Người Chơi Hung Mãnh

Chương 759: Quan hệ tốt

Nhìn tình hình, bộ áo giáp đóng băng trước mắt này, chắc hẳn là một vị tà ma thượng cổ đã phạm phải sai lầm gì đó, nên bị giam giữ khổ sở ở nơi này,
Cái gọi là tà tu trong thiên hạ là người một nhà, Bạch Liên giáo đã được truyền lại qua ngàn năm, tà tu ma đạo từ xưa đến nay đều có vài phần tình nghĩa hương hỏa từ quan hệ họ hàng thâm căn cố đế,
Chi bằng nhân cơ hội này, thể hiện thân phận, không chừng còn có thể nhờ vào sức mạnh của vị tà ma này, tiêu diệt hết bọn Đề Kỵ Vũ Đức Vệ đang đuổi giết bọn họ...
Ngư Khánh Thu đứng ở một bên sườn khác của khe nứt lập tức hiểu được suy nghĩ trong lòng đối phương, thầm nghĩ không hay rồi bàn tay hắn khẽ động đậy, khoa tay ra hiệu, ý bảo thuộc hạ nếu thấy tình thế không ổn thì lập tức rút lui.
- Bạch Liên giáo...
Sài đại tiểu thư hơi cúi đầu, dường như đang nhớ lại điều gì,
- À, cái ngươi nói đến chính là Tịnh Thổ liên hợp Bạch Liên tông đúng không.
- Đúng vậy!
Trong lòng Công Dương Hãn cảm thấy vui vẻ, Bạch Liên giáo bắt nguồn từ Tịnh Thổ tông của Thiền tông, vào thời xa xưa liên hợp Tịnh Thổ theo đạo Phật rất thịnh hành, trải qua cải cách của một số thế hệ mới thành lập nên một giáo phái mới, được gọi là Bạch Liên tông.
Vào thời điểm đó, Bạch Liên tông cũng đã thờ Phật, giữ giới luật, khuyến khích giáo chúng không sát sinh, không trộm cắp, không nói dối, tôn thờ tổ tiên, làm điều thiện tích đức, theo phát triển của thời đại, vì chống lại áp bức mới dần dần xen lẫn một số thành phần bạo lực,
Cuối cùng trở thành Bạch Liên giáo như hiện tại.
Nghe cách xưng hô của vị tiền bối này với Bạch Liên giáo, chẳng lẽ đây là tà tu của Bạch Liên tông vào thời điểm vừa mới sáng lập cách đây ngàn năm về trước?
- Ta biết rất rõ về Bạch Liên tông, khi ta còn sống có một người bạn tri kỉ, chính là hộ pháp của Bạch Liên tông.
Sài đại tiểu thư nói với giọng trầm khàn:
- Khi đó chúng ta thường xuyên cùng nhau du sơn ngoạn thủy, cùng ngồi thiền luận đạo, cùng nhau tu hành, cùng giải quyết những nghi ngờ...
Công Dương Hãn nghe vậy thì mừng rỡ, quả nhiên là có tình nghĩa hương hỏa!
Tuy nhiên, Sài đại tiểu thư bắt đầu đổi đề tài, u ám nói:
- Nhưng mà, hắn lại phản bội ta, dụ dỗ thê tử chưa cưới của ta! Khiến ta tẩu hỏa nhập ma, từ đó về sau rơi vào ma đạo...
Sài đại tiểu thư không hổ là người đã đọc hết một ngàn bộ tiểu thuyết ngôn tình,
Những lời này được nói ra vừa thê lương lại vừa phẫn nộ, ẩn chưa thù hận khắc sâu vào cốt tủy,
Toàn bộ địa cung bị cảm xúc của cô ấy chi phối, và nhiệt độ lại hạ xuống.
Công Dương Hãn bị đôi mắt màu xanh thẳm của bộ giáp sắt nhìn chằm chằm, hắn chỉ cảm thấy toàn thân đều thấm đẫm hơi lạnh.
Giành mất người yêu của người khác cũng như lấy mạng của người đó,
Vị tiền bối của Bạch Liên giáo ngay cả tên cũng không biết kia phạm phải sai lầm, chẳng lẽ lại để cho tiểu bối như hắn chịu tội thay sao...
Công Dương Hãn cảm thấy tuyệt vọng, nhưng mà câu chuyện của Sài đại tiểu thư lại thay đổi tiếp, thản nhiên nói:
- Nhưng mà sau đó, ta lại phát hiện vị thê tử chưa cưới đó của ta, thật ra lại là tiểu sư muội thanh mai trúc mã của hắn, giành mất người yêu của người khác không phải hắn mà là ta,
Ta cũng buông bỏ thù hận, hoàn toàn thông suốt, không ngăn cản tình yêu của bọn họ nữa.
Dù sao hắn cũng giống như phải đeo túi sách vậy cả ngày phải ở sau lưng ta đồng thời, còn phải nói chuyện yêu đương trước hoa dưới trăng với nữ nhân kia,
Thật sự cũng mệt lắm.
Tất cả mọi người bao gồm cả Công Dương Hãn và Ngư Khánh Thu trong đó, suy nghĩ một lúc lâu mới hiểu được ý nghĩa của những lời vừa nãy, vẻ mặt đều trở nên vô cùng phấn khích.
- Nhưng mà!
Câu chuyện của Sài đại tiểu thư lại thay đổi nữa, oán hận nhìn chằm chằm vào Công Dương Hãn, nhỏ giọng nói:
- Ta vẫn không thể tha thứ chuyện hắn lại muốn tiêu diệt đứa con của ta và nàng!
Còn trói nàng lên cột cờ tại chùa miếu của Bạch Liên tông, phơi nắng ba ngày ba đêm!
Chẳng lẽ phụ thân của đứa nhỏ là ai, quan trọng đến thế sao?!
Ta hận hắn, thề là phải giết sạch hết tất cả giáo chúng Bạch Liên trên thế gian này.
Gió lạnh lại thổi, Công Dương Hãn cũng run cầm cập.
- Nhưng mà,
Giọng điệu của Sài đại tiểu thư lại ôn hòa trở lại, bình thản nói:
- Sau đó ta mới biết được, thật ra hắn sớm đã biết, đứa con trong bụng nàng không phải là của ta.
Hắn không cho ta biết tất cả mọi chuyện, tình nguyện trở thành kẻ thù của ta, cũng phải lặng lẽ bảo vệ tôn nghiêm của ta.
Tiền bối ngài nói chuyện có thể đừng thở mạnh như vậy không?
Rất dọa người đấy!
Công Dương Hãn cảm thấy nhịp tim mình trầm bổng lên xuống như đang đi tàu lượn, hắn dùng hai tay ôm lấy ngực, nặn ra một nụ cười nịnh nọt trên khuôn mặt tái nhợt.
- Tiền bối, ngài cùng với Bạch Liên giáo của ta quan hệ tốt, ta lại là đệ tử của Bạch Liên giáo, đương nhiên là muốn cứu ngài thoát khỏi khốn cảnh này.
- Quan hệ tốt?
Sài đại tiểu thư giọng lạnh tanh, nói:
- Đây đều là âm mưu của hắn. Hắn lừa ta rằng Tiểu Sư Muội bất trung, nhưng mà từ đầu đến cuối, không hề có Tiểu Sư Muội nào cả. Người vợ còn chưa được coi là danh chính ngôn thuận của ta, thật ra là do hắn để cho đàn em của mình sử dụng chú thuật Tuyền Hương giả trang thành! Là để chờ ngày ta độ kiếp phi thăng, nói cho ta chân tướng, hủy đi trái tim ta, diệt đi ý trí ta, để ta phi thăng thất bại, từ đó vạn kiếp bất phục, đời đời trầm luân. Chỉ có thể biến thi thể thành áo giáp, ở nơi cung điện âu u sâu trong lòng đất này, mãi mãi trải qua nỗi cô đơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận