Người Chơi Hung Mãnh

Chương 554: Xe trượt tuyết

Sau khi Lý Ngang sử dụng các văn tự tiếng Nhật, tiếng Nga và tiếng Hàn để nói chuyện, các đồng đội khác cũng bắt đầu học cách nói chuyện kỳ lạ này để ngăn chặn người dân bản địa nghe lén,
Yên Quỷ cũng vậy.
Lý Ngang nhìn anh ta một cái bình tĩnh nói:
- Mục tiêu nhiệm vụ là yêu cầu Ma kính hoàn chỉnh, bây giờ chúng ta mang theo tất cả các mảnh vỡ của Ma kính, vấn đề duy nhất là làm thế nào để ghép những mảnh này lại với nhau.
- Trước đó vị nữ bác sĩ kia nói cho tôi biết, nước suối trong cung điện có tác dụng 'đem vật thể bị hư hại khép lại'.
- Tổng hợp tất cả thông tin chúng ta thu thập được trước mắt thì dòng suối kia rất có thể chính là chìa khóa để hoàn thiện ma kính.
- Muốn động thủ, nhưng không phải bây giờ.
- Phải đợi đến khi nào?
Yên Quỷ liếm môi một cái, có chút bất an nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ:
- Tôi có loại cảm giác, ma thú trên tuyết sơn này càng ngày càng xao động.
Thanh niên gốc Latin này đã cải trang thành một sát thủ bình thường trong suốt nhiệm vụ kịch bản, nhưng anh ta thực sự là một thuần thú có chút danh tiếng.
Chiến lực chủ yếu xuất phát từ mấy đầu ma thú hắn nuôi dưỡng trong cơ thể.
Giờ này khắc này trong tầm mắt Yên Quỷ, cả tòa tuyết sơn phảng phất bao phủ dưới một tầng mây đen u ám, ấp ủ một cỗ lực lượng khủng bố đủ để cho ngọn núi hoàn toàn sụp đổ.
Mấy trận ma thú như có như không gào thét trong gió tuyết, trong đó ẩn chứa ý tứ cũng không phải là săn mồi hay là uy hiếp.
Nhiều hơn nữa là sự sợ hãi.
Xuất phát từ bản năng của một con thú hoang dã, sợ hãi.
- Có chuyện gì đó sắp xảy ra.
Yên Quỷ nhẹ giọng nói:
- Chuyện rất kinh khủng.
Lý Ngang tùy ý cười cười, cầm lấy tờ báo đặt trên xe ngựa, vừa lật xem một bên hỏi vài đồng bạn:
- Lúc trước các anh đi ra ngoài thu thập vật phẩm cùng tình báo trong thành có tin tức gì không?
- Lúc này còn quan tâm tin tức gì chứ?
Khóe miệng Bob giật giật nhưng vẫn thành thành thật thật nói:
- Được rồi, giống như thành phố Mari, trong thành phố đang tổ chức nghi thức chào đón sứ đoàn nhân ngư.
- Mấy ngày gần đây vương quốc Ruen lúc đầu cũng muốn tổ chức lễ kỷ niệm Băng Tuyết Nữ Vương, hơn nữa nhân ngư sứ đoàn đến thăm khiến bầu không khí chúc mừng càng thêm nồng đậm.
- Đường lớn ngõ nhỏ đông nghịt người, tất cả mọi người đều giơ biểu ngữ, vẫy cờ chào đón sứ đoàn nhân ngư.
- Lúc trước khi chúng ta ra khỏi thành không phải đều thấy cả sao?
Lý Ngang từ chối cho ý kiến gật đầu:
- Còn có tin tức gì đáng ngờ nữa không?
- Ách..
Bob gãi gãi đầu, cùng John Joyce liếc nhau một cái:
- Người canh giữ mộ ở phía nam thành phố phát hiện trong nghĩa trang xuất hiện mấy tấm bia mộ vô danh, sau khi đào ra phát hiện thi thể bị đốt cháy khó phân biệt thân phận.
- Một số gia đình báo cáo rằng ban đêm có phi tặc lướt qua mái nhà, nhưng không có báo cáo về mất cắp tài sản.
- Trong bệnh viện xuất hiện đại quy mô hiện tượng thể chất khó chịu, bệnh nhân chủ yếu là người già và trẻ em, ước tính có liên quan đến ô nhiễm nước uống...
Nói xong, xe ngựa dần dần dừng lại.
Đã đến đỉnh núi.
Lý Ngang kéo rèm cửa sổ ra nhìn ra ngoài, thấy phía trước cách đó không xa đứng sừng sững một tòa Cung điện bằng chất liệu Băng tuyết.
Cung điện trong suốt này dựa vào đốc đứng của đỉnh núi cao chót vót, tổng thể theo phong cách Gothic, với ba tòa nhà chính và bốn ngọn tháp nằm rải rác xung quanh,
Trên đỉnh núi gió tuyết ngược lại bình ổn không ít, nhìn từ xa, cả tòa cung điện ẩn hiện trong ánh sáng đỏ tím, màu sắc hùng vĩ, so với bất kỳ ảnh chụp hoặc bức họa nào đều càng thêm tráng lệ hơn nhiều.
Lúc này một nhân viên bảo an tới gõ vào toa xe ngựa, Lý Ngang hạ thấp thanh âm nhanh chóng phân phó một câu:
- Nếu như tôi có thể chứng thực tác dụng của nước suối, sẽ phát ra tín hiệu cho các anh biết.
- Đến lúc đó các anh lại quyết định đi chế tạo rối loạn hay là trực tiếp phá tan phòng tuyến của đội ngũ bảo an vọt vào trong cung điện.
Nói xong, Lý Ngang cuộn tờ báo trên bàn thành cuộn giấy, nhét vào tay áo rộng thùng thình đi xuống xe.
Bên ngoài toa xe, nữ bác sĩ Cali đã sẵn sàng.
Công chúa Anna mặc áo bông nặng nề, vẫn còn trong tình trạng nửa hôn mê.
Khuôn mặt bị lạnh đến đỏ bừng, thân thể thì ngồi ngay ngắn trên một chiếc xe lăn được cải tạo đặc biệt.
Chiếc xe lăn kia sử dụng một loại kết cấu hợp kim đặc thù nào đó, mặt ngoài được phủ một lớp da cao cấp, cộng thêm góc nghiêng tựa lưng kia thoạt nhìn rất cao cấp.
Không giống như một chiếc xe lăn thông thường, nó trông giống như một chiếc ghế ở khoang phi thuyền mà các phi hành gia ngồi...
Dù sao Lý Ngang trước tiên đã nghĩ đến câu quảng cáo "Tôi từ nhỏ muốn làm phi hành gia, ông bà nội cho tôi ăn cái miệng to yêu thích nhất".
Ngoài công chúa Anna nằm trên xe lăn, nữ bác sĩ Cali đã chuẩn bị tất cả các công cụ y tế và vật liệu siêu phàm mà Lý Ngang đã đề xuất trước đó, tất cả đều được đặt trong xe trượt tuyết kết cấu bằng gỗ.
Phía trước của xe trượt tuyết, cũng được buộc với hai dây cương.
Rõ ràng, nữ bác sĩ Cali đã không chuẩn bị bất kỳ con tuần lộc kéo xe trượt tuyết nào cho Lý Ngang,
Mà vị công chúa Anna ngồi ngay ngắn trên xe lăn vũ trụ kia, cũng hoàn toàn không có khả năng hỗ trợ kéo xe trượt tuyết.
Một ngụm khí trọc mà Lý Ngang phun ra nhanh chóng hóa thành một cột khói trong băng thiên tuyết địa.
Một tay hắn đẩy xe lăn của Công chúa Anna và nhặt dây cương từ mặt đất.
- Tăng lữ các hạ.
Nữ bác sĩ Cali nhìn Lý Ngang, trịnh trọng cúi đầu:
- Ta khẩn cầu ngài, vô luận dùng phương pháp gì cũng phải chữa khỏi công chúa điện hạ, cô ấy là hy vọng tương lai của chúng ta.
Lý Ngang gật gật đầu, hung hăng kéo xe trượt tuyết chứa rất nhiều vật phẩm về phía trước vài mét, đẩy xe lăn của Công chúa Anna, trong sự chăm chú của mọi người, trực tiếp đi về phía cung điện do băng tuyết xây thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận