Người Chơi Hung Mãnh

Chương 942: Đề nghị

Dường như cảm nhận được sự tức giận của người huấn luyện, mấy con Pokemon sau khi được triệu hồi đều tỏ vẻ mặt dữ tợn, hung hãn. Sau đó hướng người về phía Ezio Auditore gầm lên.
- Chờ đã!
Một người đồng đội của thích khách đại sư đến từ series trò chơi Metal Gear tên Độc Xà đứng dậy, giang hai tay ra gấp gáp nói:
- Ezio Auditore không có muốn giết chết bạn của ngươi, anh ta vốn chỉ muốn tấn công lốp xe của các ngươi thôi.
Thế nhưng, Satoshi không thèm nghe đối phương giải thích, chỉ thấy đôi mắt của cậu ta đỏ ngầu. Sau đó, ra lệnh tấn công, mấy con Pokemon nhận mệnh lệnh và cùng nhau sử dụng chiêu thức mạnh mẽ. 10 vạn volt, Hyper Beam, Shadow Ball, Razor Leaf.. Nếu như những kỹ năng này xuất hiện trong anime thì không có gì kì lạ nhưng nếu đặt ở thế giới thực thì lại rất mạnh mẽ, hùng vĩ.
Quả cầu lôi điện vô cùng to lớn, chùm sáng hủy diệt cùng với hàng trăm chiếc lá cây sắt như lưỡi dao lượn lượn vòng bay về phía Ezio Auditore. Nhãn cầu của Độc Xà co lại, nắm lấy bả vai của Ezio Auditore rồi thối lui một cách nhanh chóng, tránh đi nguy hiểm trong gang tất. Đồng thời, anh ta rút ra mấy thanh phi đao từ bên hông viên phi đao, ném về phía Satoshi nhằm hăm dọa cậu ta, buộc Satoshi phải rút lui.
Nhưng Satoshi là người như thế nào?
Cậu nhóc này là người có thể nuốt cả dòng điện mười vạn volt, ôm lấy 70 ki-lô-gram Larvita một cách nhẹ nhõm, có thể khiêng122 ki-lô-gram trên vai. Đây là một siêu cấp tân thủ mười tuổi, sở hữu thể chất mạnh mẽ gấp nhiều lần người bình thường, một số Pokemon hệ cách đấu đều không phải đối thủ.
Keng keng keng !
Satoshi chỉ hất tay lên một cách hời hợt là đủ để đánh bay mấy cái phi đao, làm cho chúng cắm thẳng xuống mặt đất rồi nổ thành tro bụi.
Lý Ngang đang đứng hóng hớt cũng trợn tròn mắt, thể chất mạnh mẽ thế này nếu tay không tấc sắt đi Hoa Sơn Luận Kiếm không chừng cũng có thể dùng quyền cước mà đánh chết tông sư luôn à?
Bảo sao cả ngày không thể xã giao được, ba ngày nữa vẫn có thể chiến đấu Pokemon cùng đồng bào của mình, cũng không dám chạy trốn! Lý Ngang thầm than trong lòng, cầm lấy một miếng dưa hấu ở khu tổ chức tiệc rồi ăn.
Satoshi tiếp tục chỉ huy Pokemon bao vây đoàn xe của bốn tên thích khách. Satoshi và Takeshi cùng nhau rơi xuống từ tầng trên của thế giới trò chơi và đã ở thành phố trung tâm được vài năm. Ước mơ lớn nhất của hai người chính là trở lại cố hương một lần nữa, tìm về người nhà, bạn bè của mình và trở nhà huấn luyện Pokemon ưu tú cùng bác sĩ Bác sĩ Pokemon.
Thế nhưng chẳng còn gì nữa. Giả sử ở tầng trên thế giới trò chơi có một Takeshi khác, thì cũng không phải là Takeshi đã cùng cậu ta trải qua gian khổ.
- Chết đi!
Với hai mắt đỏ thẫm, Satoshi gầm lên:
- Pikachu, 10 vạn volt.
- Đủ rồi!
Một âm thanh vang lên, thu hút sự chú ý của mọi người. Chỉ thấy một người mập mạp màu xanh được bao quanh bởi những tia sét. Người này vượt qua tốc độ âm thanh, mang theo tiếng nổ bạo lực mà lao đến.
Ầm!
Bóng người màu xanh tên là “Phong bạo chi linh” lao vào giữa trận chiến, dưới chân anh ta tràn ra một vòng tròn hồ quang điện khiến cho hai bên đang chiến đấu phải tách ra.
- Ta là trọng tài của cuộc thi Tử vong chiến xa.
Phong Bạo Chi Linh dùng đôi mắt trắng tinh nhìn lướt qua đôi bên, trầm giọng nói:
- Nếu các người chiến đấu tại khu cách ly, chắc chắn sẽ bị tước đi tư cách tranh tài. Hơn nữa, còn phải bị ban tổ chức trừng phạt. Có thù oán gì thì đợi đến vòng đấu đẫm máu rồi giải quyết cũng không muộn. Sống hay chết, đều do thực lực.
Vị trọng tài này tuy đang thuyết phục thế nhưng trên tay anh ta lại nhè nhẹ tuôn trào lôi điện, có thể ra tay bất cảnh cáo bất cứ lúc nào.
Sắc mặt Satoshi lúc trắng lúc xanh, khóe mắt run rẩy một chút. Cuối cùng đành phải lấy ra Pokeball, thu lại Pokemon. Độc Xà ở phía bên kia cũng lặng lẽ thu lại súng trường, lôi bả vai của Ezio Auditore, chậm rãi lui về phía sau.
- Khi ngươi giết người, phải chuẩn bị sẵn tâm lý bị giết.
Gương mặt Satoshi vô cảm, lạnh lùng nói:
- Ta sẽ ở vòng đấu đẫm máu chờ ngươi.
Ezio Auditore gật đầu một cái, sau đó quay người cùng đồng đội bước đi về phía chiến xa. Không còn náo nhiệt, mọi người xung quanh cũng dần tán đi. Lý Ngang đem một ít dưa hấu còn lại bỏ vào trong túi, đi theo Satoshi sau lưng, kêu lên:
- Trí Gia xin dừng bước!
Satoshi mang theo gương mặt âm trầm xoay đầu lại, nhìn chằm chằm Lý Ngang, hỏi:
- Ngươi là npc trong GTA5?
- Chính là tại hạ.
Lý Ngang vỗ ngực, nói một cách nhiệt tình:
- Tại hạ nghe nói, Trí Gia muốn báo thù cho người bạn quá cố đúng không?
Sau khi nghe Lý Ngang nhắc đến Takeshi, khuôn mặt của Satoshi đột nhiên trở nên nên hung ác nham hiểm. Thật không bình thường khi một người luôn vui tươi như Satoshi lại có thái độ như thế này.
- Ngươi muốn làm gì?
- Tại hạ muốn cung cấp cho ngài một cái đề nghị.
Lý Ngang mỉm cười, nói.
- Một cái, trợ giúp.
Lý Ngang đi dạo một vòng tại khu sửa chữ, đợi đến khi hết thời gian nghỉ ngơi mới trở về xe. Lúc này, một vài người đồng đội đang thảo luận về màn thi đấu đẫm máu.
- Vòng đấu đẫm máu cùng hai vòng thi đấu đầu tiên hoàn toàn khác nhau. Trong màn này, người lái xe có thể tùy ý sử dụng sức mạnh nhằm tấn công xe hoặc tài xế của đội khác.
Lạc Nhật Dung Kim dùng ngón tay gõ gõ vào phần quy tắc, thản nhiên nói:
- Mục đích cuối cùng của cuộc tranh tài là trở thành người đầu tiên vượt qua vạch đích. Nhưng trong chặng thứ ba, không thể dựa vào tốc độ của chiến xa mà quyết định. Bản thân chiến xa vốn được trang bị gia tốc bằng khí nitơ, một số chiến xa thậm chí còn có năng lực vượt qua không gian. Nói chung, quá nhiều năng lực đặc biệt, bất cứ lúc nào cũng có thể bức tốc, vượt mặt xe khác. Ngoài ra, những tuyển thủ dự thi cũng không phải người bình thường, họ cũng nắm giữ sức mạnh siêu phàm của các nhân vật trong trò chơi. Bọn họ không chỉ có vũ lực hơn người, mà còn có thể bộc lộ ra năng lực ngoài định mức ở các loại hoàn cảnh khác nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận