Người Chơi Hung Mãnh

Chương 214: Con bướm

Con bướm quạt cánh, chầm chậm xoay người.
Người đàn ông còn có một nửa thân trên lưng nó, con mắt hốc hác và thâm quầng không có nhãn cầu yếu ớt nhìn Lý Ngang, người đang đứng ở giữa hành lang.
- Ồ, hình dáng của con vật nhỏ này trông thật khác biệt, chẳng lẽ ngươi chính là người bướm trong truyền thuyết?
Lý Ngang lạnh mặt, buồn nôn nói:
- Thái độ không coi ai ra gì của ngươi, làm ta hơi khó chịu đấy.
Tất nhiên là đối phương rất không vừa lòng với lời nói vô cùng châm biếm của Lý Ngang, người đàn ông dính nửa thân ở trên lưng kia bắt đầu không ngừng la hét chói tai.
Mà con bướm phía dưới hắn cũng vỗ cánh "vù vù" với tốc độ cao, bắt đầu hơi lay động, sau khi điều chỉnh tư thế một chút,
Ống xúc tu ở hai bên miệng vươn ra như cây giáo dài, giống như cái xe máy khai hỏa toàn bộ mã lực, lao như bay và đột kích về phía Lý Ngang.
Pằng pằng pằng.
Ba phát súng trường bắn chính xác vào phần đầu hình bán cầu của con bướm, khiến cho đầu của con côn trùng lớn Bộ cánh vẩy này đập vào lồng ngực.
Thân hình nó bỗng chốc run rẩy, lao xuống mặt đất và gục đầu vào hành lang, theo quán tính bị lăn lộn vài vòng về phía trước.
- A a a...
Cùng với cái chết của con bướm kia, tiếng kêu của người đàn ông cũng trở nên yếu ớt vô lực.
Lý Ngang tiện tay bắn một phát súng vào trán hắn, sau đó bắn thêm vài phát nữa vào gáy hắn, mới có thể khiến hắn không thể nói thêm được gì nữa.
- Yếu vậy sao?
Vạn Lý Phong Đao nhăn mày lại gần:
- Không tốt lắm nhỉ...
Dựa theo suy đoán thông thường, loại quái vật mà vừa mới vào kịch bản đã nhảy ra thế này,
Bình thường là để cho người chơi thích ứng với cường độ của nhiệm vụ, là loại quái giúp người chơi mới hiểu hơn về bối cảnh của thế giới trong nhiệm vụ theo kịch bản.
Cường độ nhìn chung sẽ ở mức "Hơi rắc rối nhưng vẫn có thể giải quyết nhanh chóng".
Con bướm có cánh lớn ở trước mặt này, chỉ là tạo hình bên ngoài hơi xấu xí kinh khủng một chút, chỉ cần dùng sức mạnh thực thôi chứ đừng nói là người chơi, cho dù có là người thường thì sau khi trải qua huấn luyện, lấy cái thương kim loại cũng có thể dễ dàng giải quyết nó.
Lý Ngang đứng yên quan sát một lúc, sau khi xác nhận là con bướm không động đậy nữa, mới đi lên phía trước, dùng côn thép bới con bướm lên, xem xét sơ qua.
- Đây là loài bướm đèn trắng Mỹ, thuộc Bộ cánh vẩy. Chiều dài cơ thể ban đầu thường vào khoảng 9 đến 12 mi-li-mét, nhưng bây giờ nó đã phát triển đến kích thước này...
Mặt Lý Ngang nghiêm túc nói:
- Chắc chắn là được ăn món nó thích nhất rồi vui vẻ lớn lên.
Có muốn ta hát cho ngươi một bài "Cảm nhận niềm vui khi lớn lên, rất muốn thấu hiểu cùng bươm bướm" không?
Trong lòng Vạn Lý Phong Đao thầm oán trách, nhưng trên mặt lại không bộc lộ biểu cảm gì.
Hắn lấy từ trong cột ba lô ra một cái giáo kim loại chất liệu gỗ thông thường, cầm chuôi nắm bằng cao su của thanh giáo.
Cách một đoạn, dùng mũi giáo nhẹ nhàng cắt nửa đoạn kết nối giữa người đàn ông và con bướm ra.
Xoẹt.
Theo đường rạch của mũi giáo, nước mủ đủ mọi màu sắc sền sệt dính dính bắn lên tung tóe, khiến cho vách tường bị nhuốm màu thành một bức tranh quái dị.
Mặc dù đã có mặt nạ phòng độc nhưng Vạn Lý Phong Đao vẫn có thể tưởng tượng ra cái mùi hôi thối trong đầu...
Một đống nước từ nội tạng của người đàn ông còn có nửa thân kia ầm ầm chảy ra.
Có thể nhìn thấy qua khoang bụng của hắn một rổ cơ quan nội tạng lớn hình thù kỳ lạ, cùng với bươm bướm "sinh trưởng" cùng nhau.
- Con mẹ nó, cái quái gì đây...
Vạn Lý Phong Đao nói thầm một câu, nhìn thấy vị Kỵ Sĩ Hoàng Hôn cao lớn dũng mãnh kia lấy ra một bộ dụng cụ kiểm tra và đo lường phóng xạ cầm tay hình chữ T.
Vừa đi đi lại lại vừa quét trên người con bướm hai lần.
- Trong không khí có lượng phóng xạ rất nhỏ...
Kỵ Sĩ Hoàng Hôn liếc nhìn cánh của con bướm:
- Lượng phóng xạ của nó cao hơn không khí, là nguồn phóng xạ cấp 4.
- Thế nhưng giống loài bị biến dạng không phải là do phóng xạ trong tự nhiên.
Vạn Lý Phong Đao nhướng mày hỏi:
- Là ý gì?
- Bởi vì bức xạ hạt nhân tự nhiên không thể tạo ra sinh vật "hoàn mỹ" như vậy.
Lý Ngang lạnh nhạt giải thích:
- Không giống như trong miêu tả của các tác phẩm điện ảnh và phim truyền hình, "Đột biến gien" gây ra bởi đạn hạt nhân, là chỉ việc cắt đứt liên kết DNA một cách dã man và thô bạo.
- Chứ không phải là tái tạo lại trình tự gien một cách chính xác và ổn định như kỹ sư.
- Hầu hết các sinh vật biến dị đều có hại, và sẽ gây ra sự phá vỡ nhanh chóng các chức năng sinh lý của cơ thể đã bị nhiễm phóng xa.
- Dù là ở trong phòng thí nghiệm mũi nhọn, sở hữu một lượng lớn sinh vật thí nghiệm, có trải qua một thời gian dài thử nghiệm, cũng rất khó để đột biến và lai tạo ra những sinh vật xinh đẹp như vậy.
Vạn Lý Phong Đao ngẩn người, nhìn sang tên người bướm xấu xí ở hành lang:
- Anh gọi nó là xinh đẹp sao?!
Lý Ngang cũng không nói nhảm với hắn, cầm lấy cây thương trong tay Vạn Lý Phong Đao, dùng mũi giáo mở hai bên bụng của con bướm ra.
- Côn trùng là loại sinh vật vô tâm vô phế, bọn chúng dựa vào lỗ khí ở hai bên sườn của cơ thể để hô hấp.
- Anh xem, lỗ khí cùng với hệ thống mạng lưới ống trong cơ thể con bướm này chỉ là được phóng đại theo tỉ lệ nhất định mà thôi.
- Ở trong điều kiện tiên quyết là hàm lượng oxy trong không khí không thay đổi, hệ thống này cũng không thể cung cấp đủ oxy.
- Nó, chính là dựa vào một nửa người trên lưng để hô hấp đấy.
Loại thiết kế kiểu dùng sinh mệnh của một cá thể khác để hack cách thức hô hấp này, có thể nói là khéo léo tuyệt vời, điên rồ hết thuốc chữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận