Người Chơi Hung Mãnh

Chương 824: Khả năng

Căn phòng trống rỗng, trên trần nhà có nhiều tấm kim loại hình vuông với cạnh một mét.
Trên sàn nhà chỉ có hai món đồ, một phong thư và một cuốn lịch để bàn.
Lý Ngang mở phong thư lấy lá thư ra, nội dung viết:
- Xin chào, Morgan, khi bạn mở lá thư này, thời gian phải là 9 giờ 45 phút tối. Tôi tin rằng vừa rồi bạn đã nhìn thấy một số đồ vật ở hành lang khiến bạn cảm thấy sợ hãi, bất an và không biết phải làm sao. Dù không nhớ được gì nhưng cảnh tượng đó vẫn khiến bạn run hết hồn. Bạn nghi ngờ thì cứ nghi ngờ. Tuy nhiên, trước khi bí ẩn cuối cùng được hé lộ. Xin hãy lắng nghe cẩn thận.
Không có bất kỳ cảnh báo nào, tiếng khóc vang lên từ trần nhà.
Đó là tiếng kêu của người đàn ông.
Ông ta đang khóc như một con dã thú bi thương, ngồi quỳ gối, lấy tay đập mạnh xuống sàn.
- Tại sao, tại sao, tại sao…
- Xin lỗi, cha.
Giọng nói thanh thúy lại vang lên lần nữa, nghe có phần miễn cưỡng.
- Con đã cố gắng hết sức để ngăn cản mẹ ... nhưng ...
Người đàn ông ngơ ngác ngồi yên một lúc lâu, chậm rãi nói.
- Aerith, lúc 9 giờ 15 người đã đưa con và Triseste đi là ai?
Giọng cô gái im lặng trong giây lát.
- Là bố.
- Lúc 9 giờ 40 phút, người đã đưa Ciri đi là ai?
- Là bố.
Cô gái hít một hơi thật sâu.
- Mặc dù điều này nghe rất phi lý, nhưng tất cả các loại sinh lý đặc thù như khuôn mặt, giọng nói, dấu vân tay, tròng mắt của người đó đều giống bố như đúc.
- Như vậy,
Người đàn ông thấp giọng hỏi.
- Tay trái và phải của hắn ta đâu.
Cô gái tên là Aeruth sững sờ, phản ứng lại, trầm giọng nói.
- Giống như bố bình thường.
- Ta hiểu rồi.
Người đàn ông hít một hơi thật sâu.
- Là do hắn làm điều đó, hắn cố tình nói dối ta, cho ta hy vọng hão huyền, giữ ta trong địa lao, bắt con gái ta, giết vợ ta… Ta phải đi xuống giếng tìm hắn…
Tiếng bước chân lần lượt chạy ra khỏi cửa, Lý Ngang đứng ở nơi đó chờ trong chốc lát, cũng không có bất kỳ thay đổi nào.
Lý Ngang rũ mắt xuống, im lặng.
Mỗi gian phòng đều có thể nghe thấy được những cuộc rối loạn, những hình bóng kỳ lạ luôn xuất hiện nhưng luôn bị bỏ lỡ, con quái vật dị dạng được nhìn thấy trong hành lang…
Tất cả các yếu tố đều xuất hiện trong tâm trí hắn, dần dần chắp nối lại đường nét của câu chuyện.
Hắn cầm tờ lịch đặt bàn cùng với phong thư.
Lịch để bàn làm bằng giấy cứng màu trắng, kiểu dáng rất bình thường, mặt trái là bức tranh phong cảnh, mặt phải là ngày tháng.
Phía trên ghi các ngày trong tuần SUN , MON, TUE, WED, THU, FRI, SAT.
Hai trang tháng một và tháng hai bị xé ra, trên tờ lịch tháng ba có ghi chú viết bằng mực đỏ.
Ngày mùng 1 tháng 3, cho Aerith tiến hành kiểm tra Turing quý thứ ba.
Ngày mùng 2 tháng 3, đi đến Amestris, thay Triss nhận Huy chương luyện kim thuật sư do tổng thống Kinh Bradley tự mình ban thưởng, nhận hai phần trợ cấp của đế quốc luyện kim thuật sư, thăm giáo viên. Gần đây ông ấy đang nghiên cứu thuốc tác nhân alkyl, có lẽ sẽ giúp ích được cho bệnh của Ciri.
Ngày mùng 3 tháng 3, ở dưới đáy giếng nghe bản tự tóm tắt về ba ngày sau của chính mình.
Ngày mùng 4 tháng 3, sửa giếng, may quần áo có hiệu quả cách ly giếng cho chính mình.
Lý Ngang tiếp tục lật xem lịch bàn, phát hiện ngày trên lịch bàn không có ngày ghi chú nào.
Lạch cạch.
Một bức ảnh rơi ra từ giữa lịch để bàn.
Hắn thuận tay chụp lấy bức ảnh.
Trong bức ảnh có màu sắc rực rỡ.
Là hình ảnh một gia đình bốn người đang đứng trên bãi cỏ, bối cảnh phía sau là một biệt thự ngoại ô ba tầng lầu.
Người đàn ông trung niên tóc vàng đứng ngoài cùng bên trái, có thân hình cao lớn, mặc vest, đẹp trai rắn rỏi.
Vợ ông ấy thì ngồi trên ghế, dịu dàng đoan trang, trong ngực thì ôm cô con gái nhỏ đang cười rạng rỡ.
Cô con gái lớn đang đứng ngoài cùng bên phải, mặc một chiếc váy đen lộng lẫy, trên môi nở một nụ cười nhàn nhạt.
Đằng sau bức ảnh không có chữ, cũng không biết rõ thời gian chụp cụ thể.
Nhưng chắc hẳn là không xa xưa lắm , bởi vì cô con gái lớn ở bên phải bức ảnh chính là người phụ nữ mà Lý Ngang đã nhìn thấy ở cuối đường hầm lúc trước.
So với bức ảnh thì ngoại hình của cô ấy không có gì thay đổi - ngoại trừ việc không đeo mặt nạ che mắt.
Lý Ngang im lặng một lát rồi xoay người rời khỏi phòng, đi đến cửa E.
Câu đố ở cửa E là 2F2S21M2M3 SBT2.
Thoạt nhìn qua thì đoạn số lượng chữ cái này dường như không có bất kỳ quy luật nào.
Nhưng sau khi kết hợp các thông tin trên lịch, liền có thể dễ dàng giải quyết.
- Trên lịch tháng, tổng cộng có 30 hoặc 31 số.
Tất cả được xếp từ 4 đến 5 hàng, ở giữa có 7 cột.
Nếu như muốn đặt một cái mật khẩu tiếng Anh.
Thì có thể tìm vị trí của từng chữ cái của từ này trong danh sách Tiếng Anh.
Ví dụ như apple, là 1, 16, 16, 12, 5.
Coi chuỗi số này là ngày, rồi tìm vị trí của chúng ở số tháng nhất định.
Sử dụng số hàng.
Và các chữ cái đầu của tiếng Anh từ Thứ Hai đến Chủ Nhật: M, T, W, T, F, S, S.
Để tiến hành việc quy đổi.
Ví dụ: nếu ngày là số 1, Chủ nhật, dòng đầu tiên thì sẽ là 1S.
Số 16, Thứ hai, dòng thứ ba sẽ là 3M.
Số 12, Thứ năm, dòng thứ hai sẽ là 2T.
- Số 5, Thứ Năm, sẽ là 1T.
Lý Ngang tự lẩm bẩm:
- Để tăng độ khó cho mật khẩu, còn có thể thêm các số 1, 2 vào những chữ cái đầu tiên từ thứ 2 đến chủ nhật bằng tiếng anh để phân biệt các chữ cái lặp lại.
Ví dụ, 1S2, 3M1, 3M1, 2T2, 1T2.
Nếu câu đố trên cánh cửa này tương ứng với tháng 3 trong lịch hàng tháng.
- Thì mật khẩu thực sự phải là ...
Trong lòng Lý Ngang làm một chút chuyển đổi, đem 2F2S21M2M3 SBT2, chuyển đổi thành 13, 15, 2, 9, 21, 19.
Rồi thay thế trong ngoài bằng kiểu chữ tiếng Anh.
Đó là M, O, B, I, U, S.
Mobius, Mobius.
Hắn hít một hơi thật sâu, ngón tay chuyển động vặn khóa kết hợp sáu chữ cái tiếng Anh.
Khi mã S cuối cùng được nhập thành công, thì cánh cửa phòng E cũng trượt sang một bên.
Lý Ngang sải bước đi vào trong nhà.
Giống như phòng D, trần của phòng E cũng có một tấm kim loại hình vuông với chiều dài mỗi cạnh là một mét.
Dưới đất, có một phong bì, một số chai lọ và một chùm chìa khóa.
Hắn phong bì ra, trên đó chỉ có một dòng chữ ngắn ngủi:
- Nắm chắc thời gian.
Kẹt kẹt.
Bỗng có tiếng mở cửa trên trần nhà vang lên.
Lại là tiếng của một người đàn ông và người phụ nữ.
Người đàn ông hỏi.
- Ciri đã ngủ rồi sao?
- Aerith vừa dỗ con bé ngủ xong.
Giọng người phụ nữ có vẻ hơi mệt mỏi.
- Con bé lại gặp ác mộng.
Nói cái gì mà nằm mơ thấy một người mặc quần áo nặng nề từ trong tủ quần áo chui ra, đút thuốc cho con bé.
- Em đã kiểm tra chiếc tủ, nhưng không có gì trong đó.
Người đàn ông nhẹ nhàng nói:
- Có lẽ là do mệt mỏi quá, tình trạng bệnh của con bé vẫn luôn không ổn định, mà anh thì lại không thể về trong một ngày.
- Ài, anh cũng đã vất vả rồi, hôm nay cứ để Aerith ngủ với con bé đi.
- Đúng rồi, đây là huân chương luyện kim thuật sư do tổng thống trao tặng, để khen ngợi những đóng góp của anh trong lĩnh vực cấp cứu ngoại khoa luyện kim thuật.
- Chuyện này sao cũng được.
Người phụ nữ lo lắng nói:
- Chắc hắn ta không phát hiện ra đúng không? Việc anh trốn ở đây để nghiên cứu vấn đề người nhân tạo ...
- Không có.
Người đàn ông thở dài:
- Chúng ta đã sớm rời khỏi tổ chức, tay của bọn hắn cũng không dài được như vậy. Hơn nữa, chúng ta chưa bao giờ cùng Aerith xuất hiện ở nơi công cộng, cho dù có ai đến cửa, cứ nói rằng con bé là một người giúp việc mới được thuê...
Không có vấn đề gì đâu.
- Khụ khụ khụ.
Người đàn ông ho khan.
Người phụ nữ vội vàng hỏi:
- Làm sao vậy? Còn khó chịu nữa sao?
- Ừm ... Mỗi lần xuống giếng đều phải xoay chuyển một lần, có lẽ thân thể tôi vẫn còn chưa thích ứng được. Nhưng không thành vấn đề, vài ngày nữa, quần áo có thể cách ly tác dụng của giếng sẽ làm xong...
Giọng nói càng lúc càng xa.
Lý Ngang cầm bình bình lọ lọ lên, nhìn nhãn mác trên đó, bên trong đôi mắt không có bất kỳ gợn sóng nào.
L Menthol, Asparagine, Limonene ...
Hắn mở nắp bình ra, đưa tay phẩy phẩy gió.
L Menthol, có mùi mốc.
Asparagine, vị cay đắng.
Limonene, có hương chanh thơm ngát, giống như mùi trên phong bì ở trong Phòng A.
- Quả nhiên...
Lý Ngang hít sâu một hơi, nhìn vào chùm móc khóa.
Trên chùm chìa khóa có bảy chiếc chìa khóa, mỗi chiếc được đánh dấu bằng bảy chữ cái ABCDEFG.
Mặt sau của mỗi chiếc chìa khóa cũng được đánh dấu bằng một con số.
A, 0.
B, âm 72.
C, 72.
D, âm 24.
E, âm 48.
F, âm 2.
G, 0.
Lý Ngang dùng ngón trỏ xâu chùm chìa khóa lên, vừa tiện tay xoay một vòng, rồi không nhanh không chậm bước ra khỏi phòng, dùng chiếc chìa khóa áp chót mở cửa phòng F ra.
Bên trong góc phòng đặt những thứ máy móc giống như trong phòng A.
Trên sàn nhà, có đặt một phong thư, một cái hình trụ thủy tinh rỗng.
Và, một cây mía?
Lý Ngang bước tới, mở phong thư ra, nội dung trên giấy là:
- Đưa mía vào cổng tiếp liệu, máy ở phòng A sẽ sản xuất đủ dung dịch pin, nhưng quá trình này sẽ mất hai giờ.
- Nếu như ngươi nhìn thấy dòng chữ này trước 10 giờ tối, tức là ngươi vẫn còn đủ thời gian để nạp đầy pin, sau đó dùng pin để mở cánh cổng tường đá thông lên trên mặt đất.
- Nếu vượt quá 10 giờ… thì ngươi cũng có thể thử tháo pin trên vai của mình xuống, để tìm một cơ hội sống sót.
10 giờ sao...
Lý Ngang vẫn luôn tính toán thời gian dựa trên mạch và nhịp tim của mình, nếu kết hợp với dung lượng pin còn lại trên cánh tay trái, thì hiện tại thời gian chắc chỉ còn hơn 10 giờ vài phút.
- A.
Hắn cười nhẹ lắc đầu, trực tiếp đi thẳng về phía trước, nhặt cây mía bỏ vào trong cổng tiếp liệu của máy.
Rồi quay người, cầm lấy bình trụ thủy tinh, đi ra khỏi phòng không hề lưu luyến.
- Thật có lỗi, bí mật của đường hầm, ta đã biết rồi.
Hắn quay trở lại Phòng A, đặt trụ thủy tinh vào lỗ khảm, rồi kéo tay cầm.
Máy móc bắt đầu chuyển động ầm ầm, lát sau, có một dòng nước trong veo chảy xuống chiếc phễu, rót vào trong ống trụ thủy tinh.
Lý Ngang cất pin, đi trở về cuối hành lang, lại tiếp tục lắp pin vào bức tường đá ở cạnh phòng F.
- Ầm Ầm !
Trên bức tường đá, gạch đá bắt đầu xoay chuyển, chồng chất lên nhau, mở ra một lối đi.
Cuối lối đi, có một người phụ nữ bịt mắt mặc chiếc váy đen sang trọng đã đứng đợi từ lâu, nhìn thấy Lý Ngang xuất hiện liền mỉm cười:
- Đã lâu không gặp, thưa cha.
- Cô chính là Aerith.
Lý Ngang gật gật đầu, nhìn từ trên xuống dưới cô gái mặc váy đen một chút.
- Váy lolita không tệ, không phải là từ trên núi xuống sao?
- KC kiểu dáng có chút già, không phù hợp với màu sắc của vòng cổ.
- Phần xương cá chống đỡ bên ngoài váy quá mỏng, có thể nhìn thấy rõ khung xương,
- Giày là của người Địa Cầu,
- Còn cảm giác về tổng thể Fullset thì cũng tạm được,
- Nếu max điểm là 100, thì chỉ có thể cho cô 82 điểm.
Aerith nghiêng đầu, không hiểu ý của người bên kia là gì.
- Tóm lại,
Lý Ngang xua xua tay,
- Bây giờ là mấy giờ rồi?
Alice khẽ gật đầu,
- Là 10 giờ 20 phút tối.
- Tôi cũng biết vậy,
Lý Ngang cười nói:
- Thứ tôi muốn hỏi chính là tháng và ngày.
Aerith không trực tiếp trả lời câu hỏi này, mà chỉ đứng yên tại chỗ mỉm cười, ánh mắt của cô dường như có thể xuyên qua được tấm vải bịt mắt, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Lý Ngang,
- Lúc nãy ở ngoài hành lang anh đã nghe thấy rồi mà, hôm nay là triều đại 121 vương quốc Amestoris satorious ngày 7 tháng 3.
- Sai!
Lý Ngang lạnh lùng nói:
- Thời gian chính xác,
- Phải là 10 giờ 20 phút tối ngày mùng 4 tháng 3,
- từ lúc ta tỉnh dậy đến giờ đã trôi qua một tiếng 20 phút.
Alice trầm mặc một lúc, rồi chậm rãi nói:
- Ngài, tại sao lại nghĩ như vậy?
- Sau khi ta tỉnh dậy, đã cảm thấy ở đây có gì đó không bình thường.
Lý Ngang thờ ơ nói:
- Có thể nói là trong khâu giải mã mật mã tra tấn.
- Ta không thể hiểu được thiết kế của cửa ải,
- Có một bóng dáng kinh khủng giống như ta đột nhiên xuất hiện rồi lại đột nhiên biến mất,
- Nếu như hành lang này là một dự án nghiên cứu mật thất thoát hiểm.
- Vậy thì người thiết kế dự án có thể sẽ bị sa thải ngay ngày đầu tiên khi vừa đặt chân vào công ty.
- Hoặc sẽ trực tiếp bị chuyển thẳng đến Châu Phi, cùng chơi đùa với cây cao lương ở dưới bùn.
Hắn lắc lắc những mảnh giấy trên tay, bình tĩnh nói:
- Điều đáng ngờ nhất, chính là lúc mỗi lần ta vào phòng đọc phong thư,
Thì trên trần nhà liền vang lên mấy cuộc đối thoại khác nhau,
- Vô cùng đúng giờ, không bao giờ trễ.
- Lúc đầu, ta nghi ngờ rằng có một camera giám sát ở hành lang, có năng lực theo dõi mọi hành động của ta.
- Nhân lúc ta vừa bước vào phòng,
- Thì kẻ chủ mưu ở phía sau sẽ ra lệnh cho đôi nam nữ trên lầu đóng kịch, bắt đầu đối thoại.
- Hoặc chỉ cần nhấn nút, khởi động máy ghi âm đã giấu sẵn trên trần nhà để phát ra âm thanh đã được ghi từ trước.
- Nhưng dựa vào trình độ hiểu biết của ta về giám sát theo dõi, thì sau khi đã lục soát hết mấy căn phòng ở phía trước, ta đều không tìm thấy bất kỳ thiết bị giám sát nào.
- Khi còn ở trong phòng E, ta đã cố tình không đọc mảnh thông tin được đặt trên đất của phòng E, mà đã dùng một kỹ thuật đặc biệt, lấy tin tức từ phòng B che lên tin tức của phòng E, giả vờ đọc,
- Kết quả là, phía trên trần nhà vẫn vang lên tiếng đối thoại.
Lý Ngang giơ tay ra,
- Có vài loại khả năng,
- Chủ mưu đằng sau của nhà lao không nhìn thấy hoặc không quan tâm đến những động tác nhỏ đó của ta;
- Hoặc là có cảm biến dò chuyển động được chôn trong gạch trên tường hoặc giấu sau cánh cửa, nên kẻ chủ mưu phía sau có thể căn cứ vào thời gian ta bước vào phòng để đưa ra hướng dẫn;
- Hoặc là có một thiết bị định vị GPS đã được cài ở dưới quần áo hoặc làn da. Nhưng xét đến việc thế giới này chỉ mới bắt đầu nghiên cứu những thứ như Alkylating Agents, thì GPS có vẻ không thực tế cho lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận