Người Chơi Hung Mãnh

Chương 924: Bắt cóc

Lý Ngang gật nhẹ đầu, rồi nhìn Trevor cùng Mike.
- Bây giờ tháo nhẫn ra ném cho tôi.
- Ngươi có biết chúng ta đã phải vất vả như thế nào để có được những chiếc nhẫn này không! Ngươi...
Ngay khi Trevor vừa chuẩn bị mở miệng phun ra vài câu nói thơm tho thì liền bị Mike ở bên cạnh quát ngừng lại.
Hai người trao đổi ánh mắt oán hận không cam lòng một hồi xong, hắn mới yên lặng tháo găng tay, tháo nhẫn trên tay xuống rồi ném qua.
Lý Ngang vừa bắt lấy hai chiếc nhẫn vừa nhìn về phía Lamar - người sau đối mặt với ánh mắt trừng trừng của Mike và Trevor, đành phải ngoan ngoãn bỏ vũ khí xuống, hùng hùng hổ hổ dùng phong cách rap của người da đen, vừa ném chiếc nhẫn qua vừa chửi.
Lý Ngang ném ba chiếc nhẫn cho đồng bạn của mình, bản thân thì dùng ngón út móc chiếc nhẫn cuối cùng lên, rồi quay đầu nhìn người hướng dẫn.
- Thế này là chúng tôi đã trở thành thí sinh đúng không?
- Ây ... Đúng vậy.
Em gái hướng dẫn viên ngập ngừng gật đầu.
- Nhưng vị tiên sinh đây, ngài đã chắc chắn chưa?
- Những người chơi tham gia cuộc thi đều chỉ có một dữ liệu duy nhất, một cư dân thành phố được tạo ra ngẫu nhiên như ngài sẽ rất khó để sống sót ...
- Cái này thì không cần cô nhọc lòng.
Lý Ngang cười cười, để cho Lạc Nhật Dung Kim cầm lấy chiếc hộp mà Trevor vừa cướp ra khỏi hầm ngân hàng, sau đó quay ra cửa hét lớn gọi cảnh sát bên ngoài vào bắt Mike và những người khác.
Sau khi cả ba nhân vật GTA5 bị còng tay xong, lúc này Lý Ngang mới thả Franklin ra, rồi đẩy anh ta qua cho cảnh sát.
Lạc Nhật Dung Kim đang ôm cái hộp thấp giọng hỏi:
- Này, làm như vậy thật sự không có vấn đề gì sao?
- Đương nhiên là không có vấn đề gì rồi. Dù sao cũng là hệ thống đã nói như vậy, cũng chỉ có thể làm theo thôi.
Lý Ngang an ủi:
- Cũng may, thế giới này hiện tại không có điện thoại di động, bằng không những nhân vật GTA này sẽ càng khó chơi hơn.
- Ngươi cảm thấy bọn ngươi đã thắng sao?
Trevor đang bị cảnh sát còng tay áp giải đi đến cửa, bất chợt quay lại rồi hét vào mặt bốn người chơi:
- Với trình độ dị thường và cường độ dữ liệu của các ngươi, cho dù có tham gia được thì cũng không thể sống sót qua giai đoạn đầu của cuộc đua chiến xa tử thần đâu!
- Các ngươi sẽ bị những con quái vật kia xé thành từng mảnh nhỏ! Các ngươi chết chắc! Chết chắc !
Cường độ dữ liệu?
Trái tim của những người chơi nảy lên một cái, những lời này được nói ra từ miệng của một nhân vật trò chơi điện tử thật sự rất quái dị.
Nếu như thời gian cho phép, thì Phù Thủy thực sự muốn tóm nhóm GT5 để tra khảo thẩm vấn thật tốt một phen để moi thêm thông tin.
Nhưng mà đáng tiếc là chị gái nhỏ hướng dẫn viên kia lại liếc nhìn đồng hồ, hô lên một tiếng rồi vội vàng giục người chơi:
- Sắp hết giờ rồi! Mau lên máy bay với tôi, trận tranh tài sắp bắt đầu rồi!
Cô ấy nhanh chóng chạy ra khỏi ngân hàng, những người chơi đang đeo nhẫn đành phải chạy theo, túm lấy dây thừng trèo lên máy bay hiệu Pelican.
Không gian bên trong máy bay ngược lại rộng rãi hơn nhiều so với tưởng tượng của người chơi.
Khi người chơi tiến vào trong cabin, thì hai bên ghế đã có một vài người ngồi.
Một người trên đầu chụp một cái nắp nồi hình râu quai nón, mặc áo sơ mi trắng, một con mắt to một con mắt nhỏ.
Ba người đàn ông nhỏ màu xanh lá cây có cặp mắt to.
Một chú lùn xanh không có mũi, không có tai, trên đầu có một cây nấm lớn.
Hình ảnh có phong cách vẽ bình thường nhất, nhìn qua đẹp nhất.
Chính là một chàng trai trẻ đẹp trai, tóc bạch kim, mặc áo khoác đen, trên lưng còn đeo một thanh kiếm lớn.
Có vẻ hơi giống như là ... Nero trong loạt phim "Devil May Cry"?
Nhưng mà tại sao trên đầu anh ta lại mọc ra một sợi lông ngốc như vậy?
Dường như đã nhận ra ánh mắt của các tuyển thủ, Nero đang uể oải ngồi trên ghế liền trừng mắt nhìn về phía bên này, bề mặt da bên tay phải của anh ta thì lờ mờ lóe lên một ngọn lửa màu xanh lam.
- Cái đó, xin đừng nên dùng vũ lực trong cabin!
Người hướng dẫn hô lên một tiếng, Nero bĩu môi, tản đi ngọn lửa trên cánh tay mình.
Thông báo sắp cất cánh từ cabin vang lên, âm thanh lời nhắc xin quý hành khách thắt dây an toàn vang lên, bốn tên người chơi nhanh chóng bắt đầu tìm một chỗ ngồi xuống.
Cho đến khi chị gái nhỏ hướng dẫn viên được Chinobio giúp đỡ đóng cửa khoang lại xong, thì phần đuôi của phi cơ ngay lập tức phun ra lửa, đẩy máy bay lao thẳng lên trời.
- Cho nên là, cuối cùng thì có chuyện gì đang xảy ra với kịch bản này vậy ...
Phù thủy híp mắt, nhẹ giọng phàn nàn:
- Ngay từ lúc mới bắt đầu đã không thể hiểu được, thật khiến cho người ta khó chịu.
- Nếu muốn biết, thì trực tiếp hỏi là được rồi.
Lý Ngang hắng giọng một cái, giơ tay lên hỏi chị gái hướng dẫn viên:
- Khụ khụ, xin hỏi, cô có thể giúp đỡ giới thiệu quy tắc của chiến xa tử thần không?
- Hở?
Người hướng dẫn AIbo sững sờ một lúc.
- Vị tiên sinh này, ngài vẫn chưa biết quy tắc mà lại đến tham gia cuộc thi sao?
- Không phải tôi, là bạn của tôi.
Lý Ngang vỗ vào vai Lạc Nhật Dung Kim bên cạnh, dùng một loại giọng điệu đau đớn nói:
- Hắn bị chứng mất trí nhớ ngắn hạn, chỉ có thể nhớ được những chuyện cách đây 30 phút.
- Khi đi dạo chợ đêm thường hay bị đánh vì cái tội hỏi người khác. “Có biết tôi là ai không?”.
- Còn luôn luôn bị trừ lương vì đi toilet mà không xả.
- Vừa rồi tôi đã giới thiệu quy tắc cho anh ấy nhiều lần rồi, nói đến mức miệng đắng lưỡi khô, nên mới muốn nhờ cô giúp đỡ.
Anh không nên thiết lập cho tôi loại hình nhân vật loạn thất bát tao như vậy có được hay không!
Trong lòng Lạc Nhật Dung Kim mặc dù đang điên cuồng mắng chửi, nhưng bên ngoài vẫn phải phối hợp với lời giới thiệu của Lý Ngang, làm ra một vẻ mặt đờ đẫn mắt lệch méo miệng.
- Thật, thật sao...
Bạn cần đăng nhập để bình luận