Người Chơi Hung Mãnh

Chương 381: Cơn mưa lửa

Toàn thân bóng đen kia đều bị áo bào xám che phủ khỏi sự tàn phá, dưới mũ trùm là một mảng đen sì, không nhìn rõ được.
Gã tùy ý phất tay, chỉ thấy những ngọn gió quỷ quái đột nhiên nổi lên xung quanh chiếc xe của Hôi Tẫn, trong gió bỗng nhiên hiện ra vô số đầu Si Mị mặt mũi hung dữ, theo gió thổi mà vờn quanh, tiếng quỷ than khóc vang tận mây xanh.
Mặt Hôi Tẫn đang ngồi trong ghế lái âm trầm như nước.
Nơi ngọn gió quỷ màu xanh cuốn theo vô số đầu lâu Si Mị đi qua, vách tường tòa nhà cao tầng, con đường hay xe cộ, và cả người đi đường, đều bị ăn mòn gần như không còn gì, chỉ chớp mắt đã hóa thành vô số hạt cát bay đi, trở về hình dạng ban đầu.
Trong thế giới màu trắng xám trắng này, chỉ người chơi mới có thể nhìn thấy nhau, gây trở ngại cho nhau, và làm tổn thương lẫn nhau.
- Các người,
Bóng kẻ mặc áo bào đen lơ lửng trên không trung, hơi nghiêng đầu, dùng giọng nói thô ráp khàn khàn trầm thấp nói:
- Là người của Đặc Sự Cục?
Hôi Tẫn hít sâu một hơi, phía trước hay sau thì đường đều đã bị ngăn lại, không thể trốn đi đâu được, muốn tránh cũng không thể tránh.
Anh ta và Sơ Ấm liếc nhau qua kính chiếu hậu, ngón tay nhỏ bé khó có thể nhận ra nhẹ nhàng gẩy gẩy dưới tay lái, không nói gì đẩy cửa xe ra, nhìn về phía kẻ mặc áo bào đen trên không trung.
- Tôi là thành viên trong biên chế của đội cơ động đặc kiểm số bốn của Đặc Sự Cục ở thành phố Ân, Hôi Tẫn.
Anh ta lớn giọng nói:
- Đặc Sự Cục cho là nhiệm vụ lần này có liên quan đến những sự kiện khác thường có thể ảnh hưởng nghiêm trọng đến tính mạng và tài sản của quần chúng nhân dân, đặc biệt phái tôi đến tiến hành điều tra nhiệm vụ lần này, hi vọng anh có thể hợp tác…
Trực giác của Hôi Tẫn nói cho anh ta biết, cho dù có cùng hành động với Sơ Ấm, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của gã áo đen kia, chỉ có thể chọn cách lôi ra tên của Đặc Sự Cục, ám chỉ mình chỉ là nhận được mệnh lệnh của cấp trên, muốn dùng Đặc Sự Cục để áp chê đối phương.
- A,
Gã mặc áo đen cười lạnh một tiếng:
- Sự kiện khác thường trong lời nói của anh, là chỉ Tù Ma Quật chỗ Tiền Hoa Đường ha? Đặc Sự Cục đã điều động đội ngũ mang theo đám người trong Hội Dị học, tự mình đi vào quan sát, đoán định rồi, đúng không?
Nghe được ba chữ tù Ma Quật, trong lòng Sơ Ấm mờ mịt.
Sắc mặt Hôi Tẫn vẫn không đổi, nhưng trong lòng lại dấy lên sóng to gió lớn.
Coi như anh ta là thành viên tinh anh của đội cơ động đặc khiển đội bốn mật cấp, cũng chỉ biết ba chữ tù Ma Quật mà thôi, không hề biết cấp trên đã phái ra đội cơ động đặc khiển và thành viên Hội Dị học đi vào trong Tù Ma Quật.
Bóng gã áo đen nhìn bộ dáng im lặng của Hôi Tẫn, dường như hơi thất vọng thở dài, yên lặng giơ cánh tay lên, trong bàn tay gầy trơ xương trắng, thảm lục yêu hỏa bay lơ lửng.
- Quả nhiên, mày không biết cái gì cả. Ai, tao cũng không biết nên nói mày dũng cảm hay ngu ngốc đây, vậy mà cam tâm tình nguyện để bản thân bị cuốn vào giữa những chuyện mà chính mình không hề biết một cái gì…
Gã lắc đầu, ngưng mắt nhìn Hôi Tẫn.
- Nếu như không biết một cái gì cả, vậy thì an tâm chết đi.
Dứt lời, lật tay một cái, ngọn lửa quỷ thê lương vung ra, bao phủ chiếc xe từ trên không.
Cơn mưa lửa màu xanh xối xả trút xuống hầu như bao phủ gần hết nửa đường phố. Đi tới đâu thì bê tông cốt thép nơi đó đều dễ dàng bị hòa tan, chảy trên mặt đất giống như một ngọn nến.
Có muốn cũng không thể tránh khỏi, bộ quần áo bình thường mà Hôi Tẫn đang mặc đột nhiên rách toạc, để lộ ra một lớp bụi dày màu xám bám trên da.
Bụi đất trượt xuống như cát lún rồi lan nhanh ra mặt đất xung quanh, hễ gặp gió là to lên, chỉ trong chớp mắt đã hình thành một Kim Tự Tháp khép kín, bao phủ cả Hôi Tẫn và chiếc xe ở bên trong.
Mưa lửa độc đến mức đủ để nấu chảy thép rơi xuống trên bụi Kim Tự Tháp kêu xèo xèo, tan ra thành vô số cái hố, nhưng bụi xám kia vừa bị tiêu diệt đã nhanh chóng hồi sinh, cứ liên tục không dừng, hoàn toàn không có cảm giác kiệt quệ.
Một thân hình mặc áo choàng đen, hoặc gọi là người chơi có tên là ‘oán ma' nhìn thấy vậy thì cười lạnh một tiếng rồi nhẹ nhàng giơ bàn tay xương trắng lên.
Chỉ nhìn thấy mưa lửa bàng bạc đột nhiên ngưng lại rồi lơ lửng trên không trung, giây tiếp theo chợt có vô số ánh lửa bắn về phía Kim Tự Tháp.
Bùm bùm bùm.
Dưới tác động của Hỏa Diễm, bụi tung tóe tứ tung, mơ hồ có thể xuyên qua khe hở bị đánh bay ra ngoài, thông qua đó có thể trông thấy được Hôi Tẫn đang dùng một tay chống đất, trên người bao phủ một cái áo giáp màu xám nặng nề đơn giản.
Lòng bàn tay xương xẩu của oán ma bỗng nhiên siết chặt, lần này, những hạt mưa Hỏa Diễm bám sát vào bề mặt Kim Tự Tháp giống như là giòi trong xương cho đến khi nó hoàn toàn bị bao phủ, chỉ sau một lát liền phừng phừng bùng cháy.
Ngọn lửa xanh bốc lên bầu trời, Kim Tự Tháp của Hôi Tẫn như hóa thành một ngọn nến sáng rực cả đường phố.
Oán ma phẫn nộ nhìn chằm chằm cột lửa đang cháy, thân ảnh đột nhiên nhanh chóng lui về phía sau, động tác nhanh đến mức tạo ra một dư ảnh.
Một cột ánh sáng xanh lam to dày từ bên trong Kim Tự Tháp xuyên qua xác Hôi Tẫn bắn ra, đánh vào chỗ mà oán ma vốn đang dừng lại.
Chùm tia sáng không đánh trúng oán ma mà đánh trúng vào một tòa nhà cao tầng bằng bê tông cốt thép cách đó cả trăm mét, dễ dàng làm tan ra một khe hở cỡ bằng vại nước, xuyên qua toàn bộ tòa nhà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận