Người Chơi Hung Mãnh

Chương 519: Từ bi

Gretel trong nháy mắt phát hiện mình trực tiếp mất đi quyền khống chế rừng rậm xung quanh, không cách nào khống chế được cho dù là một mảnh lá rụng, chứ đừng nói đến người cây khổng lồ đang quỳ rạp xuống đất kia.
- Như thế nào, chuyện gì vậy?
Suy nghĩ này lóe lên trong đầu Gretel, thậm chí cô cũng không kịp sinh ra cảm xúc sợ hãi tuyệt vọng liền nhìn thấy mấy nhánh cây đảo ngược phương hướng đâm thẳng tới,
Trói tay chân tứ chi của cô và anh trai, đem hai người treo lên thật cao, tay chân trói ở phía sau, trong miệng cũng bị nhét một quả táo.
Tất cả mọi thứ xảy ra trong chớp nhoáng,
Lý Ngang giải phóng sức mạnh đầm lầy và thúc đẩy cây cối xung quanh khống chế hoàn toàn Hansel Gretel.
Lúc trước bởi vì hắn đạp bay lên lá cây khô vàng nên giờ khó khăn lắm mới rơi xuống đất.
Carpenter Hoen có lẽ là người đầu tiên phản ứng lại, nhìn thấy hai đứa con của mình bị mắc kẹt trên không trung, ông vội vã nói với Lý Ngang:
- Thưa nhà sư, xin đừng làm hại con tôi.
- Ông trời có đức hiếu sinh, xuất gia lấy từ bi làm niệm, bần tăng nhân từ như vậy, làm sao có thể tổn thương tính mạng tiểu hài tử đây?
Lý Ngang gật đầu nói với Hansel Gretel:
- Như vậy đi, bần tăng hơi trừng phạt.
- Các ngươi tự cắt hai tay hai chân với đầu, ta liền thả các ngươi để cho các ngươi trở về nhà, nghĩ lại sai lầm.
Cắt tay chân thì thôi, cắt đầu là thao tác gì? Đầu không có còn thể suy nghĩ lại sai lầm sao?
Carpenter Hoen choáng lên, theo bản năng chuyển ánh mắt cầu cứu về phía phù thủy rừng rậm.
Nữ phù thủy này chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, cúi đầu xuống căn bản không dám nói chuyện. Hansel cùng Gretel có lẽ tổng hợp thực lực còn không đuổi kịp được bà, nhưng nhìn bộ dáng vị tăng lữ Phương đông này dễ dàng miểu sát bọn chúng, muốn thu thập bà phỏng chừng cũng là chuyện trong phút chốc.
Trong đầu phù thủy lúc này chỉ còn lại suy nghĩ nên làm như thế nào để nhân cơ hội chuồn mất...
- Có biện pháp gì không?
Lý Ngang quay đầu lại, tầm mắt lạnh như băng quét về phía vị phù thủy rừng rậm đang hy vọng mình có được năng lực tàng hình hoặc chui xuống đất, lạnh nhạt hỏi:
- Có thể làm cho người thi pháp trời sinh mất đi năng lực không?
Vậy mà đã có được quy mô năng lượng như vậy... Loại thiên phú này, thậm chí có thể được liệt vào top 20 người thi pháp trời sinh cường đại nhất trong lịch sử giáo phái phù thủy!
- Đúng vậy, chúng tôi thức tỉnh năng lực giao tiếp với rừng rậm, ý chí của chúng tôi chính là ý chí của rừng rậm.
Hansel và Gretel vươn tay ra, sờ trên cổ tay người cây khổng lồ đầy rêu đang quỳ một gối xuống đất, quay đầu cười nói:
- Chúng tôi là thành viên của Rừng Rậm Chi Tử, nhưng tôi biết rằng trong số các thành viên có người không đồng ý với triết lý của chúng tôi, thậm chí muốn phản bội đào tẩu.
- Cứ việc đi thôi, Rừng Rậm Chi Tử chỉ cần những thành viên có giác ngộ cao, tinh thần hy sinh và ý thức được sứ mệnh của bản thân.
- Ví như, vị huynh đệ thụ nhân Groot này.
Lý Ngang đứng cách đó không xa cười hỏi:
- Cậu gọi người cây là huynh đệ? Và đặt tên cho anh ta? Tôi còn nghĩ rằng những người cây này là do con người khống chế không có ý thức bản thân đây này.
- Tất nhiên là có! Chỉ là, chỉ là bọn họ không giỏi biểu đạt.
Hansel đỏ mặt:
- Tôi tin rằng chỉ cần thời gian đủ lâu, họ có thể có ý thức của riêng mình, gia nhập vào gia đình lớn của Rừng Rậm Chi Tử.
- Tốt a.
Lý Ngang gật gật đầu:
- Cậu dự định cùng với những huynh đệ ‘Thụ Nhân Groot’ này hoàn thành sứ mệnh?
- Đúng.
Hansel nói:
- Sự xâm lược của con người đối với động thực vật không bao giờ dừng lại, chỉ bằng loại phương thức này mới có thể thực hiện. Tôi cũng không trông cậy vào anh có thể hiểu được tôi...
- Không, tôi có thể hiểu được.
- Tôi biết cậu có một sự hiểu lầm về tôi ...
Hansel tiếp tục nói, một lát sau mới phản ứng lại:
- Chờ đã, cái gì?
- Tôi có thể lý giải quyết tâm của cậu muốn đại biểu cho động thực vật phản kháng áp bách của nhân loại, ông trời có đức hiếu sinh, là một tăng lữ Phương Đông, tôi rất ủng hộ cách làm của cậu.
Hansel rõ ràng đã bị chấn động có chút không biết làm sao:
- Cảm ơn anh rất nhiều ...
Lý Ngang nghiêm túc nói:
- Nhưng tôi cũng nghĩ rằng cậu vẫn còn làm chưa đủ.
- Hả? Không đủ sao?
- Đúng vậy, các ngươi chỉ nhìn thấy động thực vật bị nhân loại xâm hại, nhưng không thấy trong không khí, bụi bặm, nguồn nước có vô cùng vi sinh vật, đồng dạng cũng bị nhân loại xâm hại. Bề mặt da người sống trung bình 100.000 vi khuẩn trên xăng-ti-mét vuông, hơn 500 loại vi khuẩn trong miệng và tổng số vi sinh vật trong ruột đạt 100 nghìn tỷ. Mỗi lần cậu ăn và uống nước, cậu ăn hàng trăm triệu vi sinh vật. Mỗi lần gội đầu rửa tay và tắm, cậu giết chết vô tận các vi khuẩn nhỏ dễ thương.
- Chẳng lẽ hàng nghìn tỷ vi sinh vật đó không xứng đáng có quyền sinh mệnh sao? Không xứng đáng so sánh với hàng chục triệu con người và động vật và thực vật? Chẳng lẽ quyền lợi của sinh mệnh phải căn cứ vào hình thể mà phán đoán sao?
- Ách... ta... ta.
Hansel lúng túng không biết nói gì, trên thế giới này đã xuất hiện hình thức ban đầu của khoa học hiện đại, hơn mười năm trước, hàng trăm nhà khoa học đã sử dụng kính hiển vi để phát hiện ra sự hiện diện của vi sinh vật.
- Tôi nghĩ rằng Rừng Rậm Chi Tử không chỉ bảo vệ động thực vật bị con người xâm phạm, mà còn phải tính đến các vi sinh vật ở khắp mọi nơi.
Lý Ngang nghiêm mặt nói:
- Tôi đề nghị từ hôm nay, cậu không nên gội đầu, không rửa tay, không rửa chân, không ăn, không uống nước, tìm một nơi ấm áp và ẩm ướt nằm bất động, ngăn chặn việc nghìn tỷ vi sinh vật trên cơ thể của cậu chết đi vì hành động của cậu.
- Chỉ bằng cách này, quyền của quần thể vi sinh vật rộng lớn mới có thể được bảo vệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận