Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1321: Lên sàn (5)

Umberlee được hộ tống tới đây vẫn đứng im tại chỗ với vẻ mặt thất thần, song sâu trong đôi mắt của nàng dường như có thứ gì đó đang rung động.
“Chết tiệt!”
Cuồng Nhiên Hỏa trên bầu trời đang bắn phá đám tu sĩ dị vực cũng lòng nóng như lửa đốt, bởi lẽ đám tu sĩ kia lại một lần nữa tạo thành trận pháp, hình thành một trường lực giảm tốc vô hình vô chất xung quanh người nàng.
Tốc độ bay của ngọn lửa mà Cuồng Nhiên Hỏa bắn ra chậm đi rất nhiều. Ngay cả bản thân nàng cũng không thể sử dụng kỹ năng dịch chuyển tức thời.
“Cút đi!”
Nàng phẫn nộ hét lên một tiếng, hai tay giơ cao lên đỉnh đầu, ngọn lửa màu đỏ cam trong lòng bàn tay nhanh chóng bành trướng, trong nháy mắt hóa thành hình dáng thiên thạch, sau đó trút xuống đám tu sĩ ngoại vực phía bên dưới. Dưới tác dụng của trường lực giảm tốc, quả cầu lửa thiên thạch vốn đã không bay nhanh, giờ lại càng thêm chậm chạp hệt như xe lăn. Có điều Cuồng Nhiên Hỏa cũng không định giết chết đối phương bằng một quả cầu lửa… mà muốn để quả cầu lửa thiên thạch từ từ tiến tới, đẩy lùi trường lực giảm tốc vô hình vô chất, giúp nàng có thể xoay người bay xuống, xông tới chỗ của Umberlee.
“Thí chủ, xin dừng bước.”
Tăng nhân nhắm mắt với pháp khí bay xung quanh người lao tới, chặn đường đi của Cuồng Nhiên Hỏa.
“Cút ra.”
Cuồng Nhiên Hỏa bình tĩnh nói, mái tóc màu vàng kim không gió tự bay, lặng lẽ bốc cháy. Đôi mắt của nàng hừng hực lửa, không còn vẻ lười biếng hay ung dung bất cần đời như thường ngày. Tăng nhân với chiếc áo cà sa bay phấp phới, vẻ mặt không chút biểu cảm, tay trái nâng bát vàng lên, hấp thụ ngọn lửa do Cuồng Nhiên Hỏa ném tới, tay phải siết chặt Hàng Ma chử, sau đó vung xuống. Phía sau lưng Cuồng Nhiên Hỏa lập tức xuất hiện hình tượng La Hán cao lớn, trong tay cầm một cây Hàng Ma chử giống hệt như tăng nhân, đánh về phía Cuồng Nhiên Hỏa. Hai bên chiến đấu, trong thời gian ngắn khó phân thắng bại. Một bên khác, thanh kiếm mảnh cạnh sắc trong tay Thanh Khâu chém về phía cổ Umberlee cũng bị chặn lại bởi một lưỡi đao cắt cao tần… là Đinh Chân Tự điều khiển cơ giáp Quỳ Ngưu kịp thời lao tới. Thân thể cơ giáp vốn đã bị tàn phá vô cùng nặng nề, sau khi trải qua một pha rút ngắn cự ly tốc độ cao, giờ đây lại càng lung lay dữ dội, các khớp nối không ngừng lóe lên tia lửa điện, chất lỏng trong pin chảy ra, dường như có khả năng bị hỏng hóc bất cứ lúc nào.
Bùm…Cơ giáp ‘AMX-004 Qubeley’ do Dawn điều khiển cũng lao tới.
Nàng để chùm tia sáng bắn ra từ pháo lơ lửng hỗ trợ cho Thái Hạo và Cuồng Nhiên Hỏa, còn mình thì rút hai thanh kiếm ánh sáng ra, chém về phía Thanh Khâu có thể nói là nhỏ bé như một chú thỏ so với cơ giáp Qubeley.
Quỳ Ngưu và Qubeley là hai chiếc cơ giáp có chiều cao và trọng lượng hoàn toàn khác nhau. Một chiếc sử dụng tàn hồn của dị thú Hồng Hoang làm linh hồn cho cơ giáp.
Một chiếc sử dụng A-lại-da thức để hỗ trợ điều khiển.
Xét về tốc độ phản ứng, hẳn là có thể theo kịp Thanh Hồ. Thế nhưng tốc độ phản ứng không hề đồng nghĩa với khả năng phản ứng. Trên thân cơ giáp Quỳ Ngưu không ngừng bắn ra tia lửa điện, sau khi chặn được mười mấy nhát kiếm lúc mới đầu, chẳng mấy chốc đã bốc khói, khớp nối thủy lực bị quá nóng, cấu trúc chịu lực bị tổn hại.
Sau đó cơ giáp bị Thanh Khâu chém đứt một tay một chân, không thể đứng dậy được nữa. Dawn cố gắng sử dụng song kiếm ánh sáng của cơ giáp Qubeley, kết hợp với các kỹ năng điều khiển trên người mình, kiềm chế sự linh hoạt của Thanh Khâu, chỉ cần không đến một giây là hai thanh kiếm ánh sáng chém chiến hạm như bơ này có thể cắt con hồ ly đáng chết kia thành một bàn đồ ăn mỹ vị… bởi vì nhiệt độ lưỡi kiếm của song kiếm ánh sáng cực kỳ cao, lúc cắt thịt sẽ tự động kèm theo thuộc tính nướng chín.
Thế nhưng đáng tiếc là, một đạo cụ hay trang bị nào đó trên người Thanh Khâu, cũng có khả năng là chính bản thân Thanh Khâu, có thuộc tính ẩn còn cao hơn cả kỹ năng mà Dawn sử dụng.
Cho dù là giam giữ cơ thể, làm giảm tốc độ, hay là cố định không gian thì đều không có tác dụng gì với Thanh Khâu. Sau vài giây, tấm giáp ngực của cơ giáp Qubeley bị thanh kiếm mảnh chém làm đôi, để lộ ra Dawn bên trong khoang điều khiển với gương mặt còn chưa kịp tỏ vẻ ngạc nhiên.
Thanh Khâu nhìn nữ nhân loại trong khoang điều khiển từ trên cao, không chế giễu, cũng không khen ngợi.
Trong thế giới cảm nhận của nó, mọi thứ đều vô cùng chậm chạp, vô cùng… nhàm chán.
Một nhát kiếm, đâm xuống.
Pằng!
Một viên đạn bạc bắn chính xác vào lưỡi kiếm.
Động năng mạnh mẽ khiến thanh kiếm mảnh hơi chệch hướng, không hề đâm trúng ấn đường của Dawn, mà là đâm vào ghế lái trong khoang điều khiển. Hả?! Cảm xúc kinh ngạc chợt trỗi dậy trong lòng Thanh Khâu.
Khả năng cảm nhận tốc độ của nó vượt xa nhân loại và những yêu ma khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận