Người Chơi Hung Mãnh

Chương 556: Nhuốm máu

Động tác đẩy cửa của Lý Ngang tựa hồ kích phát cơ quan gì đó, chốt cửa đột nhiên thuận hoạt, hai cánh cửa tự động lùi về phía sau hoàn toàn lộ ra vách tường bình phong.
Cánh cửa mở rộng, gió ấm trong sảnh gào thét mà ra thổi lông mi Lý Ngang.
Ngoại trừ tiếng gió, cả tòa cung điện chỉ còn lại tĩnh mịch.
Yên tĩnh, tĩnh mịch, một chút động tĩnh cũng không có.
Lý Ngang im lặng đẩy xe lăn của Công chúa Anna trượt qua bức tường,
Người thứ hai tựa hồ bị vết thương vừa rồi do băng tinh lưu lại làm đau đớn, kiệt lực mở hai mắt ra, đôi mắt vẫn đục ngầu mơ hồ như trước, nhưng dưới gió ấm thổi qua, sắc thái thanh minh trong ánh mắt dần ánh lên.
Vòng qua bức tường, Lý Ngang nhìn thấy một hội trường rộng rãi sáng sủa.
Ở giữa đại sảnh có một đài phun nước.
Một đài phun nước đóng băng một người phụ nữ, suối phun nhuốm máu.
Toàn bộ đại sảnh, giống như một lâu đài trang viên bình thường, được trang trí bằng tranh sơn dầu, đèn chùm, thảm, bàn ghế, nhưng tất cả đồ trang trí đều được làm bằng băng. Mật độ, thành phần và cấu trúc của những khối băng này cũng không giống nhau, vì vậy chúng hầu như không thể được tạo thành được các màu khác nhau ngoại trừ trong suốt.
Ở bên của đại sảnh là một cầu thang hình vòng cung, trên bức tường cạnh cầu thang cũng có nhiều bức tranh sơn dầu khác nhau - có chút châm chọc đó là, tất cả được trưng bày ở bên trong giáo đường đều là chân dung của Băng Tuyết Nữ Vương nam chinh bắc chiến, nhưng ở cung điện riêng của bà, lại là một bức tranh cảnh hai chị em chơi trong vương quốc Arendelle.
Toàn bộ sảnh có tầm nhìn bao quát, tuy nhiên khiến người khác chú ý nhất chính là đài phun nước ở giữa sảnh.
Nước trong đài phun đã đông lại thành băng, một số khối băng vẫn giữ nguyên hình dạng như nước bắn tung tóe.
Toàn bộ đài phun nước cũng được làm bằng tinh thể băng, tầng dưới cùng là nền móng hình khuyên tròn, tầng 2 và tầng 3 giống như những cánh hoa, mà ở tầng 3, là nơi vốn phải đặt một bức tượng, thì lại có một người phụ nữ bị đóng băng.
Cô ấy nằm trong lớp băng dày và trong suốt, với mái tóc dài mềm mại màu vàng nhạt, mặc một chiếc váy dài màu xanh đậm điểm xuyết bởi vô số ánh sáng lấp lánh, khuôn mặt yên tĩnh nhu hoa bị đông cứng lại bên trong khối băng trong suốt vô cùng xinh đẹp, nhưng lại phảng phất một tia bất lực, buồn phiền.
Nhìn xuống xuống dưới khối băng, có thể thấy ngực và bụng của người phụ nữ có một vết rách hằn sâu đến các cơ quan nội tạng, máu đỏ tươi bắn ra từ vết thương, thậm chí có thể thông qua khối băng đứng im đờ đẫn mà nhìn thấy quỹ đạo của máu tươi tràn ra lúc ấy.
Đã từng là Elsa, bây giờ là Băng Tuyết Nữ Vương, đang yên nghỉ trong băng.
- Ôi…
Một tiếng hít thở yếu ớt vang lên từ bên cạnh Lý Ngang, trong cung điện im lặng này dường như rất rõ ràng.
Lý Ngang quay lại nhìn Anna đang ngồi trên xe lăn không biết tỉnh dậy từ lúc nào, cô mở mắt ra, trong đôi mắt hờ hững hiện lên một khối băng khổng lồ.
- Thật là mỉa mai.
Công chúa Anna chậm rãi nói, không thể nghe thấy bất kỳ sự yếu ớt nào trong giọng nói, nhưng có một cảm giác chế nhạo.
- Elsa, chị đùa giỡn với băng tuyết cả đời, vậy mà lại chết ở bên trong một khối băng.
- Người chết đuối thường là những người bơi giỏi, trong các buổi tọa đàm về phòng cháy chữa cháy người ta thường nói vậy. Một người bạn của tôi là người am hiểu mèo, nhưng lại gặp một con hổ trong khu bảo tồn động vật hoang dã, kết quả là chết thảm đến mức xương cũng không còn.
Lý Ngang nhẹ gật đầu bình tĩnh nói.
- Cái kia thì, công chúa điện hạ, tôi đã đăng ký QQ ở một nơi khác, tôi muốn đi điều tra một chút, nếu cô không có phản đối, tôi sẽ rời đi trước.
- À.
Anna mỉm cười ôn nhu một tiếng, cũng không để ý thu thu hay không thu thu, đưa lòng bàn tay lên búng ngón tay, cánh cửa băng đóng sầm lại ngay lập tức.
- Anh nghĩ rằng có thể?
Anna liếc nhẹ, cởi áo khoác và mũ trùm đầu của cô, ngón tay thon dài quấn quanh mái tóc dài màu nâu của bản thân.
- Dù sao thì bộ dáng bây giờ của Elsa cũng bị anh nhìn thấy.
- Tôi hiểu.
Lý Ngang gật đầu.
- Nữ vương bệ hạ rất quan tâm đến các vấn đề môi trường của sự nóng lên toàn cầu. Bà ấy đóng băng mình trong băng, muốn sử dụng loại hình nghệ thuật trình diễn này để khơi dậy sự chú ý của hàng nghìn người đối với các vấn đề môi trường. Tôi vô cùng khâm phục loại hành vi này, trong cuộc sống sau này tôi cũng sẽ lấy nữ vương bệ hạ làm gương, thiêu đốt mình để soi sáng cho người khác, làm hành vi một nghệ thuật gia ưu tú làm.
- Ha ha ha.
Công chúa Anna không nhịn được che miệng cười.
- Người đến từ Đông Phương đều nói chuyện có ý tứ như vậy sao?
- Không, tôi có cả một bề ngoài dễ nhìn và một tâm hồn thú vị, ở chỗ nào cũng phải ngàn dặm mới có thể tìm được.
Lý Ngang nhoẻn miệng cười.
- Công chúa bệ hạ, nể tình vừa rồi tôi đẩy cô suốt cả chặng đường, hôm nay tha cho tôi một mạng được không?
- Không được.
Ngày mai tha cho tôi một mạng được không?
- Không được.
- Vậy ngày mốt?
- Không được.
Lý Ngang tức giận vứt bỏ dây cương trong tay, sắc mặt khó coi hỏi.
- Cô muốn gì?
- Tôi muốn anh phẫu thuật cho tôi.
Công chúa Anna vừa cười vừa nói.
- Phẫu thuật cấy ghép tim.
Lý Ngang trầm mặc, trong toàn bộ cung điện này, trái tim duy nhất có thể sử dụng được chính là Băng Tuyết Nữ Vương bị đóng băng thành một bức tượng.
Anna lạnh nhạt nói.
- Đừng nghĩ rằng tôi không biết gì về anh. Mặc dù các tuyến đường thương mại đến Đông Phương đã bị cắt từ lâu, nhưng với tư cách là kẻ thống trị cả một đế chế, tôi vẫn có thể liên lạc với Đông Phương thông qua một số đạo cụ phi thường hiếm thấy, duy trì mức độ giao tiếp nhất định với Đông Phương. Bọn họ bên kia không hề có thân phận tăng lữ như anh nhắc tới.
Lý Ngang dần dần giảm bớt ý cười, lại nghe Anna tiếp tục nói.
- Cái anh gọi là phẫu thuật trị liệu Đông Phương, lừa gạt được đám người Cali, chứ đừng hòng gạt được tôi. Kia căn bản không phải là nghi lễ thần bí gì cả, mà là một sức mạnh siêu nhiên cao cấp hơn, phải không? Đối với anh mà nói, cho dù là trái tim của người chết đã bị đóng băng thành tượng cũng có thể khiến nó phục hồi rồi cấy nó vào một người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận