Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1456: Xảy ra chuyện

Kế hoạch thành phố cao ốc cũng chủ động tăng tốc, trong tình huống tầng cao nhất của cao ốc vẫn chưa xây xong hoàn toàn đã di chuyển rất nhiều nhà máy tới.
Quá trình đẩy nhanh việc xây dựng cơ sở hạ tầng trong thành phố đều có siêu phàm giả tham gia, hỗ trợ giúp đỡ đội thi công của người bình thường, rút ngắn thời gian hoàn thành công trình. Mặc dù linh lực của siêu phàm giả sẽ tự động hồi phục, song cũng có thể hồi phục trước bằng cách uống ma dược.
Nhưng nếu trong quá trình đang hồi phục lại có nhiệm vụ kịch bản được kích hoạt, hơn nữa bởi vì linh lực chưa hồi phục mà sức chiến đấu chịu tổn hại, siêu phàm giả tử vong, vậy thì tuyệt đối là cái được không bù được cái mất.
Bồi dưỡng một siêu phàm giả, đặc biệt là siêu phàm giả hệ hậu cần, cần có nguồn tài nguyên rất lớn, hơn hẳn tài nguyên huấn luyện một đội thi công người bình thường. Bởi vậy trước đó, tổ chức chính phủ khắp mọi nơi đều rất ít khi dùng siêu phàm giả cho các hoạt động sản xuất hoặc lao động quy mô lớn. Cục Đặc Sự lại dám làm như thế...
Điều đó chứng tỏ bọn họ đã nhận được nhiều lợi ích hơn hẳn tưởng tượng của bản thân trong trận chiến đoạt cửa lần trước. Hoặc là bọn họ có được tin tình báo, nếu như thành phố cao không kịp hoàn thành, số lượng cư dân bình thường di chuyển vào chưa hết thì khi có sự cố bất thường xảy ra, ví dụ như dị giới xâm lược, có thể sẽ tạo ra ảnh hưởng vô cùng nghiêm trọng.
Tuy ngoài mặt Lý Ngang rất bình tĩnh, nhưng trong đầu đang suy nghĩ rõ ràng mọi việc.
Sau sự kiện cửa sao tại quần đảo Mayotte, một số lượng lớn quân hạm, tàu ngầm cũng như các thiết bị thăm dò dưới nước không ngừng tuần tra trên đại dương khắp thế giới, nhiều lần sàng lọc ở khu vực ven biển, tìm kiếm cổng sao có khả năng tồn tại.
Hạm đội tổ trùng có quy mô khổng lồ, chủng loại cũng hết sức phong phú, nhưng lúc đối mặt với các thiết bị khoa học kỹ thuật, chỉ cần không cẩn thận một chút là có khả năng bị phát hiện tung tích.
Bởi vậy, hai hạm đội tổ trùng hiện tại đã về lại ở trong rãnh biển của Thái Bình Dương, một lần nữa bắt đầu ẩn nấp, tách trùng binh trinh sát lẻ tẻ ra, sau đó dùng cách thức giống như những bầy cá bình thường, thuận theo các dòng hải lưu tiến về khắp mọi nơi trên thế giới tìm kiếm dấu vết của cửa sao, lấy được tin tình báo mà Lý Ngang đang cần. Để phòng ngừa tình trạng trùng binh trinh sát trong hình dạng đàn cá bị nhân loại bắt được thì tất cả trùng điều tra đều có sẵn chương trình tự diệt, một khi bị lưới đánh cá quấn quanh thì ngay lập tức sẽ tự phân hủy trước khi bị kéo lên đến mặt nước.
Nếu như thực sự không kịp phân hủy, vậy thì trùng binh trinh sát sẽ nhổ các cơ quan sinh vật tổ trùng hình gân lá ra ngoài, sau đó nó gần như trở thành một con cá bình thường - chất thịt cũng hoàn toàn giống loài cá mà nó đã bắt chước.
Có lẽ không bao lâu sau, trùng binh được phái đi có thể hoàn thành nhiệm vụ vòng quanh địa cầu, tìm được dấu vết của cửa sao ngoại trừ cửa sao ở vùng biển của quần đảo Mayotte - một số cửa sao khác có khả năng ở trên mặt đất.
“Này này, thức ăn được dọn lên rồi.” Vương Tùng San vỗ tay thành tiếng trước mặt Lý Ngang, khiến hắn hoàn hồn lại, “Ngươi đang nghĩ gì thế.” “Ta đang nghĩ, cơ thể con người có 70% là nước.” Lý Ngang đẩy kính mắt trên sống mũi, vẻ mặt nghiêm túc nói:
“Cho nên cứ mười người thì có bảy người là nước ngụy trang thành người.” “Ồ, hợp lý đấy, ta đề nghị gửi kết quả nghiên cứu khoa học này cho ban giám khảo của giải thưởng Nobel.” Vương Tùng San thuận miệng đùa một câu.
“Sẽ nhanh thôi, chờ thành quả của một nghiên cứu khoa học khác - sau khi công bố tính khả thi của luận chứng Uế Thổ Chuyển Sinh, ta có thể yêu cầu ban giám khảo giải thưởng Nobel đích thân trao thưởng cho ta.” Lý Ngang thuận miệng trò chuyện với Vương Tùng San. Đột nhiên, điện thoại của Vương Tùng San đang để trên bàn rung lên. Ting ting…Nàng quay đầu nhìn tin nhắn QQ chưa đọc, biểu cảm có chút ngạc nhiên. Khóe mắt Lý Ngang cũng liếc qua tin nhắn chưa đọc đến từ “chị họ” của nàng - cũng chính là Vệ Lăng Lam. Vương Tùng San cầm điện thoại di động lên gõ mấy cái, vẻ mặt từ hơi ngạc nhiên chuyển sang kinh ngạc.
“Sao vậy?” Lý Ngang đang ăn, mở miệng hỏi nhưng không thèm ngẩng đầu lên.
“Chị họ ta đại diện cho đội đặc nhiệm cơ động tới tìm ngươi.” Biểu cảm của Vương Tùng San nghiêm túc hẳn lên, “Lý Ngang, ngươi gặp chuyện rồi.”
Trái tim của Lý Ngang bỗng hẫng một nhịp.
“Cái gì?” Lý Ngang híp mắt nói: “Xảy ra chuyện gì cơ? Nhiều chuyện ta không nhớ ra nổi.”
Bề ngoài hắn tỏ ra bình tĩnh, suy nghĩ trong đầu lại quay cuồng, suy nghĩ về mọi khả năng. Xảy ra chuyện? Nếu như Vương Tùng San đã nói Vệ Lăng Lam đại diện cho lực lượng đặc nhiệm cơ động, vậy thì sẽ không phải là chuyện nhận tiền tới nhà hàng đóng giả đối tượng xem mắt từ rất lâu trước đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận