Người Chơi Hung Mãnh

Chương 241: Kiểm tra nhân số

134 người chơi, có hai người chơi,
135 người chơi, có ba người chơi.
Chỉ cần kiểm tra nhân số, có thể xác định số lượng người chơi hợp tác ngoại trừ Vệ Lăng Lam....
Phản ứng của phụ nhân văn nhã không chậm, nhưng Lý Ngang lại nhận ra điều này nhanh hơn cô - ngay sau khi nghe mô tả nhiệm vụ, hắn bắt đầu lặng lẽ nhìn vào đám đông.
Giờ phút này trong nhà hàng Ung Di Các cũng không có phụ nữ mang thai, nếu có phụ nữ mang thai có thể nhầm lẫn số người, kể cả hắn và Vệ Lăng Lam, tổng cộng có 132 người.
Nói cách khác, người chơi cũng được tính là trong số 132 người.
Hệ thống đã đánh dấu đây là nhiệm vụ hợp tác, vệ Lăng Lam sau khi kiểm đếm xong nhân số, sẽ đoán được trong đám người trộn lẫn người chơi.
Mà Cục Đặc Sự cũng sẽ phát hiện ra điểm này, bắt đầu điều tra sàng lọc, từ đó uy hiếp đến cuộc sống bình yên hằng ngày của Lý Ngang.
Lý Ngang không có điên đến mức hạ sát người vô tội để giữ kín thân phận bí mật của mình, huống chi nơi này còn có Vương Tùng San, không thể để cho nàng bị kinh hãi đến mức không phản hồi.
Bởi vậy, khi Vệ Lăng Lam lấy ra súng phóng lựu bạo ngược chuột khổng lồ, Lý Ngang liền nghĩ đến biện pháp đối phó.
Hắn để cho Sài Thúy Kiều Sài đại tiểu thư trốn trong cơ thể hắn, mặc một bộ trang phục hoàn toàn mới, chui vào lòng đất.
Gần đây Sài đại tiểu thư đã triệt để biến hóa thành một nữ nhân trẻ hiện đại, không chỉ biết tiếp tục trầm mê các loại tiểu thuyết ngôn tình, mà còn bị mê hoặc bởi anime thế giới khác, đăng ký tài khoản trên trạm B, sử dụng tiền tiêu vặt mà Lý Ngang cho nàng để tăng vọt lên làm hội viên VIP,
Cả ngày hoặc là trong Vũ Đạo khu để xem các em gái nhảy múa, hoặc là Quỷ Súc khu thưởng thức hành vi nghệ thuật, hay là tại Sinh Hoạt khu xem mèo xem chó.
Lý Ngang không thể làm gì được đối với chuyện này nên chỉ có thể mặc kệ. Dù sao Sài đại tiểu thư bình thường chi tiêu cũng nhỏ, trước mắt vẫn còn có thể nuôi được.
Nhiều nhất chính là khi Sài đại tiểu thư muốn cosplay, liền phải đốt mấy bộ quần áo origami xanh xanh đỏ đỏ cho nàng.
Đúng vậy, chỉ cần đổ cảm xúc vào tác phẩm origami tinh xảo hoàn hảo và đốt cháy trước mặt Sài Thúy Kiều thì cô có thể nhận được đồ vật từ đó.
Áo giáp kiểu phương Tây, đồng phục thủy thủ, áo choàng tổ chức Akatsuki, xe tăng hổ thức, liên cưa kiếm ....
Những thứ này tuy rằng chỉ là không có bất kỳ bộ dáng thực chất nào, hơn nữa cũng không duy trì được mấy ngày,
Nhưng dùng để lừa gạt người bình thường là đủ rồi.
- Vệ Lăng Lam sau khi đếm xong nhân số liền sẽ đoán trong đám người có thể trộn lẫn người chơi.
Lý Ngang trong lòng yên lặng nói:
- Muốn tránh được chuyện này xảy ra, cũng chỉ có thể chế tạo ra một thân phận người chơi giả, từ bên ngoài nhà hàng đi vào.
- Từ đó khiến Vệ Lăng Lam lầm tưởng rằng hiện tại trong số 132 người trong phòng ăn, chỉ có một người chơi là cô.
Trong nhà hàng nhiều người phức tạp, thân phận người chơi giả tạo này không thể do Lý Ngang tự mình đóng. Bây giờ hắn còn phải là nhiếp ảnh gia trẻ Từ Hạo Ca.
Nuôi Sài ngàn ngày, dùng Sài nhất thời,
Sài Sài, lần này phụ thuộc vào cô hết đấy!
- Đạp, đạp, đạp.
Khi Vệ Lăng Lam đếm xong nhân số, sắc mặt đột nhiên thay đổi,
Tiếng bước chân nặng nề vang lên trên đường phố, dần dần đến gần.
Một thanh âm đầy truyền cảm vang lên,
- Cơn gió hôm nay thật là ồn ào náo động a.
Ánh mắt của mọi người đều di chuyển ra ngoài cửa,
Một người phụ nữ tóc dài toàn thân mặc áo giáp bằng đồng nặng đi vào,
Khuôn mặt của cô được bao phủ bởi một chiếc mặt nạ tạo hình con cú, che khuất nửa trên khuôn mặt,
Chỉ lộ ra đôi mắt lãnh khốc cuồng bá, cùng nụ cười tà mị cuồng quyến treo trên miệng.
Một cỗ khí thế khủng bố khó có thể mô tả lắng đọng xung quanh cô, nhiệt độ đang giảm xuống, ngay cả nước trong không khí cũng phảng phất vì uy nghiêm của cô mà bị chấn nhiếp đông thành khối băng.
Đám đông trong nhà hàng vừa ổn định tâm trạng lại bắt đầu hoảng loạn,
Mà hoàn toàn không biết vị nhân vật nào được Sài đại tiểu thư cosplay tiếp tục cười khẽ, hơi không thể tra được cùng Lý Ngang liếc nhau, biểu đạt rõ ràng ý tứ:
- Tôi làm việc, anh cứ yên tâm.
Lý Ngang biểu thị cực kỳ không yên lòng:
- Hừ.
Diễn viên Sài Thúy Kiều hừ lạnh một tiếng, không để ý đến đám người ồn ào, nhìn Vệ Lăng Lam khinh miệt nói:
- Ngươi, chính là đồng đội của ta lần này sao?
- Nữ nhân kia.
Vệ Lăng Lam căng thẳng không dám buông lỏng:
- Cô là...
- Ta?
Dù sao đây cũng là áo giáp dùng một lần, dùng hết là có thể vứt bỏ, tự nhiên phải nghĩ cách chơi cho thật vui mới được.
Sài đại tiểu thư nghiền ngẫm nở nụ cười, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt ám chỉ "Cô chú ý trọng tâm " của Lý Ngang, đầu óc nhanh chóng vận chuyển,
Nghĩ nên nên đặt cho cái tài khoản clone này của mình một cái tên tà mị cuồng quyến như thế nào.
Sài đại tiểu thư tâm tư vội vàng chuyển động, nghĩ đến loại bối cảnh nào mới có thể phù hợp với bức cách của mình, nhưng bất chợt lại nghe thấy một trận gào thét cuồng loạn thê lương từ xa truyền đến, hướng tới đây nhanh chóng tiếp cận.
Vệ Lăng Lam nhìn không rõ cảnh tượng trong sương mù, mà Lý Ngang mượn mắt mèo thì có thể nhìn hơi xa hơn một chút.
Những con chuột khổng lồ, hàng chục con chuột khổng lồ có kích thước như xe tăng đã chen lấn chật như nêm cối, tất cả trở ngại phía trước trên đường như xe cộ, cây cảnh, đèn đường, vân vân... toàn bộ bị đàn chuột đâm vào nghiền nát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận