Người Chơi Hung Mãnh

Chương 167: Gợi ý

Trong nháy mắt nút nguồn bị ấn xuống, người đàn ông quái trang còn đang cầm đầu lưỡi đỏ tươi liền cứng đờ tại chỗ.
Trong hai con mắt đầy tơ máu của hắn, từ trên xuống dưới không ngừng chảy qua một chuỗi số liệu màu xanh lá cây.
Khuôn mặt hung thần ác sát, nhanh chóng run rẩy, biểu tình khi thì mờ mịt, khi thì vui sướng, khi thì phẫn nộ, khi thì tuyệt vọng.
Lý Ngang treo bên ngoài bức tường đương nhiên không bỏ lỡ cơ hội này,
Hắn móc ra côn thép, cầm trong tay nín thở ngưng thần, đem lượng lớn năng lượng toàn bộ đổ vào trong côn thép,
Sau đó ném nó ra giống như ném một cây lao.
Côn thép gào thét, lấy tư thế lôi đình hung hăng đập vào cổ tên đàn ông quái trang,
Các mảnh xương cốt bay đi, máu đen phun ra như mưa.
Gợn sóng năng lượng ẩn chứa trong gậy thép trực tiếp đánh bay toàn bộ đầu của hắn,
Hơn nữa dư thế không giảm, đem thân thể nam tử quái trang đóng đinh vào vách tường.
Dưới một kích lôi đình, quỷ hồn chết ngay tại chỗ,
Hắc Sắc Mộc Mã không còn bị trói buộc "ba" một tiếng ngồi trên mặt đất đầy máu thở hổn hển.
Chỉ thiếu một chút, kém một chút là cổ hắn bị đầu lưỡi đó siết chết tươi.
Thật lâu sau, trong lòng hắn còn sợ hãi đứng lên, tứ chi bách hải bởi vì quá mức sợ hãi mà có chút thoát lực.
Lý Ngang còn ngồi xổm trên quân dao nói:
- Tốt hơn chưa?
- Ừm.
Hắc Sắc Mộc Mã cười khổ trả lời:
- Lần này đa tạ Lý huynh, nếu không phải nhờ anh thì chỉ sợ tôi đã ngủm mất rồi.
Mặc dù trong nhiệm vụ kịch bản, hầu hết các đồng đội được phân công tạm thời chỉ lợi dụng lẫn nhau.
Nhưng ân cứu mạng, chung quy cũng là ân tình.
- Ừm.
Lý Ngang không mặn không nhạt gật đầu,
Ánh mắt sáng quắc nhìn thân hình tên quái trang, giống như tên học sinh trung học vừa rồi, không ngừng chìm xuống rồi biến mất dưới mặt đất.
Mà máu bẩn trên mặt đất cũng giống như chưa bao giờ tồn tại mà biến mất không dấu vết.
- Này!
Dịch Y đứng ở tầng dưới khu giảng dạy hét lên trên lầu:
- Lý huynh, các người trên đó thế nào rồi?
- Giải quyết xong!
Lý Ngang cúi đầu hét xuống, quay đầu lại và nói với Hắc Sắc Mộc Mã:
- Giúp tôi lấy côn thép từ trên tường rút ra.
- Ừm.
Mộc Mã có chút thoát lực gật đầu, đi đến bên tường, tương đối vất vả đem thanh thép đục sâu vào trong tường rút ra.
Hắc Sắc Mộc Mã như một tên lập trình viên yết nhớt,
Cho dù sau khi trở thành người chơi, thuộc tính lực lượng cũng không cao hơn 6 điểm, thể lực chỉ mạnh hơn người bình thường một chút.
Lúc hắn rút côn thép ra, còn ẩn ẩn cảm thấy kinh hãi về trọng lượng của nó, suy nghĩ vị huynh đệ Lý Nhật Thăng này phỏng chừng là người chơi chuyên môn về chiến đấu với thuộc tính lực lượng và thuộc tính nhanh nhẹn.
Hắc Sắc Mộc Mã mang côn thép và trả lại cho Lý Ngang,
Sau khi đặt côn thép vào ba lô thuận tiện nói:
- Thu thập một chút, chúng ta gặp nhau ở tầng dưới.
Nói xong, Lý Ngang rút ra quân dao dưới chân, mười ngón tay cắm vào khe hở của bức tường gạch, giống như khỉ nhẹ nhàng nhạy bén nhảy xuống lầu.
Một lát sau, Hắc Sắc Mộc Mã từ trong tòa nhà giảng dạy đi ra, ba người tụ tập lại nói về quỷ hồn quái trang vừa gặp phải.
Dịch Y nhíu mày suy nghĩ một lúc, hỏi:
- Vì vậy, khi hắn hỏi thích màu sắc gì thì cần trả lời như thế nào để không chết?
- Cam đỏ vàng lục lam chàm tím? Tôi cũng không biết.
Lý Ngang lắc đầu:
- Chẳng qua tôi cảm thấy đáp án này, khẳng định có gợi ý ở đâu đó trong khuôn viên trường này.
- Như thiết lập trong một số trò chơi điện tử, bạn phải đến địa điểm A để có được chìa khóa cho địa điểm B.
- Gợi ý sao...
Hắc Sắc Mộc Mã mím môi:
- Nếu người chơi không tìm được gợi ý trước, mà là trực tiếp đi vào như tôi vừa rồi.
Hơn nữa không kịp đợi đồng đội trợ giúp, vậy không phải liền trực tiếp chết ngủm sao?
- Chết cũng liền chết.
Lý Ngang cười lạnh nói:
- Mỗi tòa nhà một lần chỉ có thể vào được một người chơi, mà đội của chúng ta có ba người.
- Cho dù chết một đồng đội, hai người còn lại phỏng chừng cũng có thể đoán được 'Đường sống ẩn giấu ở những nơi khác trong khuôn viên trường', chỉ cần tiếp tục tìm kiếm là có thể tìm ra con đường sống.
Hắn dừng lại một chút, ngẩng đầu nhìn thoáng qua tòa nhà giảng dạy cao chót vót và ảm đạm, yếu ớt nói:
- Nếu tôi đoán đúng,
- Sự kiện linh dị còn lại, chỉ sợ cũng sẽ tương tự như này, gặp phải trường hợp “tức tử”.
Cả Dịch Y và Mộc Mã đều im lặng, tin tức này cũng không thể khiến lòng người khá hơn.
Dù thế nào đi nữa nhiệm vụ vẫn phải tiếp tục, ba người nhanh chóng điều chỉnh tâm lý, tiếp tục lục soát trường học.
Bởi vì các sự kiện linh dị có khả năng mang tính "tức tử", để cho công bằng, ba người thay phiên nhau tìm kiếm các tòa nhà khác nhau.
Mà đến lượt Lý Ngang, chính là ký túc xá nam của trường trung học Tsmu.
Ký túc xá nam, nơi này dù có nhân viên quét dọn thì luôn gặp vấn đề về vệ sinh sạch sẽ,
Không khí luôn tràn ngập mùi mồ hôi, mùi rác rưởi, mùi thối chân.
Lý Ngang chậm rãi bước đi trong hành lang dài hẹp của ký túc xá,
Hững hờ lật xem một bộ sưu tập truyện tranh của Comic Market còn chưa được mở túi nhựa được lôi từ trong ba lô hệ thống.
Hắn biết một hai câu tiếng Nhật, mà lại có hệ thống phiên dịch nên có thể hiểu được.
- Ừm... Lần này trang màu có chất lượng rất cao nha.
Đầu Sài Thúy Kiều từ trước ngực hắn thăm dò ra, muốn nhìn thoáng qua bộ truyện tranh,
Nhưng lập tức bị Lý Ngang ấn trở về:
- Tiểu hài tử đừng nên xem manga.
Kể từ khi bước vào kịch bản này, hắn không để cho Sài đại tiểu thư xuất hiện quá nhiều.
Điều này chủ yếu là để cảnh giác với hai đồng đội mà hắn đã gặp lần này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận