Người Chơi Hung Mãnh

Chương 341: Dây thừng

Sâm Lâm Miêu đi theo Lý Ngang xông ra khỏi hành lang, nhìn hắn thở dốc đi về phía cuối hành lang la lớn:
- Xin chào có ai không, có ai không, có ai không, có ai không...
? Đây là thao tác gì, tự nhân tạo tiếng vọng sao?
Sâm Lâm Miêu trợn tròn mắt, không biết nên biểu cảm gì nên chỉ có thể thều thào:
- Ây ... anh đây là đang?
- Gọi đồng đội.
Lý Ngang bình tĩnh nói:
- Từ tứ chi mà tôi tìm thấy và phổi mà cô gặp được, những cơ quan đặc biệt này có thể không khó đối phó như vậy,
Đặc biệt là bây giờ chúng ta có hai người, chúng ta có thể phối hợp với nhau.
- Vì vậy, có thể để đồng đội nghe được là tốt nhất, không nghe được cũng có thể thử xem liệu có chủ động kích hoạt điều gì dị thường không.
Sâm Lâm Miêu nhẹ gật đầu, biểu hiện mình đã hiểu:
- Nhưng mà hiệu quả truyền âm ở hành lang này rất tệ, la lớn như vậy cũng không cảm giác có gì vang vọng.
- Ừm.
Lý Ngang như đang có điều suy nghĩ nói:
- Cấu trúc phòng của ngôi biệt thự này quanh co, rất không thuận lợi cho việc truyền âm, hét lên với đồng đội cũng không có tác dụng gì,
Mà những miếng gỗ lát trên tường, sàn và trần nhà cũng rất kỳ lạ ...
Hắn nắm chặt cánh tay bằng đá, gõ nhẹ vào sàn gỗ và nghe thấy âm thanh trầm muộn thùng thùng.
- Đi bên trên không hề có âm thanh kẽo cà kẽo kẹt. Những tấm gỗ này không chỉ chắc chắn, kiên cố, bền bỉ mà còn có tác dụng hấp thu tiếng ồn.
Lý Ngang vừa nói vừa dùng cánh tay đá đập vào tấm gỗ kiên cố.
Sau đó, dùng móng tay của mình khảm vào các kẽ hở giữa các tấm ván, nhấc mấy tấm ván lên và giơ chúng lên trước mặt để xem kỹ hơn.
Lý Ngang lẩm bẩm:
- Loại gỗ này trông hơi giống những cây thông kỳ lạ mà tôi đã thấy trong rừng.
Sâm Lâm Miêu tò mò hỏi:
- Có vấn đề gì không?
- Không.
Lý Ngang vứt tấm ván gỗ xuống, để Sâm Lâm Miêu theo sát, hai người bước nhanh trên hành lang, ven theo đường mở cửa các phòng ở hai bên, hướng vào bên trong liếc nhìn vài lần, xác nhận không có ai rồi lại tiến vào một căn phòng.
Cấu trúc không gian của ngôi biệt thự này khá kỳ lạ, một số hành lang thậm chí còn nghiêng ngược lên trên xuống dưới, một số nơi chỉ có thể lên được bằng thang, thang trượt, thang máy, khó có thể khái quát bằng các "tầng".
Ngay cả khi người bình thường có một tấm bản đồ trong tay, cũng rất dễ bị lạc, bị mắc kẹt trong mê cung phức tạp của những hành lang, nửa ngày cũng không tìm thấy lối thoát.
Sâm Lâm Miêu dùng đồ vật dạng phấn nhanh chóng vẽ những đường thẳng có mũi tên lên tường ở góc rẽ để tự nhắc nhở mình đã đến đâu và chưa đến đâu.
Điều này không chỉ tránh bị lạc mà còn chỉ dẫn cho đồng đội theo sau, hướng dẫn họ đi theo mũi tên để tìm đến.
Ngoài ra, cô cũng lấy [Máy ảnh bói toán] ra, mỗi khi đến góc rẽ đều cầm đèn pin lên sô và chụp một bức ảnh hướng hành lang.
Cả hai tiếp tục đi về phía trước, ven theo con đường để nhanh chóng tìm thấy đồng đội, Lý Ngang cũng lấy ra một dàn âm thanh đã được cải tiến và sử dụng dàn âm thanh để phát đi phát lại một số âm thanh tẩy não,
Ví như "đồ tái chế, tủ lạnh cũ, ti vi màu cũ, quạt cũ, máy giặt! ".
"Bánh bao đây, một đồng bốn chiếc , ha ha".
"Nếu được trở lại, anh có yêu em không? Tình yêu khiến người ta niềm vui và cũng mang đến sự tra tấn."
"Tôi đang chơi bùn ở Đông Bách lạnh làm sao".
"Nhà máy da lớn nhất ở Uấn Châu Triết Giang Uấn Châu Triết Giang đã đóng cửa! Ông chủ Hoàng Hạc nợ 350 triệu tệ vì ăn chơi các cược gái gú, đánh bạc và cùng cô em vợ bỏ trốn."
Những đoạn âm thanh tẩy não này phát thành một vòng lặp không ngừng nghỉ, quét sạch bầu không khí u ám và đáng sợ trong dinh thự.
Trước sự nghi ngờ của Sâm Lâm Miêu, Lý Ngang giải thích rằng điều này là để giảm bớt sự cảnh giác của đồng đội - nếu chỉ là gọi tên đơn giản, đồng đội sẽ nghĩ rằng đây là một con quái vật do hệ thống tạo ra để bắt chước người chơi mà không dám ra mặt.
Nhưng nếu phát loại âm thanh khó giải thích chỉ có ở trái đất hiện đại, đồng đội sẽ hiểu rằng đây là tiếng gọi của đồng chí tốt.
Sâm Lâm Miêu biểu hiện đã phục và học hỏi.
Không thể không nói rằng phương pháp này khá hữu ích, sau khi nghe thấy âm thanh tẩy não, Thợ Đá trong phòng trưng bày mẫu vật do dự một lúc và lần theo âm thanh đi tới.
ID người chơi được hiển thị ở khoảng cách xa, và xác nhận thân phận với Lý Ngang và Sâm Lâm Miêu.
- Người anh em Lý, anh thực sự có ý tưởng, cách làm khá hoang đường.
Thợ Đá khen ngợi Lý Ngang một câu, yêu cầu người sau giảm âm thanh của dàn âm thanh xuống, và kể cho cả hai nghe trải nghiệm của mình trong phòng trưng bày mẫu vật và những ảo giác đã nhìn thấy.
Sau khi cả ba trao đổi thông tin xong, Thợ Đá nói với vẻ mặt u ám:
- Gia tộc Leslie sở hữu dinh thự này chắc chắn không hề đơn giản, họ rất có thể là một gia đình phù thủy có kiến thức về thần bí học và sử dụng dinh thự vốn thuộc về người chết Williams này để thực hiện một kế hoạch nào đó.
- Ừm.
Lý Ngang gật đầu:
- Rõ ràng là kế hoạch xuất hiện sự sai lệch, đến mức bây giờ không có một ai trong biệt thự. Không biết những con quái vật bên ngoài có liên quan gì đến ngôi biệt thự.
- Hiện tại chúng ta đã giải quyết xong ba bộ phận dị thường, vẫn còn lại năm thứ: ruột, thận, thân, đầu và phôi thai.
Những bộ phận này ghép lại với nhau có thể tạo thành một con người, gia tộc Leslie có thể đã cố gắng sử dụng một loại nghi thức nào đó để hồi sinh một thứ gì đó,
Sâm Lâm Miêu hỏi:
- Đồng thời, sau khi ba chúng ta dịch chuyển đến, trong phòng trực tiếp gặp phải một bộ phận dị thường. Có thể cho rằng Ác Vô Niệm và Đông Phong Phá cũng gặp phải tình huống tương tự.
Chỉ là hiện tại vẫn chưa nghe thấy hệ thống cảnh báo...
Bạn cần đăng nhập để bình luận