Người Chơi Hung Mãnh

Chương 721: Kính râm

Lý Ngang nói:
- Đúng rồi, Đề Kỵ Tây Hán đã tới thành Lữ Châu, hiện tại đang thu thập tình báo của dị nhân ngoại lai.
Hai ngày tới, tốt nhất là che giấu hành tung, âm thầm hành động.
Ví dụ như thế này.
Lời còn chưa dứt, Lý Ngang lấy ra một lá buồm trắng không biết từ đâu nữa, rồi viết câu đối lên trên đó,
Vế trên là "Phê âm dương đoạn ngũ hành, khán chưởng trung nhật nguyệt".
Dịch nghĩa là: Phê phán âm dương chặn ngũ hành, nhìn mặt trời và mặt trăng trong lòng bàn tay.
Vế dưới là "Trắc phong thủy khám lục hợp, nã tụ trung càn khôn.".
Dịch nghĩa: Dò phong thủy quan sát trên dưới bốn hướng, nắm lấy vũ trụ trong tay áo.
Bùm.
Lý Ngang lắc lắc lá buồm trắng, thản nhiên lấy ra một cặp kính râm, đeo ngang mũi, đắc ý nói:
- Thấy thế nào, cảnh giới cao nhất của ngụy trang kín đáo chính là trà trộn vào trong thành.
- Không, tôi thấy rằng như thế này cũng không tính là ngụy trang kín đáo.
Anh bạn Phong Đao mặt không chút thay đổi mà chê bai:
- Thời đại này hình như còn chưa có kính râm đâu?
Cho dù có đi chăng nữa, thì cậu mang một cặp kính hồng nhạt hình trái tim khảm kim cương trên gọng thế này, cũng chẳng có ai muốn tìm cậu xem bói!
- Ai dà, là do kính râm có vấn đề à?
Lý Ngang gật đầu, lại lấy ra một cặp kính 3D có hai màu đỏ và xanh, rồi đeo lên, đắc ý nói:
- Bây giờ thì sao? Có phải đỡ hơn rồi không?
Một xanh một đỏ, xem như hai giới âm dương, làm âm dương đại sư.
- Tốt hơn chỗ nào chứ, ngược lại còn tệ hơn cái lúc nãy nữa!
Vạn Lý Phong Đao che trán, nhức cả trứng nói:
- Sao gọng kính lại làm bằng giấy các-tông rẻ tiền màu vàng đất vậy,
Không, cậu làm thế nào mà đem được những thứ như thế này vào trong thế giới cốt truyện.
Đừng nói với tôi là cậu nhét hết cái cửa hàng giá rẻ 9,9 đồng vào trong thanh ba lô chứ.
- Sao cậu biết được?
Lý Ngang trừng mắt, tay không ngừng từ hư không lấy ra các loại đồ vật linh tinh bày lên bàn.
Giá phơi đồ, móc treo thịt, túi đựng rác nhà bếp màu đen, găng tay cao su dùng một lần, chất khử trùng 84, chỉ nha khoa, rượu vang đỏ các thứ.
Thậm chí còn có một cái loa lớn mà mấy người bán hàng rong trên phố hay sử dụng, nếu như thế giới cốt truyện không cấm dùng các sản phẩm điện tử, nó còn có thể hô lên câu quảng cáo "9,9 đồng, toàn bộ đồng giá 9,9 đồng. 9,9 đồng bạn không mua được bị lỗ, 9,9 đồng bạn mua không được bị lừa".
Nghĩ đến việc mọi thứ đều có thể xảy ra trong thế giới cốt truyện, Lý Ngang thực sự đã bỏ gần một nửa hàng hóa của cửa hàng giá rẻ 9,9 đồng vào trong hộp nuôi thú cưng tự động với không gian lưu trữ khổng lồ, để đề phòng trường hợp khẩn cấp cần dùng đến.
- Tôi nên khen cậu là Doraemon có túi thần kì không gian 4 chiều à?
Khóe mắt Vạn Lý Phong Đao giật giật, hắn vừa liếc mắt liền nhìn thấy bình rượu vang có nhãn tiếng Anh, nhức cả trứng lỗ nhị thít chặt mà chửi:
- Những thứ khác tạm thời không nói đến, nhưng mà bình rượu vang này còn có giá 9,9 đồng được à?
- Sao lại không có chứ? Thế giới thực, có rất nhiều hàng hóa với giá thành thấp đến mức khiến người khác tức chết,
Lý Ngang thản nhiên nói:
- Đương nhiên rượu vang 9,9 này được pha chế bằng phẩm màu. Giá của loại rượu ngon hơn một chút thì tầm 30 đến 40 đồng, lên mạng là có thể mua được đó đồ ngu.
Có một cách thiếu đạo đức để kiếm tiền nhanh chóng, đó là lấy rượu đóng chai rẻ tiền từ nhà máy ở khu vực ngoại thành giáp với nông thôn, sau đó đến trung tâm thương mại nộp một ít tiền, rồi dựng một quầy hàng tạm thời để bán hàng khuyến mãi, ghi giá gốc là 290, và giá hiện tại là 99. Chỉ cần không sợ ai, dám hét to, lén lút phạm tội ở một vài trung tâm mua sắm, với sự may mắn, có thể kiếm hơn mấy ngàn vạn lợi nhuận ròng trong một ngày, mà trong hai tháng còn thu lại được tiền vốn ban đầu bỏ ra.
Còn có chuyện này hả?
Vạn Lý Phong Đao nghe xong trợn mắt há hốc miệng, chợt phản ứng lại, ánh mắt lấp lánh nhìn Lý Ngang.
Lý Ngang nhún vai:
- Đừng có nhìn tôi, tôi không bao giờ làm những việc hại người khác vì lợi ích của bản thân.
A ha ha.
Vạn Lý Phong Đao lúng túng cười vài tiếng, Lý Ngang nhân tiện nói thêm một câu:
- Cách kiếm tiền như vậy quá thấp và quá chậm, hơn nữa nó không chính quy, và có thể bị lật tẩy. Ngành công nghiệp trục lợi màu xám thực sự, thường có mô hình hoạt động kinh doanh đơn giản và ngớ ngẩn đến mức khiến người ta phải cảm thán là 'Cái trò này mà cũng kiếm ra tiền được'.
Vạn Lý Phong Đao và Hình Hà Sầu không có cảm xúc gì với những lời này, nhưng mà Liễu Vô Đãi thân là thiên kim của Liễu gia trong lòng thoáng kích động.
Ở trên thương trường, cô đã từng nghe rất nhiều dự án trục lợi dựa vào những mảng màu xám trong kinh doanh, cũng đã gặp những trường hợp đột nhiên đổi đời trở nên giàu có, tất nhiên con đường của những người đó rất ngang tàng, thủ đoạn vô cùng thấp, đẳng cấp cực thấp, kinh nghiệm để thành công khó sao chép lắm.
Chỉ có một số người may mắn mới có thể thoát ra khỏi vùng xám, bắt đầu tiến hành kinh doanh sản xuất, tiếp xúc với vòng ngoài cùng của giới kinh doanh Ân Thị, nhanh chóng trở thành doanh nhân tai to mặt lớn đứng đắn trong tầng lớp thượng lưu của xã hội, cố gắng lắm cũng chạm được đến lòng bàn chân của Liễu gia.
Liễu Vô Đãi nhớ đến thao tác thần sầu mà cô đã thấy khi tổ đội với Lý Ngang trước đây, không khỏi nghĩ thầm: "Có lối tư duy tinh tế, mặt nhìn hòa nhã nhưng lòng dạ đen tối, thủ đoạn tàn nhẫn,
Nếu hắn dấn thân vào thương trường, nhất định là một người có năng lực".
- Tóm lại,
Lý Ngang cất rượu vang và những đồ linh tinh khác đang bày trên bàn đi, rồi giậm lá buồm trắng trên tay xuống đất, nghiêm túc nói:
- Tôi đến Thục vương phủ trước chuẩn bị xung quanh đó một chút.
Hình Hà Sầu hỏi:
- Không đi cùng bọn tôi hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận