Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1557: Hiến tặng (2)

Nàng thật sự nôn ra máu sao?! Bên trong buồng lái của cơ giáp Quỳ Ngưu, Đinh Chân Tự nhìn mà ngây người. Thiết bị cảm biến của cơ giáp cho thấy rõ ràng rằng, Umberlee vừa mới sử dụng một lực ngầm để điều khiển các cơ trong cơ thể nàng, nhẹ nhàng đánh vào dạ dày, khiến bản thân nôn ra máu tươi một cách tự nhiên, đánh lừa mọi người. Không, nhóm người chơi top đầu như các ngươi lại sử dụng thủ pháp điều khiển cơ bắp của võ đỉnh cao giả trong trường hợp này mới chắc chắn là có vấn đề.
Trưởng làng há hốc miệng, do dự không nói lên lời, dùng vẻ mặt khổ sở nhìn về phía Đinh Chân Tự, “Dũng sĩ này, liệu cơ thể ngươi có…”“Ta?”Đinh Chân Tự đang định trả lời thì đột nhiên khựng lại. Lý Nhật Thăng, David, Umberlee đều có vẻ rất không muốn cho phân…Bốn mươi vật phẩm siêu phàm đến từ thế giới khác không rõ chức năng dù có nói thế nào cũng là một tài nguyên khổng lồ. Nếu như quy đổi dựa trên giá trị, nó tuyệt đối đáng giá hơn một đống phân.
Không phải chỉ là tìm một nơi để “giải quyết nỗi buồn” sao, có gì mà phiền phức chứ? Người bình thường khác cũng phải ăn uống và giải quyết nhu cầu vệ sinh mà. Trừ khi… bọn họ có lý do riêng. Đinh Chân Tự đột nhiên hiểu ra bản chất của việc không muốn cho phân, thực ra chỉ là không muốn để lộ thông tin di truyền của mình.
Tất nhiên một đống phân nhỏ nhoi không hề có giá trị, thế nhưng một lượng lớn tế bào cơ thể chứa trong phân của người chơi lại là nguồn thông tin di truyền rất quan trọng.
Người chơi cấp thấp có thể cho bao nhiêu cũng được, còn người chơi cấp cao lại cần phải cân nhắc đến những mối nguy hiểm trong tương lai - chẳng hạn như liệu rằng có ai đó sẽ sử dụng một phần tế bào trong cơ thể bọn họ để nguyền rủa hay không, liệu rằng có ai đó sẽ lấy nguồn thông tin di truyền của bọn họ để tạo ra người nhân bản hay không, hay liệu rằng có ai đó sẽ phân hóa tế bào trong cơ thể thành tế bào sinh sản, tạo ra những đứa trẻ trong ống nghiệm, nuôi dưỡng một số lượng lớn con cháu tại một nơi mà bọn họ không hề hay biết, thậm chí là cả những sinh vật biến dị mang bộ gien của bọn họ. Những trường hợp tương tự thế này không hề hiếm gặp trên các diễn đàn người chơi, đặc biệt là một số scandal liên quan đến Công ty Khoa học Kỹ thuật Sinh học Gen-Sys - công ty này từng bị phanh phui việc bí mật thu thập thông tin gien của nhân viên người chơi để chế tạo vũ khí sinh học.
Lúc đó, chuyện này cực kỳ gây xôn xao dư luận. Hiện tại, nhiệm vụ kịch bản này cấm sử dụng trang bị và kỹ năng triệu hồi, cũng không được phép phép lấy thú cưng ma thuật ra. Điều này có nghĩa là người chơi không thể sử dụng thú triệu hồi thông thường để làm nguồn phân. Những người chơi top đầu như David hay Umberlee đều không cần thiết phải mạo hiểm với việc rò rỉ thông tin di truyền, hơn nữa cho dù bọn họ muốn dang tay giúp đỡ, hiến tặng một phần phân thì cũng phải trải qua khâu thử nghiệm của Lý Nhật Thăng -Lý Nhật Thăng có vẻ như rất có năng khiếu trong lĩnh vực công nghệ cải tạo sinh vật, điên cuồng và khó kiểm soát hơn cả những thành viên của Liên minh Nhà khoa học Ác ma, nguy hiểm quá lớn, vượt qua cả giá trị ước tính.
“Ta…”
Đinh Chân Tự đang trả lời đột nhiên ngừng lại, hắn nhìn ánh mắt tràn đầy hy vọng của trưởng làng, gượng gạo nói:
“Dạ dày của ta gần đây cũng không khỏe lắm…”
“Nào nào, tiểu Đinh, ngươi đừng khiêm tốn nữa.”
Lý Ngang vỗ vào chân của cơ giáp Quỳ Ngưu, “Trong nhóm người chúng ta, chỉ có chức năng dạ dày của ngươi là khỏe mạnh nhất, ăn thấy cái gì cũng ngon, ăn được ẻ được.”
“Đúng vậy đúng vậy.”
Umberlee hùa theo: “Theo cổ ngữ của phương Đông, cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp, huống chi là cứu cả một ngôi làng. Ngươi đừng từ chối nữa, giao hết những thứ trong bụng ra đi. Ừm… Ta nhớ ra rồi, không phải là buồng lái bên trong cơ giáp của ngươi có lắp đặt một thiết bị hỗ trợ sự sống di động hay sao? Bình thường ngươi cũng không phải rời khỏi buồng lái để “giải quyết nỗi buồn” mà. Điều đó có nghĩa là ở một nơi nào đó trong cơ giáp của ngươi chắc chắn có một hộp chất thải. Ngươi mau giao cái hộp đó ra đi.”
Đừng đùn đẩy cho ta nữa! Đinh Chân Tự khóc không ra nước mắt, muốn đẩy Lý Ngang và Umblerlee đang gõ gõ đập đập trên cơ giáp Quỳ Ngưu để tìm kiếm cái hộp kia ra, thế nhưng hai người này lại khỏe đến mức kỳ lạ, cơ giáp Quỳ Ngưu ở chế độ công suất thấp hoàn toàn không thể lay chuyển được mánh khóe bọn họ. Trong lúc ba người đang giằng co qua lại, Hoenheim ho nhẹ một tiếng, “Ờm, thực ra ta có cách…”
“Ngươi?”
Hai mắt trưởng làng sáng rực lên,
“Chẳng lẽ ngươi bằng lòng hiến tặng?”
Không biết tại sao, ánh mắt tràn ngập hy vọng của một sinh vật bình thường chỉ mang trong mình chút ít huyết mạch của quỷ ăn xác như trưởng làng lại tạo thành áp lực không nhỏ cho Hoenheim, khiến hắn chỉ có thể ho khù khụ để che giấu sự xấu hổ của mình. Hắn nói: “Không phải là ta hiến tặng, mà là cái này…”
Bạn cần đăng nhập để bình luận