Người Chơi Hung Mãnh

Chương 627: Ô Dù

- Trời mưa, có ai muốn mua ô không?
Bà lão mắt mù dáng người gầy gò đi bộ gian nan trong khu rừng đen kịt, dưới cơn mưa lớn đưa tay mò mẫm con đường phía trước, miệng lẩm bẩm, thỉnh thoảng lại bởi vì trời mưa đường trơn trượt mà ngã xuống đất.
Quần áo vải rách trên người dính đầy lá cây bùn nhão, cơ hồ nhìn không ra hình dạng ban đầu.
- Trời mưa, có ai muốn mua ô không?
Lão phụ nhân mù mắt toàn thân đều bị nước mưa ướt đẫm, nhưng vẫn dùng thanh âm khàn khàn đau khổ nói.
Bộ dáng bi thảm đáng thương kia giống như những người già neo đơn ở góc xã hội không được công chúng quan tâm, chỉ có thể dựa vào việc bày bán hàng rong trên đường phố để kiếm sống.
Điều này đủ để kích thích lòng trắc ẩn trong trái tim bất cứ ai.
- Ầm ầm.
Tiếng sấm chợt vang lên, một thân ảnh cầm ô đen toàn thân bao phủ trong áo khoác màu đỏ hiện lên trong rừng, gắt gao đứng ở trước mặt lão phụ nhân lưng gù.
Giống như là nhận ra cái gì đó, lão phụ nhân mù ngẩng đầu dùng đôi mắt đục ngầu kia kinh ngạc nhìn về phía trước:
- Trời mưa, có người muốn mua ô sao?
Lý Ngang chậm rãi nói:
- Tìm hiểu một chút bơi lội và tập thể hình không? Câu lạc bộ thể dục Lion Watt Coreger khai trương lớn bán đại hạ giá, thẻ trọn gói giá 880 nhân dân tệ một năm, thẻ aerobic 980 nhân dân tệ một năm, thẻ gia đình 1280 nhân dân tệ một năm, càng có chương trình siêu cấp giảm béo trong vòng 30 ngày...
Bà già dường như hoàn toàn không nghe thấy đối phương, tự mình nói:
- Trời mưa, có ai muốn mua ô không?
Lý Ngang:
- Lão tỷ tỷ có mua một ấm trà lớn không? Một ấm liền dùng pha trà, uống để bình phẩm hương vị, mời người khác uống để thể hiện mặt mũi. Tác phẩm do đại sư chế tác, hoàn toàn thủ công, tuân thủ theo nguyên liệu đặc biệt có nguồn gốc, tuân thủ theo nghề thủ công truyền thống, tôi cũng phải tự xưng đó là kinh điển tuyệt tác.
Bà già:
- Trời mưa...
Lý Ngang:
- Nữ sĩ có thể mượn dùng cô vài phút không? Cô có biết Amway không?
Bà già:
- Trời mưa...
Lý Ngang:
- Đàn chị, đàn em giới thiệu cho chị một loại giày cùng với thuốc tẩy rửa, nhanh chóng làm sạch vết bẩn trên bề mặt giày. Nếu không tin tưởng, tôi ở đây cũng có tài liệu nghiên cứu, sản phẩm bài giảng nghiên cứu và các khóa đào tạo chứng nhận. Cam đoan rằng cô mua không bị thiệt và không bị mắc lừa.
Bà già:
- Xuống...
Lý Ngang giận dữ nói:
- Xuống cái đầu của ngươi a, không thấy tôi cầm ô sao?
Hắn cầm ô đen hai ba bước đi lên phía trước thở dài nói:
- Hiện tại quy hoạch đất thật sự là càng ngày càng không để ý, ngay cả khâu chuẩn bị phân tích chính xác nhóm mục tiêu cùng phân chia khu vực cũng không chịu làm.
- Còn thuê bà cụ đáng thương này làm nhân viên quảng bá, rõ ràng bán ô nhưng bản thân cũng không cầm ô.
- Làm thế nào điều này có thể làm cho người dùng cảm thấy thoải mái và hài lòng?
Lý Ngang vừa nói, vừa rút ra lưỡi liềm dài bằng đồng từ hư không ra, lưỡi liềm bóng loáng phản xạ lôi quang lóng lánh.
- Chàng trai trẻ, anh muốn ô đúng không, phải không?
Lão phụ nhân khom lưng đứng tại chỗ, trên khuôn mặt trải rộng nếp nhăn nặn ra một tia tươi cười quái dị:
- Mười đồng một cái...
Bà vươn cánh tay gầy như gỗ khô ra, chậm chạp mà kiên định từ hai bên đè đầu mình lại, chậm rãi "rút" đầu ra.
Đầu của bà lão còn lại nụ cười, bị bàn tay đè ép treo trên cổ.
Phía dưới nối liền một chuỗi xương cột sống tái nhợt, máu tươi đỏ thẫm không ngừng nhỏ xuống.
- Soạt...
Đầu lão phụ nhân tóc tái nhợt khô héo, đón mưa to gió lớn lơ lửng mà lên.
Đầu là khung ô, xương là tay cầm ô, tóc là vải ô.
Bà lão chống "ô che mưa" từng bước một đi về phía Lý Ngang, mỗi bước đi lá cây dính vào quần áo liền chấn động rớt xuống.
Đôi mắt đục ngầu của cái đầu kia mở to, mắt sắp nứt ra.
Hàm dưới đột nhiên tróc ra giống như một con rắn mở rộng miệng, khàn giọng gào thét:
- Đã đến lúc trả tiền! !
- Đã nói tôi không mua ô a!
Lý Ngang rống lên một tiếng, dấu ấn thần minh trên mu bàn tay chợt lóe rồi biến mất, thân hình hơi không thể phát hiện bành trướng vài phần.
Chiếc liềm dài bằng đồng nghiêng nghiêng đột nhiên gia tốc giữa không trung chém xuống.
Bao bọc gợn sóng năng lượng mênh mông chém về phía lão phụ nhân đang đưa đầu tới.
- Oanh!
Bà lão đang ở thời điểm cuối cùng đâm vào lưỡi liêm đem chiếc ô đầu người trong nháy mắt cố gắng dùng mặt ô bằng sợi tóc để ngăn chặn lưỡi liêm.
Nhưng mà khi bà chân chính tiếp xúc với liêm đao, bà mới hiểu được lực lượng bám vào trên đó có bao nhiêu khủng bố.
Dưới một kích này bà lão trực tiếp bay ra ngoài va mạnh vào thân cây, thân thể xuất hiện một vết thương thật lớn từ bả vai đến thắt lưng, máu đỏ thẫm cuồn cuộn không ngừng hướng bên ngoài trào ra..
Mà chiếc "ô" có hình dáng kinh hoàng kia thì tại chỗ bị chém thành hai đoạn.
Xương ô bị chia thành hai, bay lên không trung rồi lại rơi xuống dưới lực kéo của trọng lực.
Hai nửa khuôn mặt ngã vào mặt bùn lầy lội đầy lá rụng còn lưu lại biểu tình hoảng sợ vạn phần.
- Đạp, đạp, đạp.
Lý Ngang cầm ô không nhanh không chậm đi về phía trước.
Tiện tay phóng ra một đạo [toái vật tán xạ] đem hai nửa đầu lâu trên mặt đất chia thành hai đoạn, gạt bỏ ý đồ dùng tóc làm xúc tu chạy trốn.
Tiếp tục huy động liêm đao bằng đồng chém ngang một cái, chia đầu thành bốn nửa.
Bà lão, hay còn nói cách khác là truyền thuyết đô thị cải trang thành bà lão, tử vong tại chỗ.
Thân thể không đầu ngã dưới tàng cây cũng đồng thời đình chỉ giãy giụa.
- Lần sau bán hàng, nhớ trước tiên suy nghĩ rõ ràng nhu cầu của người dùng.
Bên tai vang lên âm thanh nhắc nhở thưởng kinh nghiệm và G-coin của hệ thống.
Ly Ngang thở dài, khởi động hiệu ứng Mục Hồn đặc biệt của [Mục Hồn Thanh Đồng Trường Liêm], chiết xuất linh thể bà lãp ra, hình thành một khối tinh thể màu trắng cỡ hột đào, bên trong có sợi tơ màu đen loang lổ bất quy tắc.
Hiệu ứng đặc biệt của Mục Hồn Thanh Đồng Trường Liêm là chiết xuất linh thể của sinh mệnh bị đánh chết làm kết tinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận