Người Chơi Hung Mãnh

Chương 883: Trông nhà

Lý Ngang đứng bên ngoài văn phòng tiêu thụ bất động sản, thuận miệng nói.
- Trước mắt G-coin mà người chơi thu hoạch được đa phần là lấy được từ nhiệm vụ của hệ thống. Cho dù có người mang nguyên liệu siêu việt tới bán cho thương thành, hoặc là rèn nguyên liệu đúc thành trang bị bán cho thương thành thì với trình độ thâm độc của thương thành kia, họ nhiều lắm chỉ kiếm được chút coin mà thôi.
- Thế nên tổng số lượng G-coin lưu thông trong trò chơi là có hạn, tính cân bằng không ổn định.
- Tổng lượng G-coin tập trung lại có thể bao trọn diện tích của toàn bộ quảng trường, nhưng nó lại phân tán quá nhiều.
- Nếu tất cả mọi người đều đổ tiền vào mua lô đất ở quản trường cũng chẳng xong thì việc đầu cơ căn hộ cũng chẳng có ý nghĩa gì, nơi này cũng chẳng ai thực sự lũng đoạn nhà đất.
- Mua lô đất để ở thì được, còn nếu mua để đầu cơ thì cứ chờ hợp đồng tới tay bị phá bỏ đi.
Sau khi nói xong, Lý Ngang tạm biệt tổ đội bốn người Kim Qua Thiết Mã, rồi đột nhiên đăng xuất, biến mất ngay tại chỗ.
Chỉ để lại nhóm lập trình viên với vẻ mặt ngơ ngác.
Và sắc mặt của những người chơi đang háo hức mua được nhà cũng dần thay đổi.
- Lời cậu ta nói... Hình như cũng hợp lý.
Một người chơi qua đường đầu đội mũ xốp hình chữ T che kín đầu dừng lại, nói với đồng đội bên cạnh.
- Có nhớ Liên minh siêu nhiên toàn cầu quảng cáo thế nào không?
- Bọn họ luôn ổn định tỷ giá đối đoái giữa G-coin và tiền của thế giới hiện thực, cổ vũ người chơi sử dụng nhiều tiền thật để giao dịch. Chứ không đề cử người chơi dùng G-coin để tới thương thành mua sắm đạo cụ... Mà số G-coin này sẽ biến mất ở trong thế giới thực, chúng ta không thể sử dụng chúng.
- Nhưng vẫn có rất nhiều người chơi làm ngược lại nên tổng số G-coin trên thị trường trò chơi mới chậm chạp không tăng trưởng, tính cân bằng không ổn định.
- Bây giờ mà đầu cơ căn hộ thì có khả năng sẽ chết rất thảm...
- Nhưng tôi thấy trước kia, ngoài mấy tổ chức lớn khác ra thì còn có rất nhiều người dồn tiền mua đất và căn hộ mà?
Người chơi đội mũ xốp hình chữ P che kín đầu yếu ớt nói.
- Bọn họ chắc chẳng đóng thuế IQ đâu?
- Rất có thể họ đang chờ người khác giao thuế IQ chăng?
Người đeo mũ xốp hình chữ P xoa cằm, nói:
- Số lượng lô đất trong phạm vi quảng trường nhiều, nhưng tổng số đất gần trung tâm thương mại nhất lại có hạn.
- Nếu họ thổi phồng với bên ngoài về số lô đất trong phạm vi quảng trường thì cũng không lo tới việc không tìm thấy người đổ vỏ...
Tiếng nói chuyện của hai người này không nhỏ, chỉ chốc lát sau, tất cả người chơi đang xếp hàng bắt đầu nhỏ giọng nói chuyện.
Trong số đó có mấy tên người chơi sắc mặt vô cùng khó coi đang nhìn chằm chằm bốn tên lập trình viên mà nghiến răng nghiến lợi.
Có lẽ họ chính là nhóm người đầu cơ đất, lúc này đang hận Lý Ngang tới mức nghiến răng nghiến lợi, nếu không phải bên kia có NPC trông giữ thì e rằng lúc này đã xông lên, vây giữ đám lập trình viên để họ phun ra tên tuổi của Lý Ngang.
Bốn người Kim Qua Thiết Mã cảm thấy tình huống không ổn cũng nhanh chóng offline.
Sau đó hàng người xếp hàng chờ mua đất cũng bớt đi không ít.
...
Ngay sau đó, Lý Ngang quay trở lại phòng khách nhà mình. Cửa sổ trong phòng khách đóng chặt, rèm cửa kéo lại che kín, vẫn như cũ không có gì thay đổi.
Sài đại tiểu thư trong hình dáng bình thường nghiêng người nằm sấp lên ghế sô pha với tư thế cá mặn ướp muối, đeo tai nghe chơi game Nông Dược Vương Giả, nhìn thấy Lý Ngang quay về còn giơ ngón trỏ lên đặt trước môi, ra hiệu cho Lý Ngang đừng nói vội.
- Khụ khụ.
Sài Sài hắng giọng, vừa điều khiển Lý Bạch đại sát tứ phương vừa dùng giọng nói êm dịu của mình.
- Về sau cậu nhớ nhớ kỹ là tầm này tôi vẫn chưa ngủ đâu.
- Hả?
Bên tai vang lên giọng nói dễ thương của nữ sinh, rất đáng yêu.
- Nhớ cái này làm gì?
- Để cậu nhớ cho rõ, tầm này mà tôi không ngủ thì chính là đang nhớ cậu.
Vẻ mặt của Sài Sài trở nên dịu dàng, hai mắt lấp lánh, giọng nói từ tính khiến Lý Ngang đang đứng trong phòng bếp cảm thấy sinh lý của mình hơi khó chịu... Nom bộ dáng rối loạn này rất kỳ quái.
- Ê, cậu sao thế này...
Giọng nói của nữ sinh ngọt ngọt như nước.
Trên mặt Sài Sài đắc ý khôn cùng, vừa nhấc chân vừa bắt chước giọng của lý Ngang để tỏ tình.
- Cậu biết tôi thích màu gì nhất không? Tôi thích nhất là màu xanh, bởi vì màu xanh trong tiếng anh là blue, là because love you everyday.
- Tôi muốn là gấu bông nhỏ đầu giường của cậu, đánh bại bạo long trong giấc mơ của cậu.
- Tự thử thách một trăm ngày không nghĩ tới cậu, hôm nay mới ngày đầu tiên mà thử thách đã thất bại.
Sài Sài tỏ tình mấy câu, sau đó có tiếng cười của một em gái vang từ bên kia điện thoại không ngừng.
Việc trêu đùa em gái như vậy cũng không làm ảnh hưởng tới việc đồ sát của cô trong game, hoàn toàn ngăn cản kẻ địch ở trong suối nước không thể thoát ra ngoài.
Cuối cùng Lý Ngang phải đen mặt đi lên thì cô mới không cam tâm nói với em gái chơi game cùng là mai chơi tiếp, sau đó đẩy căn cứ của kẻ địch đi, tắt game.
- Nè, trả lại.
Sài Sài ngồi dậy ném di động cho Lý Ngang, còn vô cùng kiêu ngạo chống hai tay ngang eo.
- Sao, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.
- Làm gì cơ...
- Trông nhà.
Sài Sài nói một cách đương nhiên.
- Tôi vốn định chơi game Nông Dược một mình để tạo chứng cứ cho cậu xem. Kết quả đang chơi lại có người trong danh sách bạn thân mời nên đã chơi cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận