Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1558: Lựa chọn (1)

Nói xong, Hoenheim lấy ra một cái túi vải cỡ vừa bẩn thỉu và bốc mùi kỳ lạ. Đây chính là cái túi vải thứ hai mà quái nhân ba tay Cloud đã giao cho hắn khi ở trong rừng trước đó. Trưởng làng nhìn cái túi vải bẩn thỉu kia, nghi ngờ nói:
“Cái túi này là…”
Trên gương mặt của Hoenheim xuất hiện biểu cảm kỳ lạ, hắn chậm rãi nói: “Đây là thứ ta tình cờ nhặt được trong rừng, trước đó ta đã mang nó theo suốt cả quãng đường. Lúc đầu, ta tưởng rằng mùi này là mùi của bản thân cái túi. Bây giờ nghĩ lại, kết hợp với hình dạng của cái túi, chắc hẳn thứ bên trong chính là… báu vật mà các ngươi đang tìm kiếm.”Hoenheim không hổ danh là siêu phàm giả có triển vọng nhất của Gác Chuông, khi sử dụng từ “báu vật”, biểu cảm trên gương mặt hắn không hề thay đổi chút nào. Đinh Chân Tự chợt nhớ lại chuyện đã xảy ra trong rừng trước đó. Cloud chủ động đưa ra trò cá cược đồng xu, kết quả là thua Hoenheim, phải chỉ đường đến núi thánh cũng như tặng lại ba cái túi vải.
Theo như những gì Cloud nói, thời điểm mở cái túi vải đầu tiên là khi bị tấn công bởi những thứ dơ bẩn, còn thời điểm mở cái túi vải thứ hai là khi “nghe thấy yêu cầu không hợp lý. Nếu như “bị tấn công bởi những thứ dơ bẩn” tương ứng với sinh vật bùn máu thịt trong địa cung, có khi nào “yêu cầu không hợp lý” là để chỉ chữa trị bệnh lão hóa sớm mà trường làng đề cập lúc này đây? Đinh Chân Tự cảm thấy bản thân mình mơ hồ đã nắm bắt được manh mối nào đó, bèn nhanh chóng thao tác trên bảng điều khiển bên trong buồng lái, phát lại video được máy cảm biến quay chụp được trước đó, quan sát hình ảnh của Cloud rồi tiến hành phân tích từng khung hình nhằm tìm ra nhiều thông tin hơn. Hoenheim mặt không đổi sắc thả tay ra, dùng bàn tay pháp sư cầm lấy cái túi, sau đó búng tay phóng ra mấy loại pháp thuật.
‘Ngăn cách không khí’ - ngăn lưu thông không khí của một khu vực với thế giới bên ngoài.‘Kết giới cách âm’ - ngăn âm thanh của một khu vực truyền ra thế giới bên ngoài.‘Màn chắn lời nguyền’ - cô lập hiệu ứng lời nguyền trong một thời gian ngắn.‘Tạo ra chiếc gương’ - tạo ra một chiếc gương bình thường.…Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Hoenheim mới sử dụng bằng bàn tay pháp sư nhẹ nhàng tháo sợi dây buộc túi vải. Không biết có phải là do ảo giác hay không, thế nhưng vào khoảnh khắc khi sợi dây được cởi ra, một đám bụi đen mỏng có thể nhìn thấy bằng mắt thường dường như bốc lên bên trong kết giới ngăn cách không khí hình cầu. Khóe mắt Hoenheim khẽ co giật, thông qua pháp thuật ‘tạo ta chiếc gương’, hắn có thể nhìn thấy rõ một vật thể giống như một viên sỏi màu xám đen được đặt ở dưới đáy túi. Bề mặt của vật thể kia không hề nhẵn bóng, mà lại khá thô ráp, nếu như quan sát kỹ còn có thể nhìn thấy một số tạp chất dạng sợi như tóc hay lông gì đó.
Bên cạnh vật thể còn có một số hạt nhỏ màu đen xám nằm rải rác.
Đây là phân đúng không? Đây chính là phân đúng không?! Đây nhất định là phân rồi! Khóe miệng Hoenheim co giật, khi nghĩ đến việc bản thân mang cái túi này theo suốt quãng đường, trong lòng hắn bỗng sinh ra một thứ cảm xúc bùng nổ hủy diệt mãnh liệt, muốn lập tức lao vào trong rừng, treo tên quái nhân ba tay Cloud lên rồi rửa tội cho hắn bằng đủ các loại pháp thuật. Phù, bình tĩnh.
Hoenheim phóng pháp thuật ‘ý chí sắt thép’ lên người mình, nhanh chóng ổn định lại tâm trạng, bình tĩnh nói với Lý Ngang:
“Ngươi xem thử xem thứ trong cái túi này có thể dùng được hay không.”
“Ừm.”
Lý Ngang gật đầu với vẻ mặt cực kỳ vi diệu, hắn lấy ra một loạt các bộ phận kim loại với chủng loại và chất liệu khác nhau, cũng như một số sách hướng dẫn sử dụng thiết bị y tế cực kỳ dày từ nhẫn trữ vật. Hắn vừa đối chiếu với sách hướng dẫn, vừa bắt đầu chế tạo thiết bị thử nghiệm ngay tại chỗ. Do nguyên lý của máy ly tâm không quá phức tạp, dưới sự hỗ trợ của thuật luyện kim trung cấp, hắn đã hoàn thành xong một chiếc máy đầu tiên mà không tốn đến ba mươi phút. Sau đó, hắn kết nối chiếc máy với hệ thống điện của ngôi làng, để Hoenheim ném những thứ trong túi vải vào cổng cấp liệu rồi khởi động thiết bị. Brừm…Thiết bị nhanh chóng hoạt động, nghiền nát vật thể giống như viên sỏi thành mảnh nhỏ, trộn lẫn với dung dịch rồi bắt đầu tiến hành phân tách cho đến khi tách ra được một thứ chất lỏng không màu trong suốt để rót vào lọ thủy tinh.
“Sản phẩm đầu tiên này rất khả quan.”
Lý Ngang nhìn số liệu hiển thị trên bảng điều khiển của thiết bị rồi gật đầu, “Tuy rằng thứ này đã thải ra được một khoảng thời gian, thế nhưng sức sống của hệ vi khuẩn đường ruột bên trong đó vẫn cực kỳ mãnh liệt, vượt xa số liệu lý thuyết thông thường, tỷ lệ lợi khuẩn cũng cao hơn hẳn.”Trưởng làng vội vàng nói: “Nghĩa là có thể sử dụng được?”
“Sau khi dùng thiết bị để pha loãng nhằm giảm bớt dược lực thì có thể.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận