cái này nếu đặt ở kiếp trước, đủ để xưng Quỷ vương một phương.
Đặc biệt là hai thanh cốt đao phẳng giống như tấm cửa của đối phương, thoạt nhìn tạo cảm giác uy hiếp mười phần, cho dù là thật sự đem xe tăng chủ chiến đi ra, chắc hẳn cũng dễ dàng bị chém phế.
Đối mặt với đám người nơm nớp lo sợ, không dám lớn tiếng hô hấp, nữ vương Quỷ Đao Lao đem hai tay tự nhiên buông xuống, cốt đao cỡ tấm cửa đập xuống đất, khảm sâu vào mặt đất xi măng.
Cô ta... cô ta... đang nghĩ gì vậy?
Chiến lại không chiến, lui lại không lui, đây là ý gì?
Lý Ngang mượn mắt mèo có thể nhìn thấy rõ ràng hít sâu một hơi, vừa giả bộ sợ hãi không thôi, kéo Vương Tùng San ra phía sau.
Một bên chiếu ảnh lên mặt nạ giáp của Sài Thúy Kiều:
- Kế tiếp, nghe tôi chỉ huy.
Sài Thúy Kiều lặng im chớp chớp mắt, đem hai tay ôm trước người, một bộ thế ngoại cao nhân vân đạm phong khinh.
Lý Ngang tiếp tục chiếu nói:
- Cô phải bình tĩnh quay đầu và hét lên với chúng tôi “Các ngươi ai chuyên nghiệp phụ khoa?”
Chuyên nghiệp phụ khoa? Anh muốn làm gì vậy?
Sài đại tiểu thư mặt mày đen lại muốn chửi má nó nhưng không thể không đứng yên để giữ hình tượng trang bức của Nguy Nguyệt Yến,
Cô đành phải xoay người lại nói với giọng điệu lạnh lùng trầm giọng:
- Các ngươi ở đây ai chuyên nghiệp phụ khoa?
Đám đông nhìn nhau, không ai lên tiếng.
Đột nhiên, Nữ vương Quỷ Đao Lao bước chân mềm nhũn, thân hình khổng lồ thiếu chút nữa quỳ rạp xuống đất.
Vội vàng dùng hai tay đao đục vào mặt đường, chống đỡ đứng lên.
Vòng eo trống rỗng của nàng bắt đầu không ngừng nhúc nhích, trong phần eo phía trước cốt giáp không ngừng chảy ra máu tươi đục ngầu, sống lưng rộng co giật run rẩy gợn sóng.
Những con Quỷ Đao Lao vây xung quanh đám đông bồn chồn,
Những quái vật dị dạng này hơi thấp hơn người bình thường, không ngừng dùng trường đao trong tay đập xuống đất, trong miệng phát ra tiếng gầm uy hiếp trầm thấp.
- Rít a !
Nữ vương Quỷ Đao Lao hướng lên trời gào thét một tiếng, ngăn cản sự xao động của thủ hạ,
Cô cúi đầu xuống, giơ lên cốt đao như tấm cửa chỉ vào đám người, lại chỉ vào eo mình.
Ý nghĩa rõ ràng là cô ấy sắp sinh ra và cần giúp đỡ.
Sài đại tiểu thư đứng ở phía trước đội ngũ hít sâu một hơi, chiếu theo phụ đề của Lý Ngang, hướng về phía đám người thì thầm:
- Còn bác sĩ của các khoa khác thì sao?
Vẫn không có người đáp lại, một lúc lâu sau, Lý Ngang mới do dự giơ tay lên, run rẩy nói:
- Tôi...
- Cậu?
Vệ phụ Vệ mẫu có chút kinh ngạc:
- Tiểu Từ cậu không phải là nhiếp ảnh gia sao?
Lý Ngang mỉm cười trả lời:
- Cháu tốt nghiệp đại học y khoa, y học lâm sàng năm năm, xảy ra một chút ngoài ý muốn trong nghiên cứu nên nửa đường ra trường làm nhiếp ảnh.
Dù sao tình huống hiện tại khẩn cấp, đối phương cũng không tiện lấy thân phận nhạc phụ nhạc mẫu tương lai cẩn thận hỏi "xảy ra chuyện ngoài ý muốn" là có ý gì, đành phải nhìn Lý Ngang đi ra khỏi đội ngũ, đi tới trước người Sài đại tiểu thư.
- Muốn tôi làm gì?
Lý Ngang thấp thỏm bất an xoa xoa tay hỏi.
- A, yên tâm, không phải chuyện gì khó khăn.
Sài đại tiểu thư hừ lạnh một tiếng, dựa theo lời thoại, hướng về phía Nữ vương Quỷ Đao Lao nâng cằm:
- Ngươi xem bụng nàng trướng lên hướng xuống, xuất hiện co rút, vỡ nước ối, lưng co giật thường xuyên có quy luật, rõ ràng là muốn sinh.
Nếu anh biết phụ khoa, hãy đi lên tiếp sinh cho cô ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận