Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1032: Thiếu một cái

Trong phòng cũng không phải là an toàn tuyệt đối.
Tồn tại dị thường trong khách sạn có thể có khả năng mở cửa.
Cạch…!
Cửa thang máy chậm rãi mở ra, xuyên qua mắt mèo Mục Ẩn Chi Quỷ nhìn được sự tồn tại trong thang máy.
Kia là một bà lão mặc áo đỏ.
Da bà ta trắng bệch, thân hình cao mà thon gầy, lưng còng xuống.
Hàm răng trắng nõn dị thường, trong miệng không tiếng động cười lớn, khóe miệng giơ lên muốn kéo ra tận mang tai.
Bà lão áo đỏ lẻ loi đứng giữa phía trong thang máy, tay phải vịn vào vách tường trong thang máy, tay trái rũ xuống nghiêng trên thắt lưng.
Áo khoác trên người tản mát ra quầng sáng màu đỏ quỷ dị dưới ánh sáng thang máy chiếu rọi xuống.
Đây là bà lão áo đỏ lúc trước Danfi đã miêu tả, hắn gặp được bà ta ở tầng mười đã giết chết đệ đệ của hắn.
Trong lòng Mục Ẩn Chi Quỷ kinh ngạc không cách nào dùng ngôn ngữ miêu tả được.
Tại sao bà lão áo đỏ lại xuất hiện ở trong thang máy?
Làm thế nào mà bà ta có thể tránh được hệ thống an toàn của thang máy trong lời của hướng dẫn dừng chân ở khách sạn?
Tại sao bà ta lại muốn đến tầng mười hai?
Mục Ẩn Chi Quỷ cầm chặt thế đao, sát khí màu đen vây quanh thân bay múa xung quanh.
Hắn có đầy đủ tự tin đối với sức mạnh của mình.
Coi như là quái vật thần quái level 18, dưới trảm kích của thế đao bao trùm lửa giận của hắn thì cũng sẽ bị một đao hai đoạn.
Nhưng mà Mục Ẩn Chi Quỷ không nhúc nhích.
Hắn chỉ đứng ở phía sau cánh cửa, cứ cách mắt mèo như thế mà nhìn nhau với bà lão áo đỏ.
Sợ hãi mãi mãi là kẻ địch lớn nhất của người chơi.
Nếu như Mục Ẩn Chi Quỷ muốn làm hại đối phương, vậy nhất định phải đẩy được cửa phòng ra.
Nhưng nếu đẩy cửa phòng ra thì sẽ không tuân thủ theo quy định của phòng ở, có khả năng phải nhận trừng phạt.
Ngược lại, nếu như chỉ là đứng ở cửa quan sát tình huống, như vậy thì nguy hiểm chắc sẽ ít hơn rất nhiều.
Vừa nãy đối phương đã từng dừng lại ở lầu tám.
Cân nhắc đến thời gian ngắn ngủi mà thang máy tiêu phí để khởi động một lần nữa trộn cùng với việc trên người đối phương không có bất cứ công cụ gì để chiến đấu.
Mục Ẩn Chi Quỷ có lý do để tin tưởng.
Bà lão áo đỏ không phải là ôm quyết tâm tử chiến với hắn mà đến, thậm chí là không thể công kích gì.
Mù quáng ra tay sẽ chỉ làm mình rơi vào bị động tuyệt đối.
Mục Ẩn Chi Quỷ suy nghĩ rõ hết thảy trong khoảng thời gian vô cùng ngắn ngủi, nắm vũ khí, nhìn bà lão áo đỏ trong thang máy, cố nén xúc động muốn công kích.
Cuối cùng, cửa thang máy đóng lại.
Thang máy tiếp tục đi lên.
Chỉ còn lại hình ảnh khóe miệng bà lão áo đỏ mang theo nụ cười còn lưu lại trong đầu óc của Mục Ẩn Chi Quỷ.
Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra đây?
Trong lòng Mục Ẩn Chi Quỷ thở dài, từ từ thu hồi tầm mắt.
Tất cả chuyện phát sinh vào tối nay đều biến hóa kỳ lạ ly kỳ không giải thích được như vậy.
- Thiếu một cái.
Âm thanh trầm thấp kỳ ảo linh hoạt lại vang lần một lần nữa.
Lần này vô cùng rõ ràng là vang lên từ lầu dưới.
Mục Ẩn Chi Quỷ cực kỳ kinh ngạc mà mở to hai mắt ra nhìn.
Hắn vốn cho là âm thanh này do bà lão áo đỏ phát ra.
Lại không ngờ rằng âm thanh này không thuộc về bà lão áo đỏ.
Mục Ẩn Chi Quỷ chần chừ, ghé tròng mắt vào sát vị trí của mắt mèo, nhìn quanh ra bên ngoài.
Ken két !
Cùng với tiếng cửa lớn bên trái của lầu mười hai bị đẩy ra là vài bóng dáng chiếu vào tầm mắt của Mục Ẩn Chi Quỷ.
Bọn họ, hoặc có lẽ là bọn chúng, là sáu hình người thon gầy cao lớn, thân cao ba mét gần đến trần hành lang.
Trên đầu đội đấu lạp bằng trúc, toàn bộ tứ chi của thân thể bao phủ trong áo tơi đang không ngừng nhỏ nước.
Không thể nhìn thấy mặt mũi cụ thể.
Sáu bóng người này chậm rãi đi trong cầu thang lên lầu, rõ ràng là nhìn sơ qua thì thon gầy giống như là một trận gió cũng có thể thổi bay bọn họ vậy.
Nhưng theo cảm ứng của Mục Ẩn Chi Quỷ, sáu bóng người này lại giống như lỗ đen, cắn nuốt toàn bộ năng lượng bên ngoài.
Lạnh băng, lạnh lùng, không để ý đến bên ngoài.
Thật giống như là cơ thể ở một thế giới khác.
- Thiếu một cái.
Bọn họ lầm bầm lầu bầu, di chuyển bước chân về phía trước dọc theo hành lang.
Ánh đèn dọc đường ảm đạm, nhiệt độ rơi xuống.
Thảm trải sàn và chụp đèn treo trên vách tường cũng yên lặng bị bao trùm bởi một tầng sương mù thật mỏng.
Mục Ẩn Chi Quỷ không dám thở mạnh, hắn lặng yên lui về phía sau nửa bước không một tiếng động. Thậm chí ngay cả trang giấy cũng không dám viết tiếp.
Không thể địch lại được, không có cách nào chiến thắng.
Mục Ẩn Chi Quỷ chưa từng đánh nhau với đối phương, nhưng trong đầu rõ ràng nhận thức được.
Bất kể đối phương là cái gì, muốn cái gì.
Hắn đã hoàn thành nội dung lời ghi chép, rất không có khả năng bị nhắm vào tiếp…
- Thiếu một cái.
Bóng dáng thon gầy đi ở đầu tiên đột nhiên quay đầu nhìn lại, nhìn về phía gian phòng 1208 vừa mới đi qua.
Nửa dưới khuôn mặt bị che ở trong áo tơi phát ra âm thanh trầm thấp:
- Tìm được rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận