Người Chơi Hung Mãnh

Chương 380: Lục Hỏa

Bánh xe đột ngột dừng lại, ma sát với mặt đất. Xe của Liễu Vô Đãi phanh gấp bên ngoài thuật thức cách ly.
Mặt cô không biểu tình nhìn về vòng tròn màu đen cao ngất phía trước, lạnh như băng nói:
- Chúng ta đến chậm một bước rồi, hệ thống thông báo có một đội đã lấy đi trang bị định vị. Nhìn thuật thức cách ly phía trước, hẳn là bọn họ đã xảy ra xung đột với một đội khác cũng tới đây tranh đoạt trang bị định vị.
Lý Ngang ngồi ở vị trí ghế lái phụ, Lý Ngang nhíu mày lại, nói:
- Muốn xông vào à?
- Đi.
Liễu Vô Đãi suy tư một lát, đạp chân ga, giọng bình thản nhưng kiên định:
- Bất luận là đội nào đạt được trang bị định vị, chúng ta cũng lâm vào thế bị động, đến lúc đó địch tối ta sáng, cho dù là đuổi theo hay chạy trốn, hoàn toàn đều do quyết định của bọn họ. Không bằng thừa dịp tam phương hỗ chiến, liều một lần.
Giữa lúc nói chuyện, chiếc xe con màu đen đã đi vào thuật thức hình cầu. Lý Ngang nhìn sự vật xung quanh đang không ngừng phai màu, cuối cùng hóa thành cảnh tượng màu xám trắng, quan sát hình dạng của không gian thuật thức cách ly một chút, nói với Liễu Vô Đãi:
- Tâm của vòng tròn đang cách chúng ta hơn tám trăm mét hướng đông bắc.
- Đã biết.
Liễu Vô Đãi lên tiếng, tốc độ xe đạt đến mức cao nhất, không để quy tắc giao thông vào mắt, tựa như một con trâu hoang húc tung mọi sự trở ngại trên đường đi của nó.
Bất luận là va vào xe hay hất bay người đi đường, tất cả đều sẽ phục hồi lại như lúc ban đầu sau vài giây, không để ý đến chiếc xe con màu đen đang mạnh mẽ lao tới và người chơi trong đó.
Thật giống như, người chơi hoàn toàn cách ly khỏi thế giới hiện thực này.
Ầm ầm ầm ầm!
Hôi Tẫn điều khiển chiếc xe chuyên dụng của Đặc Sự Cục trong thế giới xám trắng, lao vun vút về phía trước.
Phía sau hắn, đường xi-măng bằng phẳng không hiểu sao lại nổi cao lên, hai bên nứt ra, từng khối xi-măng lớn bị đùn từ mặt đất dưới sức mạnh to lớn, hất văng tất cả những chiếc xe trên đường.
Đá vụn bay tứ tung, đập vào phía sau kính chắn gió của chiếc xe Hôi Tẫn đang lái, tạo ra những vết nứt như mạng nhện.
Một “thứ gì đó” đang tiềm ẩn dưới mặt đất, lấy tốc độ cực kỳ nhanh truy kích bọn họ.
Ngay lúc Hôi Tẫn vừa quyết định muốn người chơi côn trùng và đồng đội của nó tiêu diệt cùng một lúc, thì bị kẻ địch nhìn chằm chằm đồng thời đuổi theo, không thể không lái xe chạy trốn.
- Chết tiệt!
Sơ Ấm ngồi ở hàng ghế sau thu máy tính vào thành ba lô, một tay nắm lấy tay vịn trên trần xe, một tay nắm chặt một cây đoản côn trông giống với cọng hành hoa, trên xanh dưới trắng, nhắm mắt lại nói với Hôi Tẫn:
- Tôi không nghe được nhịp tim của hắn ta, không thể dùng kỹ năng “Khóa” với hắn!
- Không có nhịp tim…
Hôi Tẫn lặng lẽ cắn chặt hàm răng, dồn sức đánh tay lái, chiếc xe nhẹ nhàng di chuyển trên giao lộ tạo ra quỹ đạo hình cung.
- Lại là người chơi phi nhân loại.
Đặc Sự Cục từng công bố một vài tài liệu cơ mật với đội cơ động đặc khiển, một phần trong đó, có nơi có người chơi khác với con người.
Dựa theo phỏng đoán trước mắt của Đặc Sự Cục, hệ thống sát tràng đã căn cứ vào quá trình biểu hiện cụ thể của người chơi, phân loại ra đạo đức phẩm hạnh của người chơi.
Mục tiêu nhiệm vụ, sẽ cùng trận doanh đạo đức của người chơi, tạo thành tổng thể xu thế và trạng thái.
Người chơi nhân loại tất nhiên cũng có kẻ ác độc thích lạm sát người vô tội, nhưng so sánh số lượng, còn lâu mới bằng người chơi phi nhân loại.
Giống loài khác, quyết định phẩm hạnh khác biệt.
Những cầm thú đúng với ý trên mặt chữ kia hoàn toàn không có quan điểm về thiện ác giống như con người. Đối với chúng, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, làm cho bản thân trở lên mạnh mẽ, dùng thủ đoạn, biện pháp nào cũng được.
Điều này dẫn tới hình thức nhiệm vụ mà phần lớn người chơi phi nhân loại nhận được, hầu như đều lấy mục tiêu giết người, tàn sát, hủy diệt làm chủ.
Trong lúc suy tư, vết nứt của con đường từ mặt đường kéo dài đến vách tường tòa nhà cao tầng, chỉ nghe “Ầm” một tiếng, vách tường bằng xi măng cốt thép đổ sập, một bóng dáng đen kịt thoát ra từ lỗ thủng trong vách tường, bay lơ lửng phía trước chiếc xe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận