Người Chơi Hung Mãnh

Chương 257: Khu vực sương mù

Đương nhiên là muốn chiêu binh mãi mã, xây dựng thế lực, đem tính mạng của những yêu ma quỷ quái dưới tay lấp vào trong điểm sương mù đặc thù, có ý bóp nghẹn sự tồn tại trong sương mù để tìm kiếm lối ra.
Nhưng mà đại quân của đám yêu ma quỷ quái gần như là đá chìm đáy biển, không có chút tin tức nào.
Đến cả mấy con yêu ma dẫn đầu đứng bên ngoài điểm sương mù cũng bị bóng dáng đen kịt dựng thẳng từ trên trời giáng xuống truy sát, không một tên nào có thể may mắn sống sót được.
Hồng Sát Bạch Sát vốn ở tầng giữa và thấp của chuỗi thức ăn, bởi vậy đã trở thành những người sống sót giữa sự sống tương đối mạnh mẽ này.
Gần đây trong khu vực sương mù xuất hiện nhiều điểm bất thường.
Đầu tiên là khu vực bị sương mù bao phủ lại lần nữa mở rộng, do thành phố Ân mở rộng từ khu vực thành phố Ân đến vùng phụ cận.
Thứ hai là tần suất di chuyển và cường độ hoạt động của điểm khác thường dần dần tăng lên.
Âm thanh xiềng xích nặng nề kéo lê trên mặt đất liên tiếp không ngừng, vang vọng toàn thành, thỉnh thoảng còn có tiếng dã thú gào thét nặng nề kéo dài và thiên lôi cuồn cuộn.
Cuối cùng, trong lòng Bạch Sát Hồng Sát có một linh cảm mơ hồ, dự cảm thấy khu vực sương mù không bao lâu nữa có thể sẽ mở rộng ra quy mô lớn hơn.
Đó là cơ hội tốt nhất để họ và nhiều yêu ma quỷ quái trong khu vực sương mù thoát khỏi khó khăn.
Sau khi nghe xong Bạch Sát và Hồng Sát kể lại, Ngu Tranh Hài cau mày, khóe mắt liếc Vệ Lăng Lam cũng đang rơi vào trầm tư.
Theo lời kể của hai người bọn họ, khu vực sương mù có thể là sản phẩm không biết bao nhiêu khóa của trò chơi chết chóc, có khả năng ở tương lai không xa, sẽ xuất hiện nhiều nhiệm vụ có độ khó cao cấp hơn.
Trong đó những mối nguy liên quan đám người Lý Ngang căn bản không thể giải quyết được.
Cảm giác này…có chút giống như sân sau nhà mình có chôn một đống mìn thời chiến tranh, loại mà có thể phát nổ bất cứ lúc nào.
Chính là không biết Cục Đặc Sự đối với khu vực sương mù thành phố Ân hiểu rõ được bao nhiêu phần.
Dưới lớp mặt nạ báo săn, sắc mặt Lý Ngang có chút u ám.
Nếu không thể làm gì được, lúc nào tình hình nguy cấp thì cần phải rút khỏi thành phố Ân mới có thể bảo vệ được tính mạng…
Vậy tiền đặt một tháng thuê nhà hắn đã đưa cho bà chủ nhà có thể trả lại trước được không?
Thái độ im lặng không nói gì của Lý Ngang càng khiến Hồng Sát căng thẳng hơn.
Chỉ sợ vị nhân huynh này không nói một lời đã vung trường thương ra, lấy lí do “không nộp ra Xi-rô khẩn cấp thì đi chết đi”, một thương chấm dứt mạng nhỏ của cô ta.
Dưới khăn trùm đầu màu đỏ, khuôn mặt Hồng Sát sợ tới mức tái mét.
Mà khuôn mặt của Bạch Sát giống như biến thành hình dạng trong suốt.
Để tránh cho hai người này bị dọa đến hồn bay phách tán, Vệ Lăng Lam mở lời dò hỏi:
- Vừa rồi, ngươi nói có thể giúp chúng ta rời khỏi đây, vậy là có ý gì?
- Ừm…đối với những yêu ma quỷ quái như chúng tôi mà nói, vùng sương mù dày đặc này vào rồi thì không thể đi ra được.
Hồng Sát nhếch môi, dưới cái nhìn chăm chú của Sài đại tiểu thư, lúng túng nói:
- Nghi thức hôn lễ hai bên cần phải thật lòng thật dạ đổi nén nhang mới có thể hiệu quả được.
- Vì để các người đồng ý nên ta đã nói dối…
- Chậc chậc.
Sài đại tiểu thư khó chịu mấp máy môi:
- Nói vậy thì sau khi việc đó thành công ngươi cũng sẽ không để chúng ta rời đi đúng không?
- Người hầu trong đoàn đội nhiều như vậy, chưa chắc tất cả đều bị yêu ma quỷ quái hút vào trong màn sương .
Bị Sài đại tiểu thư vạch trần tâm cơ, Hồng Sát lúng túng cười vài tiếng.
Vươn tay chỉ vào Bạch Sát gần như biến thành trong suốt bên cạnh:
- Toàn bộ đều là chủ ý của hắn ta, là hắn ta xúi giục tôi.
Bạch Sát vẻ mặt vô tội kinh ngạc, vất vả lắm mới mở đôi môi sưng tấy, mơ hồ không rõ đáp lời:
- Sao ngươi lại vu khống cho người trong sạch như vậy?
- Được rồi được rồi.
Sài đại tiểu thư có chút gọi là gà cậy gần chuồng không kiên nhẫn ngắt lời Bạch Sát Hồng Sát.
Quay đầu nhìn về phía Ngu Tranh Hài im lặng nãy giờ:
- Bây giờ phải làm sao?
Ngu Tranh Hài nghĩ một chút, trầm giọng nói:
- Theo kế hoạch ban đầu của các ngươi, tiếp tục di chuyển về địa điểm mà hệ thống đã chỉ định.
- Ừ.
Nguy Nguyệt Yến không nói gì cả chỉ gật gật đầu, xoay đầu nhìn về phía Hồng Sát Bạch Sát, đôi mắt lóe lên tia sáng sáng suốt:
- Hai người các ngươi, cho ta lý do để không giết các ngươi.
Hồng sát nghe vậy thì cứng người lại, vừa kinh ngạc vừa sợ hãi bổ nhào xuống đất, than thở khóc lóc giải thích cô ta năm đó sinh ra trong gia đình giàu có nhưng bị một tên thư sinh nghèo kiết xác lừa tình lừa sắc.
Cha cô ta nhìn ra được tên thư sinh nghèo kiết xác kia chỉ biết ba hoa chích chòe, là một tên vô dụng, thương tiếc con gái mình nên không phái người tới làm gì hắn cả.
Chỉ là cho người đi uy hiếp vài câu, đưa tiền bạc đến cửa để tên thư sinh kia đừng dây dưa nữa.
Và để con gái thành thân với một người giàu mới nổi trong vùng.
Nhưng mà vào ngày kết hôn, tên thư sinh nghèo hèn đó lấy lý do là vì tình yêu, lúc rước dâu đã lấy bức ảnh thư viết tay lúc hai người ân ái phân tán ra ngoài.
Khiến cho Hồng Sát ở trong kiệu không thể không dùng cây trâm tự sát.
Hồng Sát kể về quá khứ đau khổ, nhưng mà Bạch Sát cũng không chịu yếu thế, than thở khóc lóc kể về chuyện lúc đó bản thân hắn đã dũng cảm cứu một đứa trẻ rơi xuống nước.
Sau khi bị chết đuối, người vớt thi thể ngồi dưới đất tăng giá lên, người nhà hắn không chịu nổi chi phí, mà gia đình của đứa trẻ rơi xuống nước cũng không thèm quan tâm tới chuyện này, bỏ mặc hắn ta chìm sâu dưới đáy hồ bị tôm, cá căn nuốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận