Người Chơi Hung Mãnh

Chương 874: Gia sư

Cho dù truyền thông phương Tây chỉ trích rằng "Việc này là không tự do, vi phạm nhân quyền".
Hệ thống giám sát thành phố kiểu mới vừa ra mắt thực sự đã làm giảm đáng kể xác suất xảy ra và ảnh hưởng của các trường hợp khẩn cấp.
Ban đầu tinh thần của phần lớn các bậc cha mẹ đều cảnh giác cao độ với trò chơi chết chóc, từ từ cũng đã thả lỏng hơn,
Ở thành phố trong mọi trường hợp đều có các phương tiện vũ trang của chính phủ tại các nút giao thông dày đặc, phụ huynh cũng dần yên tâm để con em mình tự đi học về.
Đã qua rồi cái thời mà tình trạng cổng trường lúc nào cũng bị tắc nghẽn vào giờ đưa đón học sinh đến trường và tan trường.
- Đúng rồi,
Vương Tùng San nhớ đến chuyện gì đó thuận miệng hỏi:
- Công việc gia sư part time của cậu bây giờ có còn làm nữa không vậy?
- Có chứ,
Lý Ngang gật đầu.
- Nhưng mà mình đã từ chối bớt một vài lớp rồi.
- Ủa? Vì sao?
Lớp trưởng nghe vậy thì sửng sốt.
- Chẳng lẽ cậu được nữ đại gia nào bao nuôi? Chỉ dựa vào tiền tiêu vặt đại gia đưa cho mà cũng đủ để chi trả tiền thuê nhà à?
- Khùng quá.
Lý Ngang thản nhiên nói:
- Bây giờ chủ yếu là do có trò chơi chết chóc, không ngừng khiến bài tập của học sinh cấp 1, cấp 2, cấp 3 trở nên nhiều hơn,
Thời gian lên lớp của học sinh tiểu học cũng kéo dài hơn.
Cuối cùng, vì sự sống còn của các cá nhân và sự tiếp tục của nền văn minh, mỗi người đều cần cố gắng hết sức mình.
Khi khoảng thời gian ngoài giờ học của học sinh bị rút ngắn lại, thì công việc gia sư cũng ngày càng trở nên khó khăn hơn.
Tôi cũng không phải loại người cầm tiền của phụ huynh, nhưng kết quả lại hoàn toàn không đạt được mục tiêu cải thiện thành tích của học sinh mà mình dạy.
Dường như hắn chú ý đến biểu hiện thoáng qua trên mặt lớp trưởng, Lý Ngang cười giải thích:
- Không cần phải lo đâu, trước đây tôi cũng để dành được một ít tiền,
Hơn nữa hiện tại còn có dạy online, tôi cũng có thể nhận dạy kèm từ xa cho những gia đình giàu có ở Ân Thành, không cần phải đạp xe hoặc ngồi tàu điện ngầm để đi làm nữa,
Vì vậy, có thể sắp xếp được thời gian rảnh rỗi cá nhân nhiều hơn một chút.
- Ai, ai lo lắng chứ?
Lớp trưởng đại nhân hừ lạnh một tiếng, bĩu môi nói:
- Dù sao thì cậu tự chăm sóc tốt cho bản thân là được rồi.
Lý Ngang cũng không biết nói gì chỉ đành cười cười,
Nhìn bóng cây che phủ trên đầu, cảm nhận làn gió mát chậm rãi luồn qua tay áo, nghe âm thanh bánh xe đạp lăn qua vũng nước bên tai, không biết vì sao từ tận đáy lòng dâng lên một chút cảm xúc khác thường,
- Nghe nói... qua vài năm nữa trường học sẽ bị dỡ bỏ.
- Ừm...
Lớp trưởng cúi mặt, khẽ gật đầu.
- Ân Thành phải mở rộng thêm mà, phải xây dựng một thành phố kiểu mới bằng những vật liệu mới, bên trong đó sẽ có các trung tâm giáo dục do mấy trường học kết hợp lại với nhau.
Đến lúc đó trường học của chúng ta chắc hẳn cũng sẽ chuyển vào đó,
Nhưng mà vào thời điểm ấy, chúng ta hẳn là đã sớm tốt nghiệp, vào đại học rồi...
- Đại học à.
Lý Ngang gãi đầu, hai từ này đối với hắn mà nói thì hơi xa xôi lạ lẫm,
Đối với những người chơi ăn bữa nay lo bữa mai, đừng nói là một năm, cho dù là thời gian nửa năm thôi cũng đã có vẻ dài đằng đẵng và là một loại dày vò.
Thật sự có thể sống nổi đến lúc đó sao? Hoặc là nói, bản thân sống đến lúc đó rồi, thì có biến chất hay không?
Lý Ngang trầm ngâm không nói tiếp tục dắt xe đạp, bánh xe kéo dây xích, phát ra âm thanh sàn sạt trong tĩnh lặng.
- Này,
Vương Tùng Sang ngẩng mặt, chớp chớp mắt hỏi:
- Cậu định ghi danh vào trường đại học nào vậy?
- Chuyện này tôi vẫn chưa nghĩ đến,
Lý Ngang nghiêng đầu.
- Đợi đến khi có kết quả thi tuyển sinh đại học rồi tính tiếp.
- Chậc.
Vương Tùng San bĩu môi, dường như cũng không hài lòng với câu trả lời này.
- Hửm? Có phải cậu muốn biết nguyện vọng thi đại học của tôi đúng không?
- Ai thèm biết chứ, điều tra và nghiên cứu về nguyện vọng của các bạn trong lớp, đây là nhiệm vụ của một lớp trưởng có biết chưa? Loại dân thường chưa từng được bầu vào vị trí cán bộ lớp nào như cậu, sẽ không bao giờ hiểu được đâu nha.
Hai người tôi một câu, cậu một câu đấu võ mồm với nhau, rồi cùng băng qua phố xá phồn hoa sầm uất, đi thẳng tới khu nhà tập thể nhân viên của Cục Đặc Sự.
Lý Ngang đứng bên kia đường nhìn theo Vương Tùng San dùng thẻ ID đi vào tiểu khu, hắn ở phía xa xa vẫy tay tạm biệt cô, rồi xoay người đạp xe về nhà.
Thông báo mới của hệ thống đến rồi, lần này, không phải là nhiệm vụ.
[Thông báo: Qua kiểm tra tìm kiếm của hệ thống, trong số những người chơi Địa Cầu được chọn cho trò chơi chết chóc lần thứ bảy này, đã có 1% số người chơi thăng cấp đến Level 20 trở lên. Đáp ứng đủ yêu để cầu bắt đầu giai đoạn thứ hai].
[Giai đoạn thứ hai của trò chơi chết chóc, sẽ mở ra quảng trường trò chơi, cửa hàng mua sắm thực thể, không gian cá nhân, cửa hàng cho người chơi, đấu trường, tổ đội với bạn bè, công hội và các chức năng khác. Sẽ từng bước mở rộng phạm vi tuyển chọn người chơi có tố chất, tăng tần suất tuyển chọn].
[Giai đoạn thứ hai của trò chơi giết chóc sẽ được mở theo giờ chuẩn của Địa Cầu, đến lúc đó người chơi có thể thông qua nút bấm trên bảng cá nhân để dịch chuyển vào quảng trường trò chơi].
[Tốc độ thời gian trôi qua trong quảng trường trò chơi, cũng phù hợp với tốc độ thời gian trôi trên Địa Cầu. Khi người chơi ở trong quảng trường trò chơi, thì họ sẽ biến mất khỏi Địa Cầu].
[Ngoại trừ khi ở trong các công trình đặc biệt như đấu trường, quảng trường trò chơi cấm người chơi tấn công lẫn nhau].
[Để biết thêm quy tắc triển khai chi tiết, vui lòng tham khảo cột "Giới thiệu về trò chơi chết chóc và trợ giúp" trong bảng người chơi].
Bạn cần đăng nhập để bình luận