Người Chơi Hung Mãnh

Chương 568: Trống rỗng

Lấy sự thật này làm nền móng, bọn họ bắt đầu khởi xướng khiêu chiến với địa vị của Anna, thậm chí còn có khả năng phát động chiến tranh...
E là tình hình đã phát triển theo hướng mà Anna không mong đợi nhất.
Nếu là vậy thì chỉ một con đường cuối cùng mà Anna có thể đi được.
- Cút ngay cho tao!
Quái vật băng phát ra tiếng gầm gừ mơ hồ không rõ chữ, vùng eo nhanh chóng hòa tan, sau đó một vòng tròn trống rỗng chậm rãi xuất hiện.
Từ trong lỗ thủng vòng tròn kia bắn ra nào là tia chớp, sấm sét, bão tuyết xen lẫn nhau. Tất cả những yếu tố đó đã đánh lui Thanh Nga Giáp.
Cùng lúc đó, quái vật băng đột nhiên khom người xuống, hai cánh tay tráng kiện nện mạnh vào mặt băng kiên cố dưới đất, chân mọi người lập tức lay động.
Bùm....
Cả tòa cung điện hơi lung lay, vô số mảnh băng vụn do rung chấn mà rơi xuống từ trên mái vòm của sảnh lớn.
Từng tia sáng xanh u tối lan tràn khắp các ngõ ngách trong sảnh lớn, bao gồm cả thi thể đã đóng băng của Elsa.
Chúng lan dọc theo sàn nhà, chậm rãi tụ lại về phía quái vật băng.
Elsa từng là người mạnh nhất trên thế giới, sức mạnh của cô ấy không chỉ hội tụ trong cơ thể sau khi chết mà phần lớn sức mạnh đều được kết tinh trong những tinh thể băng trong cung điện.
Chuyện nơi này đã lộ, vậy thì để em gom lại tất cả sức mạnh còn sót lại ở chốn này, trở thành nữ hoàng của thế giới mới này.
Trong đôi mắt trống rỗng của quái vật băng khổng lồ hiện lên vẻ kiên quyết và chắc chắn.
Vì quyền lực và vương miện tối cao, cô ta đã ngủ đông mấy chục năm, chịu đựng nỗi sợ hãi đối với con quái vật trước mặt, đè nén vẻ chán ghét và ngột ngạt, cố mà mỉm cười trước mặt người chị gái có túi da của quái vật đối diện.
Cô ta không muốn nhịn, cũng không muốn thỏa hiệp và nhượng bộ thêm bất kì lúc nào nữa.
Bây giờ chính là lúc cả thế giới nghe được tiếng reo hò vui sướng của cô ta.
Cung điện rộng lớn lay động kịch liệt, tựa như muốn sụp đổ ngay lập tức, một giây sau, nguồn sức mạnh bị đóng băng lập tức bộc phát. Nó lan dọc theo vô số cột băng, khó khăn duy trì cung điện sắp sụp đổ.
Thuận tiện thiết lập bức tường băng nặng nề bên ngoài cung điện, ngăn cản những pháp sư và vô số ma thú trên núi tuyết sắp xông vào bên trong.
Hai mắt Julia như sắp phát lửa tới nơi, cô mặc kệ cơ thể đang hư nhược của mình, dùng hai cánh tay hợp lại trước ngực hóa thành súng hạng nặng, nổ súng liên tiếp.
Lòng Sài đại tiểu thư nóng như lửa đốt, điều khiển Thanh Nga Giáp lao xuống phía dưới, dùng áo giáp vàng cứng đối cứng với đao băng, từng đấm một không ngừng đánh vào đầu của quái vật băng.
Két...
Đầu của quái vật băng khổng lồ vỡ thành mấy mảng nhỏ, rơi xuống xen lẫn với mấy tảng băng.
Nhưng quái vật băng khổng lồ không đầu vẫn đứng sừng sững trên mặt đất, khi những tia sáng xanh âm u lan tràn khắp nơi, bên ngoài chậm rãi bị một tầng ánh sáng trong suốt bao trùm lên bên trên.
Bob bị hất vào một cung điện hẻo lánh cố gắng chống đỡ cơ thể, hai phân thân đen trắng trước đó đã bị tổn thương lớn, khi dung hợp lại thành Bob nguyên bản thì lồng ngực của anh ta đã bị lõm xuống hoàn toàn, khóe miệng lan tràn bọt máu, hai mắt sắp mắt tiêu cự. Nhưng bàn tay của anh ta vẫn còn đang sờ soạn khắp mặt đất, nhặt [Xán Diễm Hoa Hỏa Liệp Thương] lên dựng bên chân, sau đó bóp cò súng bắn về phương hướng của kẻ địch.
Quái vật băng bị đạn lửa bắn trúng cánh tay, nơi bị bắn trúng nổ tung thành nhiều mảnh băng vụn, nhưng chí trong chốc lát, cánh tay làm bằng từng khối băng chậm rãi mọc dài ra, cuối cùng khôi phục lại như lúc ban đầu.
- Chẳng có tác dụng gì.
Giọng nói mơ hồ của Anna vang lên từ trong cơ thể của quái vật băng.
Cô ta nhìn bức tượng Elsa giữa đài phun nước qua từng lớp băng dầy, gào lên:
- Đây chính là sức mạnh mà chị từng có sao?
- To lớn, rộng lớn, vĩ đại, vô biên vô tận!
- Ha, đồ phụ nữ ngu dốt, chị thế mà lại từ bỏ cơ hội thành thần, thế thì để em thay chị đi...
- Đần độn.
Một giọng nói thờ ơ và ngả ngớn đột nhiên vang lên bên dưới sàn nhà dưới chân Anna.
Thanh âm quá đột ngột, cho dù hiện tại cả tòa cung điện đang rung chuyển thì vẫn vô cùng rõ ràng.
Anna vô thức nhìn xuống dưới sàn nhà, đột nhiên nhìn thấy bên trong tảng băng lớn là một gương mặt đang vặn vẹo trông vô cùng quỷ dị.
Đó là một gương mặt khó có thể miêu tả kỹ càng được, đường nét gương mặt góc cạnh rõ ràng, không hề giống bất kỳ một loại sinh vật nào sống sót trên tinh cầu, trái lại nom càng giống một khối hình học trong đề toán hơn.
Phần trên cùng của gương mặt mọc những vật thể màu đen đang đung đưa trong gió tựa như xúc tu.
Phần chính diện gương mặt dài ra một khối thịt vặn vẹo đang co rúm lại, phía trên trải dài những khe rãnh, nhìn kỹ sẽ phát hiện bắp thịt trên mặt không hề trơn nhẵn, mà là từng bướu thịt trông như những xúc tu đang không ngừng rung lên.
Vị trí hai hốc mắt càng quái dị hơn.
Trong hốc mắt không phải nhãn cầu có dịch thể màu trắng bình thường như những sinh vật khác, mà là thứ không rõ tên gọi chia thành hai phần, xoắn lại vào nhau thành hình xoắn ốc từ dưới lên trên, tựa như đỉnh tháp xoắn ốc nhọn màu đen nhánh.
Dưới đáy đỉnh tháp mọc ra từng sợi từng sợi nhỏ màu đỏ, trông cứ như chân của loài động vật chân khớp.
Dường như chỉ ngay một giây tiếp theo, những sợi màu đỏ kia sẽ vươn ra khỏi hốc mắt, mang theo đỉnh tháp đen nhánh bò lổm ngổm rời khỏi hốc mắt của gương mặt xấu xí tới mức không còn lời nào để diễn tả kia.
Mới chỉ nhìn vào gương mặt này mà Anna đã cảm thấy lý trong đầu của bản thân bốc hơi hết sạch.
Tư duy lý trí trong đại não trống rỗng, chỉ còn lại duy nhất gương mặt vặn vẹo khó miêu tả thành lời kia.
Cô ta đang nhìn vào vực sâu.
Càng đáng sợ hơn chính là cái vực sâu đó đang nói chuyện với cô ta.
- Đồ đần, đồ đần, đồ đần, đồ đần!
Bạn cần đăng nhập để bình luận