Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1467: Đại hành (1)

Những dòng suối phun ra dung nham sẽ xuất hiện xung quanh hang ổ của loài rồng đỏ, những đầm lầy nọc độc sẽ xuất hiện xung quanh hang ổ của loài rồng xanh. Mà những loài bất tử kia, ngoài việc thay đổi môi trường sống, chúng còn gieo nhân quả xuống dòng sông dài thời gian...
Lý Ngang nhíu mày hỏi: “Người sinh ra mối vướng mắc nhân quả cùng với loài bất tử chính là đại hành giả sao?”“Ừm... phạm vi định nghĩa có thể nhỏ lại một chút.”Chim cánh cụt gật đầu, nhẹ nhàng nói: “Mối vướng mắc nhân quả này cực kỳ phức tạp, phạm vi rộng lớn, thời gian sâu xa. Có khả năng ngay cả đại hành giả và loài bất tử cũng đều không biết hình thức tác động cụ thể cũng như mốc thời gian sinh ra nhân quả. Tuy nhiên, do sinh mệnh của loài bất tử có liên hệ chặt chẽ nhất với căn nguyên, cho nên mức độ hiểu biết của bọn họ về dòng sông thời gian cũng sâu hơn. Loài bất tử sẽ sinh ra dự cảm một cách ngẫu nhiên, giúp bọn họ có thể quan sát được phạm vi mà nhân quả bao phủ bản thân, đồng thời cũng có ý thức ‘chú ý’ tới những sinh mệnh bình thường có tư cách lớn lên trong phạm vi bao phủ. Sinh mệnh bình thường nhận được sự chú ý tích cực đó được gọi là đại hành giả.”Lý Ngang híp mắt lại, “Ngươi vừa mới nói ta cũng là đại hành giả?”Chim cánh cụt Achilles nghe ra được cảm xúc bất thường trong lời nói bình tĩnh của Lý Ngang, hắn cười rồi nói.
“Yên tâm, loài bất tử trông có vẻ mạnh mẽ không gì không làm được, thế nhưng thật ra chỉ là một nhóm cố gắng tốn tại trước thời gian. Nhất cử nhất động của bọn họ đều bị trói buộc bởi căn nguyên, bất kỳ hành vi gì đều có thể gây xáo trộn loạn nhân quả, từ đó ảnh hưởng đến thuộc tính vĩnh hằng của họ. Đặc tính này khiến cho loài bất tử hiếm khi can thiệp vào thế giới vật chất, cũng rất ít khi kiểm soát vận mệnh của sinh mệnh bình thường, cũng không tồn tại tình huống cuộc đời của đại hành giả đã được sắp đặt bởi loài bất tử giống như trong tưởng tượng của ngươi. Nói chính xác, quan hệ của hai bên giống như thỏi nam châm, một lớn một nhỏ không tự chủ được mà tới gần nhau - toàn bộ quá trình tới gần nhau này đều hình thành một cách tự phát.”
“Là như vậy sao.”
Lý Ngang từ chối cho ý kiến, gật đầu nhưng cũng không hoàn toàn tin tưởng lời đối phương đã nói, “Nếu đã đặt cái tên là ‘đại hành’, vậy thì đại hành giả có thể làm được gì cho loài bất tử? Mối quan hệ giữa loài bất tử và Trò Chơi Giết Chóc là gì?”
“Thật ra hai câu hỏi này có thể được coi là một.”
Chim cánh cụt Achilles thản nhiên nói: “Hệt như những gì ta vừa nói, loài bất tử không thể can thiệp quá mức vào sự phát triển của thế giới vật chất. So với Trò Chơi Giết Chóc - là gốc rễ, là cây cao chót vót duy nhất, loài bất tử chỉ là cỏ cây dây leo bám xung quanh đại thụ này. Cỏ cây dây leo cuối cùng rồi cũng sẽ khô héo, để duy trì sự tồn tại của bản thân, loài bất tử cần một người đủ mạnh mẽ giúp đỡ bọn họ thực hiện một vài việc không tự mình làm được. Quan hệ của hai bên có chút giống thần linh và tín đồ, người đại diện và đấng cứu thế của họ ở nhân gian. Còn về việc loài bất tử bồi dưỡng, hay nói cách khác là mục đích đầu tư vào đại hành giả là gì… vẫn là lý do kia - xáo trộn nhân quả, tạm thời không thể nói cho ngươi biết.”
Lý Ngang nhíu mày, trong lúc hai người nói chuyện, chiếc xe màu đen cao cấp luôn chạy về phía trước đã chạy hết đường cao tốc, chuẩn bị đi tới khu thành phố đông đúc. Một lát sau, hắn ngẩng đầu,
“Loài bất tử chú ý đến ta là ai?”
“Không phải ngươi đã biết rồi sao?”
Achilles khẽ cười, đôi cánh cụt nắm chặt chuôi cây gậy ngắn, dùng đầu gậy chỉ vào mặt trăng tròn trên bầu trời bên ngoài cửa sổ ô tô. Thận Long và Hạn Bạt sao... Lý Ngang nghĩ đến áo Thận Long Hồng Liệp trong ô túi đồ, lặng lẽ khoanh tay trước ngực.
Sau khi im lặng một hồi, hắn hỏi:
“Ngoài ta ra còn có đại hành giả nào nữa?”
“Chuyện cấm, không thể trả lời.”
Achilles cười rồi nói:
“Ừm, ta chỉ có thể nói, thế giới này nhỏ bé hơn nhiều so với những gì ngươi nghĩ.
Hệt như những sứ giả thế thân sẽ thu hút lẫn nhau, giữa các đại hành giả cũng sẽ không tự chủ được mà bắt gặp nhau theo thời gian. Có tốt có xấu.”
Quý ngài chim cánh cụt chỉnh lại chiếc cà vạt ca rô hai màu đỏ trắng, cười rồi nói:
“Tóm lại, ngươi đã lấy được một cánh cửa rồi phải không.”
Hắn nhìn vẻ mặt Lý Ngang, tiếp tục nói:
“Cánh cửa là thứ tốt, ẩn chứa một cơ hội không giới hạn.
Cơ hội này không chỉ là rủi ro nguy hiểm, mà còn là hoàn cảnh thuận lợi.
Mà cánh cửa sao giành được thông qua trận chiến đoạt cửa có nhiều lợi thế hơn so với những cánh cổng sao không thể kiểm soát được xuất hiện trên Trái Đất hiện giờ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận