Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1079: Tên hề

Mặt Lý Ngang không biểu cảm, chiếc liềm hiện ra trong tay.
Trên lầu đã xảy ra chuyện gì.
Tiếng nổ đinh tai nhức óc dường như vẫn còn quanh quẩn trong đầu, Hắc Thánh Tử chạy nhanh trong cầu thang hành lang bên trái, tay chân không ngừng giẫm đạp lên tường, mượn phản lực, động tác mau lẹ, leo lên trên.
Khi trước hắn và Vũ Y Tâm Trung xuống lầu sáu chi viện cho Dịch Y, kết quả gặp phải sinh vật già nua thối rữa hôm qua, lúc ban ngày, Bạch Hạo Chính và 13 Mark đã miêu tả tỉ mỉ một vài đặc điểm của sinh vật già nua thối rữa đó cho những người khác biết, ví dụ như, cơ thể của dị loài này cực kì rắn chắc, có thể giảm đáng kể nguyên tố hoặc tổn thương vật lý đến từ thế giới bên ngoài, đồng thời sở hữu năng lực hồi phục, trong một khoảng thời gian nếu không tiếp tục gây ra tổn thương nữa sẽ dần dần hồi phục lại.
Trên người bao phủ vật thể dạng dầu màu đen, có hiệu quả ăn mòn mãnh liệt, một khi bị văng trúng, nhất định phải dùng vũ khí sắc bén khoét phần da và cơ bắp của bộ phận tương ứng, tránh cho bị ăn mòn thêm một bước.
Ngoài những cái đó ra, vật thể dạng dầu màu đen, cũng có thể xem như một loại thiết bị truyền dẫn không gian, sinh vật già nua thối rữa có thể thông qua vết dầu màu đen, xuyên qua không gian ở thể rắn, rồi lại từ vết dầu màu đen ở một nơi khác xuyên ra ngoài, trong cả quá trình không có sự dao động năng lượng nào, mà cái túi nó cầm trong tay, dường như cũng là một loại túi ở không gian khác, một khi bị trùm trúng, rất có thể sẽ bị đưa đến không gian đặc biệt, khó lòng trốn thoát.
Không giống như “Đừng thở” ngày hôm qua, giấy ghi chép hôm nay Dịch Y nhận được là “Đừng bị giết” đầy ác ý, tương ứng với điều này, sinh vật già nua hình như không cần dựa vào hơi thở để xác định vị trí của người chơi, tần suất tấn công càng cao càng nhanh hơn, mỗi lần ra tay, đều ép người chơi vào đường cùng.
Lúc bắt đầu, nhóm Hắc Thánh Tử khổ sở chống đỡ đòn tấn công của đối phương, qua mấy lượt, suýt nữa bị không gian của sinh vật già nua thối rữa kia chém đứt, kéo đến gần trước mặt, trùm vào một không gian khác.
May mà hệ thống sức mạnh của Vũ Y Tâm Trung và Dịch Y cực kỳ ăn ý, gân xanh toàn thân cô ấy nổi lên, làn da cũng chuyển sang hai màu đen đỏ, hai mắt đỏ ngầu như tu la, ba thuộc tính lớn là sức mạnh, nhanh nhẹn, thể chất đều bùng nổ, sấm điện như rắn lượn lờ xung quanh đao võ sĩ trong tay, mỗi lần vung đao, đều sẽ phóng ra sấm sét đầy trời, mà Dịch Y, lại sử dụng kỹ năng chữa bệnh, khiến cho phần đầu cây gậy dài kéo ra tia sáng thô dài màu cam, liên tục quét đến phía sau lưng Vũ Y Tâm Trung, không ngừng chữa trị cơ thể suy sụp do sử dụng bí kỹ của Vũ Y Tâm Trung.
Ba người phối hợp ăn ý, Dịch Y khẩn cấp chữa trị vết thương, Vũ Y Tâm Trung phụ trách tấn công, Hắc Thánh Tử chịu trách nhiệm hạn chế kẻ địch, đồng thời bảo vệ Dịch Y yếu ớt nhất, dựa vào lôi kéo hòa giải, mới miễn cưỡng giữ vững cục diện, chống đỡ đến sự kiện thang máy an toàn 1 giờ 11 phút sắp đến.
Nhưng, tiếng nổ đột ngột truyền đến từ tầng trên đã phá vỡ cục diện cương cứng này, sinh vật già nua thối rữa vẫn luôn yên lặng tấn công nhìn lên tầng trên, dường như có chút mất kiên nhẫn, bỗng nhiên tăng nhanh tốc độ tấn công, suýt nữa một đòn giải quyết Vũ Y Tâm Trung đột ngột tập kích đến, tựa như cục diện cân bằng của hai bên khi trước, đều là ảo giác nó tạo ra để chơi đùa với lũ chuột bạch mà thôi.
Chuông báo động trong lòng ba người chơi vang lên, Hắc Thánh Tử vội vàng dùng đạo cụ át chủ bài sử dụng được một lần, tạm thời ngăn cản đối phương, để Vũ Y Tâm Trung và Dịch Y vào thang máy chuẩn bị khởi động chế độ an toàn, đồng thời bản thân hắn lại xông ra cửa lớn 0610, đi vào cầu thang, chạy lên trên cầu thang, chuẩn bị điều tra nguồn gốc của tiếng nổ.
Hiệu quả cách âm của khách sạn Dolphin rất tốt, rốt cuộc là vụ nổ thế nào, mới có thể gây ra dư âm mạnh mẽ như vậy?
Bốp, bốp.
Tiếng động khẽ khàng, vang lên trong hành lang lầu mười, giống như có vật nặng không ngừng đập xuống đất.
Tay phải của Hắc Thánh Tử siết chặt dao găm bằng vàng, thân hình như mũi tên, xông vào hành lang lầu mười, thanh kỹ năng đã sẵn sàng hoạt động, bất kỳ lúc nào cũng có thể sử dụng hiệu ứng đặc biệt của kỹ năng.
Đây là...
Trong hành lang lầu mười, vẫn còn sót lại lượng lớn khói đen do vụ nổ gây ra, trần nhà có rất nhiều quả bóng màu đỏ tươi bay lơ lửng, một bóng dáng tứ chi vặn vẹo mặc đồ tên hề nằm dưới đất, bên cạnh có một bóng người màu đỏ ngồi xổm xuống.
Bốp, bốp.
Bóng người màu đỏ quay lưng lại với Hắc Thánh Tử, dường như đang làm gì tên hề kia, mỗi khi tiếng bốp vang lên, cánh tay hoặc chân của tên hề sẽ co rúm lại.
Bốp, bốp.
Bóng người màu đỏ xoay lưng lại, lộ ra đôi mắt sâu thẳm màu đen:
- Cậu đến rồi à.
Giọng nói của Lý Ngang.
Bốp.
Nắm đấm của hắn dính đầy máu tươi đen nhánh, từng quyền, từng quyền, đấm thẳng vào gương mặt bằng phẳng vỡ nát của tên hề.
Sáng hôm sau, những người chơi tập trung trong phòng 1108, yên lặng không nói tiếng nào.
Mọi người đã trao đổi về trải nghiệm tối qua, người không nhận được hoặc nghi ngờ không nhận được gì đêm qua có Hắc Thánh Tử, 13 Mark, Vũ Y Tâm Trung, Lý Ngang, La Tử.
Người nhận được giấy ghi chép có Bạch Hạo Chính, Dịch Y, Liễu Vô Đãi, Vạn Lý Phong Đao.
Giấy ghi chép mà Dịch Y nhận được là câu “Đừng bị giết” tràn ngập ác ý, hắn lại lần nữa bị sinh vật già nua thối rữa kia tấn công trong phòng 0610, gian nan chống chọi một lúc, chờ đợi Hắc Thánh Tử và Vũ Y Tâm Trung đến chi viện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận