Người Chơi Hung Mãnh

Chương 562: Tàn nhẫn

Cô căm hận sự xấu xí của vòng xoáy quyền lực, nhưng từ lâu cô đã không thể tách rời khỏi sự cám dỗ của quyền lực.
Vì để trở thành một vị vua độc nhất vô nhị, cô sẵn sàng từ bỏ tất cả mọi thứ, cho dù là sự lương thiện, từ bi, thậm chí là một phần nhân tính.
Một ngày nào đó, cô sẽ tuyên bố cái chết của Elsa với thế giới, để bản thân trở thành nữ hoàng đúng nghĩa, nhưng không phải bây giờ... Cô không nắm giữ sức mạnh có thể nghiền nát thế giới như Elsa, cô vẫn cần phải sử dụng danh tính của Elsa, để làm khiếp sợ Độc Xà ẩn nấp trong bóng tối, và tranh thủ thêm một ít thời gian để tiêu hóa năng lượng của Elsa.
Lý Ngang, người biết chân tướng về cái chết của Elsa, cho dù thế nào cũng sẽ phải chết.
Trong lúc này không có khả năng thỏa hiệp.
Luồng khí sương mù như ngựa trắng cuồn cuộn tràn đến. Lý Ngang đạp đất lên mặt đất, thân hình nhẹ nhàng nhảy lên. Tai nghe giấu trong mũ đội đầu bắt đầu phát lớn bài hát " Tôi tin tưởng", kéo dài trì trệ để bản thân có thời gian buff.
Hắn giống như phi hành gia lái bình thường phi thuyền vũ trụ dạo bước trong không gian, thay đổi thân thể như chậm lại thật nhanh trên không trung, đầu hướng xuống chân hướng lên, một cước đạp vào mái vòm của đại sảnh cung điện băng, trong tay cầm liềm đồng dài, cả người như đạn pháo bắn về phía Anna.
Phanh !
Lưỡi liềm thẳng đứng đánh xuống, nhưng không biết bằng cách nào một tấm khiên băng hình vòng cung lại xuất hiện trước mặt Anna, nhìn thì mỏng manh nhưng lại vững vàng đỡ được tư thế lưỡi liềm chém xuống.
Một phát chưa trúng, Lý Ngang cũng không ham chiến, trực tiếp lách mình lui ra ngoài, tránh những gai nhọn kéo dài từ tấm chắn băng, đồng thời hét lớn.
- Chúng ta có thể chung sống yên bình hay không? Ta chôn vùi rất nhiều thiết bị phát nổ trong thành phố, cô giết tôi, tôi sẽ cho nổ chúng, làm tổn thương những người vô tội.
Anna núp sau tấm khiên băng hình vòng cung vẫn không chút biểu cảm, vừa chỉ huy luồng khí và dao băng đuổi theo Lý Ngang, một bên lạnh nhạt nói.
- Anh cảm thấy tôi sẽ quan tâm sao? Anh muốn cho nổ thì cho nổ đi, tôi sẽ nhớ kỹ những cái chết đáng thương vì do anh gây ra, ghi sự thù hận trên đầu của anh.
- Chết tiệt, tàn nhẫn như thế?
Lý Ngang thầm mắng một tiếng, quả thật hai ngày nay hắn đúng là chôn một loại nhuyễn trùng đặc biệt có tên là "Độc bạo giả" ở các địa điểm khác nhau trong thành phố, có thể được sử dụng để uy hiếp.
Nhưng cô công chúa Anna này thực sự rất độc ác, dường như cô ta không quan tâm đến sự sống chết của những người bình thường.
Lý Ngang vẫn có chút không cam tâm, giống như nhân vật phản diện trong các tác phẩm văn học, dùng loại giọng điệu hung ác nói.
- Vậy bác sĩ Cali của cô đâu? Cô ta lớn lên cùng cô và Elsa, có thể nói cô ta là biểu tượng cho sự thiện lương của các ngươi - thậm chí cần tù nhân trên tử để duy trì sự sống của bản thân, cô cũng không muốn nói với cô ta những sự việc u tối đó, không muốn nhìn thấy cô ta chết, phải không?
Động tác kiểm soát luồng khí lạnh của Anna dừng lại một chút, sau đó lại tập trung nhiều năng lượng hơn, thúc đẩy luồng khí lạnh.
- Tôi thích Cali, thích sự ngây thơ thuần khiết của cô ta, thiện lương tốt đẹp. Nhưng những phẩm chất này cũng không phải của riêng cô ta, không phải sao? Nuôi dưỡng một người đầy tớ mới hoặc có thể là thú cưng, đối với tôi mà nói đó không phải là một điều khó khăn. Nếu tôi thực sự quan tâm đến cô ta, sẽ không để cô ta lên núi hôm nay ở cùng với những đồ đệ của anh. Nếu anh muốn giết, thì cứ giết.
Lời giải thích của Anna là có cơ sở , để cho Lý Ngang phải cảm khái một câu.
- Xem như cô lợi hại.
Kẻ thù khó đối phó nhất thường không phải là hạng người lòng dạ độc ác, quyết đoán dũng mãnh, dù sao giết người bằng lời nói quyết đoán thì ai cũng có thể làm được, sự thù địch tích tụ, sát tâm hừng hực, cũng không phải lợi thế.
Một người không quan tâm đến bất cứ điều gì, chấp nhận bất kỳ mối đe dọa nào mới là đáng sợ nhất - không ai có thể đoán trước được hắn sẽ làm gì tiếp theo, hắn sẵn sàng trả một cái giá lớn để đạt được mục đích của mình.
Rồi !
Khí đông cực lạnh rải rác trong đại sảnh liên tục phát ra những tiếng giòn tan, ngay lập tức ngưng tụ tại chỗ một cột trụ tinh thể băng một người ôm hết.
Toàn bộ các tinh thể băng có màu xanh lam nhạt, có một đám mây mù nhạt do nhiệt độ thấp tạo ra trên bề mặt.
Tất cả các khối băng đan xen vào nhau, chúng được chia thành các nhánh nhỏ nối với nhau - đầu các nhánh đó mỏng như sợi tóc, nhưng khi chúng được đan vào nhau, tạo thành một đường viền, sau đó nhanh chóng tăng lên thành mạng nhện, thậm chí là một bề mặt băng mịn.
Trong chốc lát, các tinh thể băng đã lấp đầy nửa đại sảnh, ép chặt không gian trống của Lý Ngang, dường như để vây sống Lý Ngang trong góc.
- Pikachu, là cậu!
Lý Ngang hét lên, một bộ giáp hình người màu vàng xuất hiện sau lưng, rất lâu không thể ra sân Sài đại tiểu thư trách móc.
- Không nên bởi vì tôi màu vàng mà gọi tôi là Pikachu được!
Một bên rất chính xác đánh nắm đấm về phía tinh thể băng hình trụ.
Bùm bùm bùm bùm!
Thanh nga giáp mạnh mẽ ném một quả đấm về phía mặt băng, một đôi nắm đấm đập vỡ khối băng giống như người đóng cọc, bề mặt của khối băng không thể phá hủy, các vết nứt lan rộng, âm thanh của các vết nứt liên tục vang lên, toàn bộ khối băng bị vỡ rồi rơi xuống sụp đổ, chỉ trong nháy mắt, tinh thể băng văng tung tóe khắp nơi, chắn ngang tầm mắt,
- Hôm nay tôi muốn, lại không thể che mắt, nơi này, lại không thể chôn được lòng tôi, ta muốn tất cả chúng sinh đều hiểu rõ ý tôi, muốn các vị trư Phật đều tan thành mây khói.
Trong bụi mù, giọng nói của Sài Thúy Kiều lạnh thấu xương như trời đông giá rét, dáng vẻ của cô giống như một vị thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận