Người Chơi Hung Mãnh

Chương 865: Cầu may

Bạo Long T-bone gật gật đầu, rít lên:
- Nếu như ngài ở thế giới hiện tại có cần cái gì, cứ việc gọi cho chúng tôi.
Chúng tôi sẽ ngay tại núi Thiên Đường trợ giúp cho ngài.
Nội dung phía sau, vài người chơi cũng không nghe rõ, theo tiếng vỗ tay của Bạo Long vang vọng, sàn đại sảnh dưới chân La Tử sáng lên ánh sáng màu vàng lóng lánh.
Một giây sau, tập thể bọn họ đều xuất hiện trong một khu nhà vệ sinh?
Đây là một nhà vệ sinh hiện đại, rộng rãi và sáng sủa, sàn nhà được lát gạch màu xanh lá cây, trong không khí trôi nổi mùi nước khử trùng vô cùng nồng, ánh sáng mặt trời chiếu vào ô cửa sổ hình chữ thập.
Lúc này, nửa người trên của Kevin Lomax đang ngã xuống bồn rửa tay.
Tay trái cầm một tập tài liệu, tay phải nắm mép bồn rửa tay, toàn bộ khuôn mặt dán chặt vào gạch lạnh của bồn rửa tay.
Cà vạt trên cổ bị nhúng vào trong bể, đã bị nước thấm ướt.
La Tử điều khiển thân hình của Kevin Lomax từ từ đứng dậy, phản chiếu biểu cảm mê mang của hắn trong gương.
- Đây là hiện trường cái chết của Kevin Lomax?
Phù thủy không thèm để ý đến sự thật nơi này có thể là nhà vệ sinh nam, đi vòng quanh La Tử, lại bình tĩnh nói:
- Bên ngoài cơ thể không có ngoại vết thương.
Có thể không phải là chết vì bị mưu sát, cũng có thể là những con khủng long kia khi trả lại linh hồn cho anh, đã thuận tay điều trị cơ thể anh rồi.
Hắc Sắc Mộc Mã tiến đến bên cạnh La Tử, Con Ngươi Cơ Khí xoay tròn tập trung, nhìn văn kiện trong tay La Tử, nhíu mày:
- Văn kiện này là…?
Ngoài dự đoán của mọi người, La Tử giống như bị điện giật, xoay mạnh tài liệu, đem tài liệu úp lên bồn rửa tay ẩm ướt.
Giống như không hề hy vọng đội ngũ hướng dẫn mà hắn mời tới nhìn thấy được nội dung trên văn kiện.
Lý Ngang nhướng mày, trước khi La Tử lật úp tài liệu lại, hắn đã mơ hồ thoáng nhìn thấy một số nội dung trên đó.
Nước mắt chi quốc quân chủ Moloch, nghệ thuật pho tượng, câu lạc bộ pizza, vụ án người mất tích.
- Tài liệu này có lẽ là nguyên nhân cái chết của Kevin Lomax?
Trong lòng Lý Ngang mơ hồ có phỏng đoán nào đó, nhưng không đợi đến khi hắn nói ra hoài nghi.
La Tử liền nặng nề thở ra một hơi, vươn hai tay run rẩy, từ dưới vòi nước lấy chút nước, hắt lên mặt mình, nhìn vào gương nhẹ giọng nói:
- Ta muốn tự mình giải quyết... đúng, ta muốn tự mình giải quyết chuyện này.
Đối với thế giới bên ngoài, thì đây là lời mà Kevin Lomax tự nói một mình.
Nhưng một số người chơi lại hiểu được La Tử đang nói gì.
- Anh Smith, anh muốn chúng tôi rời đi sao?
Phù thủy nhíu mày nói:
- Minh phủ đang giám sát anh, cho nên anh giả vờ lẩm bẩm, để cho chúng tôi rời đi phải không?
- Đúng vậy!
La Tử tự mình gật đầu, lẩm bẩm nói:
- Tin tưởng chính mình, Kevin, ngươi có thể tự mình giải quyết chuyện này, mà không cần người khác giúp đỡ.
- Cố chủ, anh có hiểu những gì anh đang nói không?
Hắc Sắc Mộc Mã hít sâu một hơi:
- Chúng ta giúp ngươi đi tới bước này, sau đó ngươi lại muốn hoàn thành nhiệm vụ kế tiếp một mình?
La Tử không trả lời, chỉ khẽ gật đầu, ánh mắt kiên định nhìn vào bản thân ở trong gương.
Mấy người chơi còn lại quay mặt nhìn nhau ngơ ngác.
- Vậy hiện tại... bọn tôi thoát khỏi đây sao?
Mèo Rừng ngập ngừng liếc nhìn đồng bọn một cái, rồi nói với La Tử:
- Này chủ thuê, nếu anh muốn chúng tôi tự nguyện rời đi, chỉ cần cử động ngón tay cái bên trái của anh.
Nếu anh đang bị uy hiếp, hãy di chuyển ngón trỏ tay trái.
La Tử cử động ngón cái của bàn tay trái một cách tự nhiên, nhìn vào gương nhỏ giọng nói:
- Tôi nhất định sẽ thành công,
Tôi đã chuẩn bị xong hết rồi, cho dù đến cuối cùng tôi có còn sống để thực hiện mong muốn của mình hay không, thì di sản của tôi vẫn có thể được phân chia đến nơi mà nó nên đến, dựa theo di chúc...
Như vậy đã đủ rồi.
Lý Ngang nhếch môi,
- Đây là một cuộc gọi được mã hóa sao...
Được rồi, anh nói rằng anh đã sắp xếp xong hết tất cả mọi thứ trước khi nhiệm vụ bắt đầu, ngay cả khi anh chết, thì khoản thù lao vốn dĩ phải trả cho bọn tôi vẫn sẽ được trả đúng hạn phải không?
La Tử gật đầu liên tục.
Nhóm chiến lược nhìn nhau một cái,
Hắc Sắc Mộc Mã thở dài, giơ hai tay lên nói:
- Được thôi, nếu như đây là mong muốn của kí chủ, vậy tôi lựa chọn thoát khỏi đây.
Mèo Rừng gật đầu,
- Tôi cũng như vậy.
- Tôi không có ý kiến,
Lý Ngang kéo dài giọng, lười biếng nói:
- Chỉ cần có tiền, muốn gì cũng được.
- Nếu đã như vậy, thì sau 5 giây mọi người tự thoát ra đi.
Phù Thủy gật đầu, bắt đầu đếm ngược:
- Năm, bốn, ba, hai, một...
Khi kết thúc đếm ngược, ba người Lý Ngang, Hắc Sắc Mộc Mã, Mèo Rừng đều đã biến mất tại chỗ như đã hứa, chỉ có Phù Thủy vẫn còn bay lơ lửng giữa không trung, từ trên cao nhìn xuống quan sát La Tử.
Ánh mắt của Phù Thủy lạnh lùng như băng, cô ấy mở miệng lạnh nhạt nói:
- Mọi chuyện đã phát triển đến bước này rồi, vậy thì nói cho rõ ràng đi.
Ông lừa chúng tôi, đây không phải là nhiệm vụ thông thường mà là một nhiệm vụ cá nhân của riêng ông.
Khi nhiệm vụ sắp hoàn thành thì ông lại đá chúng tôi đi, chỉ e là bởi vì cốt truyện tiếp theo sẽ liên quan đến thân phận thật sự của ông trong thế giới thực. Tôi nói đúng chứ?
Đối mặt với chất vấn của Phù Thủy, La Tử không nói được lời nào, toàn bộ nhà vệ sinh chỉ có tiếng vòi nước nhỏ giọt vang lên tí tách.
- À, thôi bỏ đi,
Cuối cùng, Phù Thủy nhún vai, từ bỏ ý định đối địch, lạnh nhạt nói:
- Chuyện này, cái tên cosplay người bóng đen kia nhất định có thể đoán ra,
Người của Kình Ca, sau khi trở về tổ chức tiến hành báo cáo, chắc cũng có được câu trả lời.
Nhưng mà, dù sao cũng không liên quan đến chuyện của tôi,
Anh cứ tự cầu may mắn đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận