Người Chơi Hung Mãnh

Chương 614: Gián Đoạn Đột Ngột

- Chức năng này không tệ nhỉ.
Hai mắt Lý Ngang tỏa sáng:
- Các Tổ chức bí ẩn cỡ lớn chắc chắn sẽ hoan nghênh mấy thứ này, hơn nữa chúng đối với người chơi solo cũng có chỗ tốt.
- Đúng vậy.
Liễu Vô Đãi gật đầu:
- Trước đây chỉ có mấy thứ như [Tín hiệu cầu cứu] ở trong Shop là được đem ra bên ngoài. Nhưng những đạo cụ này có tỉ lệ xuất hiện quá thấp, vừa hiện lên là sẽ bị các tổ chức bí ẩn thu mua với giá cao. Vả lại cũng không ổn định bằng hình thức tổ đội.
Lý Ngang nhíu mày suy tư một hồi lâu:
- Vậy cốt truyện mới là gì?
- Thế giới dung hợp.
Liễu Vô Đãi nói:
- Dựa theo thông tin trước mắt, sau cấp 20, có tỷ lệ nhất định sẽ quét ra được Nhiệm vụ Cốt truyện chính lấy bối cảnh trong các tác phẩm nghệ thuật ở hiện thực. Điện ảnh, phim truyền hình, trò chơi điện tử, tiểu thuyết… Thậm chí còn có thể tại bên trong thế giới cốt truyện gặp được các người chơi đến từ những thế giới khác.
- Người chơi ở thế giới khác?
- Ừ, thế giới khác cũng có sự tồn tại của người chơi. Cách nhận được tư cách người chơi của bọn họ cũng giống như chúng ta, thông qua lựa chọn ngẫu nhiên, hoặc là giết chết người chơi khác để kế thừa tư cách. Nữ phù thủy, khủng long trí tuệ, ngựa một sừng, yêu ma quỷ quái, cơ giáp sống, dị hình biến chủng, tất cả đều có thể là người chơi.
Tương đồng với đó, Boss trong cốt truyện cũng vậy.
Nếu như bọn hắn giết chết người chơi trong quá trình làm nhiệm vụ chính thì đến lúc kết toán nhiệm vụ sẽ đạt được tư cách của người chơi đó.
Lúc nói đến mấy từ “yêu ma quỷ quái”, Liễu Vô Đãi không tự chủ được mà liếc nhìn Lý Ngang một cái. Mặc dù hai bên đều không đề cập đến chuyện này nhưng lần đó ở trong thế giới sương mù Thận Long, thứ áo giáp hình người xuất hiện bên cạnh Lý Ngang rất có thể là yêu quái Sài Thúy Kiều từ nhiệm vụ chùa Cô Hàn.
“Lừa gạt một con yêu quái mang về nhà sao?” Liễu Vô Đãi thầm nghĩ trong lòng “Thật đúng là người như ổng có thể làm ra chuyện này.”
- Nếu như nói chúng ta có thể đi đến thế giới của người chơi khác để làm nhiệm vụ.
Lý Ngang cau mày:
- Vậy thì Trái Đất trong hiện thực…
- Cũng có thể trở thành “Sân chơi của nhiệm vụ chính”.
Liễu Vô Đãi tiếp lời nói ra vế sau:
- Đây là sự suy đoán của bộ cố vấn Cục Đặc Sự, chưa có được chứng cứ đáng thuyết phục để hoàn toàn chứng minh điều đó đúng. Nhưng nếu như lần này suy đoán không sai, vậy thì công tác đảm bảo an toàn cho từng nơi trong thế giới thực sẽ khó khăn hơn rất nhiều. Sức mạnh bình thường rất có khả năng không chống trả được sự xâm lấn của người chơi ở thế giới khác, cũng giống như thế giới khác không thể nào chống lại sự xâm lấn của chúng ta vậy. Dưới loại giả thiết này, tư cách người chơi, từ người, tổ chức, tài nguyên quốc gia, sẽ tăng cấp thành chủng tộc, tài nguyên văn minh. Thời gian, càng ngày càng gấp gáp.
Liễu Vô Đãi dừng một chút, rồi nói tiếp:
- Đối với người chơi mà nói, tìm tới tất cả mọi biện pháp tăng lên cấp 20 rất quan trọng. Đây cũng là nguyên chân chính khiến tôi phải lội vào vũng nước đục này.
- …
Lý Ngang nhìn Liễu Vô Đãi hồi lâu, nghiêm túc nói:
- Những tin tức này rất có giá trị, cám ơn.
- Không cần.
Liễu Vô Đãi bình tĩnh nói:
- Đây không xem như là tin tức cơ mật, qua một đoạn thời gian nữa, khi các Cục Đặc Sự hoặc Liên minh Siêu nhiên Toàn cầu chuẩn bị sẵn sàng, cũng sẽ công bố tin tức liên quan đến những quy tắc này.
Liễu Vô Đãi nói xong, bầu không khí trong toa xe rơi vào im lặng.
Hai chiếc đèn pha chiếu sáng con đường phía trước, xe tải một mình băng băng trên con đường, cả thế giới phảng phất chỉ còn lại tiếng động cơ ô tô.
“Thế giới hiện thực, sẽ trở thành chiến trường sao…” Lý Ngang lặng yên suy nghĩ, đáy lòng dâng lên một luồng cảm xúc bực bội. Hắn vẫn là rất thích cuộc sống hòa bình bây giờ, dù cho chỉ là giả vờ yên ổn cũng tốt hơn là triệt để hỗn loạn. Xem ra, phải tăng nhanh tốc độ lên cấp thôi.
- Này, cần tôi trở thành Người chơi không?
Âm thanh yếu ớt của đại tiểu thư Sài vang lên trong buồng tim, trong đầu Lý Ngang hiện ra hình ảnh ả cúi đầu, hai đầu ngón trỏ đụng đụng vào nhau:
- Nếu tôi trở thành Người chơi thì hẳn có thể giúp đỡ càng nhiều nhỉ, hai loại tư chất, hai loại sức mạnh nha.
- Vẫn là thôi đi.
Lý Ngang yên lặng nói:
- Trang bị, đạo cụ trên người tôi đã có đủ tiềm lực, không cần thêm sự hỗ trợ. Vả lại, một cái người hết ăn lại nằm như cô, có thành Người chơi cũng là ba ngày đánh cá, hai ngày phơi lưới, lại còn muốn sống phóng túng, không thời gian để rèn luyện năng lực của bản thân đâu.
Đại tiểu thư Sài lập tức trợn trắng mắt đốp lại:
- Sao anh lại có thể nói xấu người khác một cách vô căn cứ như vậy được chứ?
- Sao lại nói xấu? Hôm trước tôi đã tận mắt thấy cô nửa đêm không ngủ, trộm tiền trong Alipay của tôi đem đi mua skin game.
Đại tiểu thư Sài đỏ mặt, gân xanh trên trán nhô lên từng sợi từng sợi, phản biện lại:
- Nạp tiền không thể tính là trộm được…Nạp tiền!... chuyện của yêu quái có thể gọi là trộm sao?
Sau đó chính là vài lời nói khó hiểu, gì mà “Chó Dev chắc chắn đã thay đổi ao rút bài”, lại còn “Nạp thêm một đợt nữa nhất định có thể ra đồ”.
Nói mãi liền co lại thân hình, lăn lộn đầy đất.
Bởi vì đại tiểu thư Sài không có hộ khẩu, lại muốn dùng Alipay của Lý Ngang.
Mà giáp Thanh Nga lại không có vân tay, cô đành tự ra tay, dùng giấy làm một cái mô hình Lý Ngang.
Để khi Lý Ngang ban ngày đi học thì ả sẽ dùng mặt của nó để mở khóa Alipay, nạp tiền vào game.
Có ngày Lý Ngang tan học trở về thì thấy một con giấy rối mang theo khuôn mặt của mình đang ngồi móc chân trên ghế sô pha, vừa cười quái dị vừa bấm điện thoại. Còn hô to:
- Trúng đồ rồi, trúng đồ rồi.
Làm hắn khiếp sợ suýt tí rút đao chặt luôn thứ kia.
Con gỗ mục này đúng là việc ngay không làm, bàng môn tà đạo và đường tắt thì học được rất đầy đủ.
Lý Ngang cảm thán một câu, lại hoàn toàn không nghĩ tới câu “Chủ nào tớ nấy”.
Chiếc xe bon bon trên đường, lát sau phát hiện đoạn phía trước bị gián đoạn đột ngột, một khu rừng mưa to như thác nước vắt ngang trước mặt xe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận