Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1320: Lên sàn (4)

Thực Trang Đồng Cấu nhíu mày, nhìn Umberlee với biểu cảm liên tục thay đổi lúc giận lúc cười. Hắn suy nghĩ chốc lát, sau đó lấy một cuộn giấy da dê ra khỏi ô túi đồ, chuẩn bị xé rách nó, tiếp xúc với trạng thái bị khống chế của Umberlee.
Không ngờ giữa chừng tiếng xé rách vang lên, cuộn giấy vẫn chưa được xé đôi hoàn toàn, hai sợi râu trên đỉnh đầu của Thực Trang Đồng Cấu rung lên, cảm giác bất an mãnh liệt vọt thẳng lên đỉnh đầu hắn. Hắn giật mình thon thót, vô thức dùng lòng bàn tay đẩy Umberlee về phía Hộc Ký Sinh, còn mình thì quay người lại, lưỡi liềm bọ ngựa bên tay trái vẽ thành một hình bán nguyệt trên không trung phía sau lưng.
Keng…Tiếng kim loại va chạm chói tai vang lên.
Tướng lĩnh yêu ma với ngoại hình hồ ly, dáng người thấp bé, tay cầm thanh kiếm mảnh như kim đan len, nhẹ nhàng chặn lại nhát chém của Thực Trang Đồng Cấu. Keng keng keng!
Hàn quang rực rỡ, kiếm quang nở rộ.
Hồ ly Thanh Khâu vung kiếm chém đứt tay chân của Thực Trang Đồng Cấu.
Những bộ phận với độ bền cao được ghép lại từ thân xác của ma vật lại mỏng manh hệt như tờ giấy trước mặt thanh kiếm mảnh cạnh sắc của hồ ly.
Rắc…
Kèm theo âm thanh xương cốt gãy khúc vang lên, thanh kiếm mảnh dễ dàng chém đứt cổ của Thực Trang Đồng Cấu.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, tất cả những người có mặt ở đây còn chưa kịp phản ứng lại, thân thể không đầu của Thực Trang Đồng Cấu đã biến mất ngay tại chỗ.
“Đối thủ có thực lực này mà các ngươi cũng cần phải xử lý lâu đến thế?”
Hồ ly Thanh Khâu liếc mắt nhìn về phía đám người Đan Thần Tử ở cách đó không xa, khinh thường hừ một tiếng. Hai chân sau nhỏ bé của nó nhẹ nhàng đáp xuống đất, bóng dáng biến mất trong nháy mắt.
Khoảnh khắc tiếp theo, nó đã xuất hiện giữa không trung trước mặt Hộc Ký Sinh.
Trong đôi mắt của hội trưởng đến từ công hội Thiên Hầu Chi Thú phản chiếu nụ cười tàn nhẫn của hồ ly Thanh Khâu và mũi kiếm mảnh đang dần phóng đại.
Vút…Lưỡi kiếm mảnh lướt trong không khí vô số lần, trên người Hộc Ký Sinh lập tức xuất hiện chi chít vết kiếm, gương mặt và cánh tay trải đều vết thương tạo thành hình mạng lưới.
“Hửm?”
Hồ ly Thanh Khâu đáp xuống đất, nhìn về phía Hộc Ký Sinh mình đầy thương tích đang kéo Umberlee lùi lại, khá kinh ngạc vì đối phương không chết.
“Liên kết sinh mệnh… của triệu hồi sư?”
Hồ ly Thanh Khâu lần theo sợi tơ năng lượng nhỏ bé tới mức không thể quan sát bằng mắt thường kéo dài từ cơ thể Hộc Ký Sinh, sau đó đưa mắt nhìn năm con rồng bay Chimera đột nhiên trở nên yếu ớt.
Nó lập tức hiểu ra Hộc Ký Sinh vừa mới sử dụng kỹ năng tương tự như liên kết sinh mệnh, chuyển vết thương trên người mình sang vật triệu hồi, bởi vậy mới có thể bảo toàn được tính mạng.
“Ha, nhân loại.”
Hồ ly Thanh Khâu khinh miệt cười một tiếng, hai chân sau đạp lên mặt đất, đang định sử dụng kỹ năng dịch chuyển thì đột nhiên cảm nhận được một cơn gió lạnh từ phía sau thổi tới. Keng! Thanh Khâu đột ngột quay người lại, chặn hai con dao găm bằng thanh kiếm mảnh của mình… Sát Sinh Viện mặc trang phục tu nữ dùng hai tay bắt lấy dao găm bắn ngược lại, mỉm cười đứng chắn ở phía trước.
“Cận chiến với ta?”
Thanh Khâu nhếch miệng cười, nghiêng người lên trước, vung kiếm chém về phía Sát Sinh Viện.
Âm thanh binh khí giao nhau vang lên không dứt.
Thân hình hai người biến thành hai bóng ảnh mơ hồ, đi qua nơi nào, nơi đó đều xuất hiện những vết tích cày sâu trên mặt đất.
“Ngươi không tệ đâu.”
Thanh Khâu bình tĩnh nói:
“Đáng tiếc, vẫn quá chậm…”
Sau khi nói xong từ cuối cùng, tốc độ của hồ ly lại tiếp tục gia tăng.
Kiếm quang của thanh kiếm mảnh cạnh sắc trong tay nó hệt như một chiếc lồng hình cầu, bao phủ lấy Sát Sinh Viện, phong tỏa tất cả không gian rút lui. Trên người Sát Sinh Viện, tất cả trang bị phòng thủ bị động do Cục điều tra Vấn đề bất thường đảo Nhật cung cấp đều được kích hoạt.
Thế nhưng dù là phòng ngự thức thần hay là lá chắn năng lượng, chúng đều không thể cầm cự nổi một giây trước kiếm quang hình cầu kia, tất cả vỡ nát tan tành.
Dawn phía đằng xa điều khiển pháo lơ lửng, bắn ra từng chùm tia sáng.
Tia laze màu hồng đánh lên kiếm quang hệt như muối bỏ biển, không hề tạo ra bất kỳ ảnh hưởng nào.
Đợi đến khi kiếm quang tản đi, bóng dáng của Sát Sinh Viện đã biến mất tại chỗ.
“Chạy cũng nhanh đấy.”
Thanh Khâu vẩy vết máu dính trên thanh kiếm, quay đầu nhìn về phía cách đó không xa, nơi mà Hộc Ký Sinh đang dẫn theo Umberlee chạy về phía Dawn.
“Ngoan cố phản kháng,”
Thanh Khâu lẩm bẩm nói, bóng người lóe lên một cái rồi xuất hiện chắn trước mặt Hộc Ký Sinh, đồng thời vung kiếm xuống, nói nốt nửa câu sau:
“… Không biết, sống chết.”
Lưỡi kiếm mảnh dệt nên những đường nét tỉ mỉ trong không trung.
Cơ thể của Hộc Ký Sinh bị cắt thành vô số mảnh từ trên xuống dưới, đám Chimera bay trên bầu trời cũng bị rút cạn sinh lực, còn chưa kịp ngã xuống đất đã biến mất khỏi Thế Giới Thất Lạc cùng với Hộc Ký Sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận