Người Chơi Hung Mãnh

Chương 778: Cá khổng lồ

Phía bắc thành Trần Châu, bên bờ sông Lăng Thủy.
Ba chiếc chiến thuyền khổng lồ đang chạy trên mặt sông rộng lớn, loại thuyền này có buồm cao lớn như thành, thuyền cao chiều rộng cũng lớn, giá đỡ ở trên mũi thuyền được làm bằng thép cao, trên thuyền xây dựng ba tòa nhà quan trọng, có cả cửa sổ dành cho nỏ và giáo, dáng vẻ như thành lũy.
Trên thân thuyền được tô hai màu đỏ đen trông vô cùng diễm lệ.
Hai bên sườn của thuyền được trang bị từng tòa nỏ pháo, hỏa khí, hỏa lực này có thể dễ dàng bắn nát những thuyền gỗ nhỏ bé, chứ đừng nói là cá kình sa bình thường.
Thủy thủ có nước da ngăm đen gầy gò nhanh chóng kéo cột buồm lên, hướng về phía xa xa, phía dưới là trưởng quan chỉ dẫn phương hướng đa hô lớn.
Có mười mấy tên binh lính mặc áo giáp đang đứng trên boong tàu, cầm binh khí, khuôn mặt nghiêm nghị, thân thể vì đứng trên boong tàu nên có lay động nhỏ.
Đây đều là quân tốt đến từ Vũ Đức Vệ, bọn họ mặc áo giáp, cầm binh khí, nghiêm chỉnh huấn luyện.
Mặc dù không có năng lực siêu phàm, nhưng lại có thể dựa vào kỷ luật nghiêm minh, dũng mãnh thiện chiến, sử dụng Hoành Đao và trường mâu trong tay săn bắn yêu ma.
Nhưng, nhân vật chính hôm nay đều không phải là bọn họ.
- Trúc tu sĩ?
Một quân tốt trẻ tuổi chạy qua boong tàu, đến gặp Trúc Học Dân và những người khác đang ở đằng sau dựa vào lan can quan sát mặt nước, chắp tay nói:
- Lập tức tới chỗ của ngư yêu ngay, Đỗ tướng quân đang triệu tập các vị để thảo luận đối sách.
Trúc Học Dân nhìn qua những hòn đá lởm chởm nhô lên khỏi mặt nước rộng lớn, lẩm bẩm nói:
- Nước sông Lăng Thủy này, quá đục ngầu...
- Tu sĩ nói cái gì vậy.
Quân tốt trẻ tuổi cười, nói:
- Ở bên trong nước sông Lăng Thủy này đều là phù sa, từ trước đến nay vẫn rất đục. Nếu không thì cũng không có lăng thủy trọc mà Vị Thủy đã nói.
- Ừ.
Trúc Học Dân không tiếp tục trả lời, gật đầu một cái, xoay người lại, lạnh nhạt nói:
- Dẫn đường đi.
Đã qua vài ngày kể từ khi mà La Tư Viễn tìm anh ta nói chuyện muốn truy sát ngư yêu.
Trong thời gian mấy ngày này, La Tư Viễn cũng tìm rất nhiều người.
Cũng thành công thuyết phục được Thứ sử của Trần Châu, khiến cho hắn ta phải phái binh hiệp trợ La Tư Viễn trừ yêu.
Lần này người chỉ huy ba chiếc lâu thuyền chính là cháu trai của vị Thứ sử Trần Châu kia, tướng quân Đỗ Đình Hoài, Đỗ tướng quân.
Đám người Trúc Học Dân đi theo quân tốt vào cao lầu của lâu thuyền.
Bên trong khoang thuyền, Đỗ Đình Hoài tướng quân Minh Quang Khải đang ngồi ở vị trí chủ tọa, thân hình hắn ta cao lớn, tướng mạo anh tuấn, có mấy sợi râu, có vài phần giống với Thứ sử.
Đang ngồi bên cạnh hắn ta là mấy vị phó tướng.
Hai hàng chỗ ngồi được xếp ở phía trước, chính là mấy tu sĩ ở trong thành Trần Châu đang ngồi.
Gồm có giáo úy của Vũ Đức Vệ, đạo trưởng của Long Hổ Sơn, mấy vị đại hòa thượng, cùng với vài người mặc đạo bào màu tím, và La Tư Viễn đang cầm cây phất trần trong tay.
Nhìn thấy Trúc Học Dân đi vào trong khoang thuyền, La Tư Viễn lộ ra nụ cười thiện chí hướng về phía anh ta.
Tướng quân Đỗ Đình Hoài ngồi ở vị trí chủ tọa cũng gật đầu, không nói gì khi anh ta đến muộn, trước đó Trúc Học Dân đã cứu được phu nhân của Thứ sử, cũng chính là bác của Đỗ tướng quân, có ơn với hắn ta.
- Mời Trúc tu sĩ ngồi.
Đỗ Đình Hoài phất tay, để thuộc hạ kéo tới mấy cái ghế dựa cho đám người Trúc Học Dân.
Đợi cho Trúc Học Dân ngồi vào chỗ của mình.
Hắn ta ho nhẹ một tiếng, lia mắt nhìn tu sĩ ở bên dưới, chậm rãi nói:
- Có vài vị tu sĩ hôm nay mới được mời đến để truy sát ngư yêu. Và để thuận tiện cho các vị hiểu rõ tình hình, xin mời La đạo trưởng giải thích lai lịch của ngư yêu một phen.
La Tư Viễn vung cây phất trần rồi đứng lên, lạnh nhạt nói:
- Mấy ngày trước, có một thiếu niên quần áo tả tơi đến tìm bần đạo, cầu xin bần đạo lấy lại công bằng. Theo như lời của hắn nói, hắn họ Hứa tên là Du Tề, cha của hắn là Hứa Văn Tài và là một thương nhân ở phía nam. Một tháng trước, Hứa Văn Tài thuê thuyền chở hàng qua sông Lăng Thủy, khi đi tới giữa sông, bỗng nhiên có cuồng phong nổi lên, mây đen kéo tới, sấm sét vang dội. Mặt sông đang gió êm sóng lặng bỗng nổi lên một cơn sóng to. Dưới nước có một cái đầu cá nhổ lên như một cái núi nhỏ, nó há cái miệng to như chậu máu chặn ngang thuyền hàng rồi cắn đứt, cả người và hàng hóa đều bị cắn nuốt. Hứa Văn Tài bị ngư yêu nuốt chửng tại chỗ, tin dữ truyền về nhà, vợ và con gái đau buồn muốn chết. Mấy tên con trai nhà Hứa gia thề báo thù cho cha, ngay lập tức đi đến khu vực huyện nơi có sông Lăng Thủy xảy ra chuyện để báo án.
La Tư Viễn dừng lại một chút, liếc mắt nhìn vị giáo úy của Vũ Đức Vệ ngồi đối diện một cái, thản nhiên nói:
- Trước đó mấy năm, trong huyện cũng đã nhiều lần nổi lên rất nhiều chuyện ngư yêu đả thương người. Ban đầu người tuần tra yêu tà trong thiên hạ, chính là Vũ Đức Vệ đang tại chức. Nhưng mà, mặt sông của sông Lăng Thủy rộng lớn, khúc chiết uốn lượn, nước sông đục ngầu. Khó có thể điều tra tiềm hiểu, mà ngư yêu lại giảo hoạt đa dạng, hành tung cũng biến hóa vô cùng kỳ lạ. Vũ Đức Vệ hành động mấy lần, từ đầu đến cuối vẫn không tìm được tin tức của ngư yêu, cho nên dứt khoát gạt lại chuyện này dù sao chuyện ngư yêu xuất hiện cũng không thường xuyên. Hàng năm những vụ va phải đá ngầm rồi đắm thuyền trên sông Lăng Thủy, số lượng vượt xa so với việc bị ngư yêu phá hoại dẫn đến đắm thuyền. Cho nên lúc báo cáo với cấp trên chỉ cần lấy việc ngư yêu phá hoại thuyền, đều sửa thành đá ngầm trong sông là được. Vì Hứa gia báo chuyện yêu ma không có kết quả, thì bán hết gia sản và của cải đổi lấy tiền mặt, kiếm tài chính, chuẩn bị tiến về phía Long Hổ Sơn tìm cao nhân trợ giúp, để báo thù cho cha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận