Người Chơi Hung Mãnh

Chương 844: Quý nhân

Fury dường như có thể nhìn thấy biểu cảm nhỏ bé trên khuôn mặt La Tử, hắn chống gậy, cười giải thích:
- Thực ra, “Thần Khúc” do nhà thơ người ý Dante viết không phải là trí tưởng tượng của hắn, mà những chuyện đó đã thực sự xảy ra. Hắn thực sự bước vào Minh giới trong một giấc mơ và trải qua địa ngục dưới sự chỉ dẫn của Virgil. Chỉ là sau khi tỉnh dậy, hắn đã lầm tưởng đó chỉ là một giấc mơ. Đây là những gì trước đây chúng tôi đã quy định trong Minh giới. Một số người chết không có giá trị, không đáng nói sẽ nghiễm nhiên bị ném xuống Minh phủ và bị trừng phạt tùy theo mức độ tội lỗi. Chỉ những quý nhân có đóng góp xuất sắc cho thế giới mới thu hút được sự chú ý của các sứ giả địa ngục và được du hành qua địa ngục mà không gặp bất cứ nguy hiểm nào.
Quý nhân?
Trong đầu toàn bộ người chơi dần nổi lên những nghi ngờ, nhưng Fury dường như không muốn giải thích thêm về chủ đề này.
Hắn chỉnh lại chiếc mũ trên đầu, cười nói:
- Tốt nhất là chúng ta hãy nhanh chóng lên đường. Đây là nơi Minh giới và thế giới thực giao nhau. Đối với một linh hồn mới như ngài, nếu ở đây lâu sẽ bị tổn hại linh hồn thể chất.
Nói xong, không đợi La Tử từ chối, hắn giơ cây gậy trong tay lên, không nặng không nhẹ dùng đầu gậy chọc xuống đất ba lần liên tiếp.
La Tử đột nhiên cảm thấy trời đất quay cuồng, trong mắt những người chơi khác, khung cảnh xung quanh đột nhiên thay đổi, rừng núi tan ra giống như một ngọn nến vì sức nóng mà vụt tắt, thay vào đó là một vùng đồng bằng rộng lớn.
Đất trên đồng bằng có màu đen, mềm và ấm, nhưng không có thực vật trên đó, thậm chí ngay cả một hai viên đá nhỏ cũng không có.
Ánh sáng xung quanh mờ nhạt, ngẩng đầu nhìn lên chỉ thấy bầu trời u ám, không nhìn thấy mặt trời và các vì sao, ở phía chân trời xa, có một vật thể nào đó liền thành một mảnh đang chuyển động, nghiêng tai lắng nghe, có thể nghe thấy tiếng thở dài, tiếng khóc than và những tiếng la hét, chửi bới, van xin lòng thương xót bằng đủ thứ ngôn ngữ trên thế giới.
Âm thanh vang vọng không dứt, vang vọng ở nơi trời đất u ám không phân biệt rõ ngày đêm này.
La Tử vừa được đưa đến nơi này còn chưa kịp dò thám xung quanh đã bị bao phủ bởi những âm thanh đáng sợ, hắn cảm thấy tim mình đập dữ dội, hai mắt đỏ ngầu, bên tai ù đi, bất giác quỳ trên mặt đất, vươn tay che lỗ tai.
- Lý trí của hắn đang giảm xuống một cách nhanh chóng.
Hắc Sắc Một Mã vội vàng nói:
- Hắn không trụ được bao lâu! Smith! Smith! Cậu có thể nghe thấy tôi không?!
La Tử có thể nhìn thấy Hắc Sắc Mộc Mã đang lơ lửng trước mắt mình, nhưng cơ thể hắn hoàn toàn mất kiểm soát, cũng không cách nào làm gì được.
Khác với các thuộc tính rõ ràng như thuộc tính sức mạnh hay thuộc tính nhanh nhẹn, giá trị lý trí là một thuộc tính ẩn, phương pháp tính toán của nó được liên kết với thuộc tính tri giác của trí thông minh, đồng thời, nó cũng bị ảnh hưởng bởi các yếu tố khác, chẳng hạn như ý chí cá nhân, trạng thái tinh thần và tình trạng thể chất của người chơi.
La Tử khi đã tiến nhập vào trạng thái nhập vai, các thuộc tính người chơi ban đầu đều bị phong ấn, nhưng thuộc tính giá trị lý trí giảm không nhiều.
Trước khi lý trí bị hao tổn hết, La Tử cuối cùng cũng đợi được một cơ hội chuyển biến tình thế.
Lạch cạch.
Người đàn ông da đen đầu trọc trong bộ đồ màu rượu rơi từ trên không và đáp xuống trước mặt La Tử. Hắn nhìn thấy tình trạng khốn khổ của La Tử, chửi một tiếng “Ma dờ phắc cơ”, sau đó vội vàng dùng gậy đập xuống đất.
Những tạp âm không nơi nào là không có ngay lập tức giảm xuống, những cơn đau của La Tử ngay lập tức biến mất.
Fury đưa tay kéo hắn khỏi mặt đất.
- Kevin, ngài có sao không?
Khuôn mặt Fury lộ ra vẻ ăn năn hối lỗi rất thành khẩn:
- Vừa rồi tôi không biết có chuyện gì. Phép thuật của tôi mất hiệu lực trong một thời gian, tôi đã chuyển ngài qua, nhưng tôi lại vẫn ở chỗ cũ, thật sự xin lỗi.
Thái độ xin lỗi của hắn ta rất thành khẩn, La Tử đứng tại chỗ, hai tay chống đầu gối, một lúc sau mới đứng thẳng người, thở hổn hển. Bàn tay trái của hắn ta ở phía sau khua khua, ra hiệu cho đồng đội của mình cung cấp sự trợ giúp tình báo.
Người chơi được triệu hồi bởi đạo cụ bị hạn chế bởi sức mạnh của hệ thống và không thể rời khỏi một phạm vi nhất định xung quanh chủ nhân, họ cùng dịch chuyển đến đây cũng bị tấn công bởi âm thanh ma thuật ở phía xa, may mắn thay, mấy người họ nhiều thủ đoạn, chiếc vòng phía trước cổ Mèo Rừng sáng lấp lánh, nhãn cầu cơ học của Hắc Sắc Mộc Mã chuyển động, Phù Thủy búng ngón tay tạo ra một bong bóng trong suốt, bao bọc mình trong đó, một lớp màn che ngăn chặn âm thanh ma thuật có thể giết chết giá trị lý trí.
Lý Ngang không nhanh không chậm đeo nút bịt tai, bất động thanh sắc lấy ra lá cờ dẫn hồn ngụy trang thành một chiếc ô, để Sài đại tiểu thư vào ba lô.
- Vừa rồi đó là dịch chuyển tức thời.
Mèo Rừng một bên chụp ảnh xung quanh, một bên bình tĩnh phân tích:
- Nhiệm vụ đầu tiên là leo lên sườn núi. Hiện tại anh đã được dịch chuyển đến một thế giới khác, vậy thì chắc chắn rằng nhiệm vụ đầu tiên đã hoàn thành rồi, vậy còn nhiệm vụ của giai đoạn thứ hai là gì?
- Tôi bây giờ phải đi theo sứ giả của Minh phủ và thăm quan các địa ngục của Minh phủ à? Giống như Dante trong “Thần Khúc”.
La Tử giả vờ như không nhìn thấy dáng vẻ của Mèo Rừng, miễn cưỡng nuốt nước bọt, nói với Fury:
- Những giọng nói đó là gì?
- Là nhiệm vụ của giai đoạn hai, du hành đến Minh phủ?
Mèo Rừng gật đầu, “Dante trong Thần Khúc đã xuống địa ngục và lên thiên đường, nhiệm vụ lần này là sau khi du hành đến Minh phủ, lại tiếp tục du hành đến thiên đường, hoặc là sau khi du hành qua Minh phủ, lại đi vào một kịch bản khác, đương nhiên cũng có khả năng, sau khi du hành Minh phủ, nhiệm vụ liền kết thúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận