Người Chơi Hung Mãnh

Chương 1349: Hỏa pháo

Đạn pháo hình cầu được cấu tạo bởi vật chất tinh giới thuần khiết bắn ra khỏi nòng pháo.
Khi bắn trúng cơn bão kia, thay vì bị ngọn lửa yêu khí nuốt chửng năng lượng đóng băng, đạn pháo lại nổ tung.
Vật chất tinh giới bên trong đó hệt như một thiếu nữ yểu điệu đáp xuống cơn bão, khiến tốc độ quay của nó chậm lại, độ dày cũng trở nên mỏng hơn.
Thậm chí mọi người còn có thể nhìn thấy bóng dáng Hoang Sư và mười ba người mặc áo bào xám bên trong kia xuyên qua cơn bão.
Trạm Lư hít một hơi thật sâu, sau đó đạp chân lên bức tường, cơ thể bắn đi hệt như phóng điện, tung ra các kỹ năng công kích vật lý trước cơn bão lửa yêu khí kia.
‘Tên kỹ năng: Ve sầu kêu trước khi gió hè tới’‘Loại hình: Chiến đấu’‘Hiệu ứng đặc biệt: Ve sầu kêu.
Sử dụng vũ khí giống như kiếm, chém về phía trước bằng một nhát kiếm có sức hủy diệt lớn với tốc độ cao’‘Tiêu hao: Ít nhất 30% điểm thể năng’‘Thời gian cooldown: 1 giờ’‘Điều kiện sử dụng: Trình độ kiếm thuật thông dụng đạt cao cấp, yêu đương thất bại ít nhất một lần’‘Ghi chú: Mùa hè năm đó, chúng ta ngồi bên bờ sông cùng ngắm pháo hoa.
Ve sầu kêu, côn trùng rả rích, pháo hoa nở rộ, bầu trời đêm rực rỡ.
Khoảnh khắc ánh sáng lóe lên, ta không nhìn trời, ngươi không nhìn ta’Trạm Lư đặt tay lên chuôi kiếm, hai mắt nhắm lại, vẻ mặt bình tĩnh.
Ve ve ve ve ve…Tiếng ve sầu đột ngột vang lên một cách khó hiểu.
Tay áo của Trạm Lư khẽ rung lên.
Không một ai thấy rõ hắn rút kiếm như thế nào, chém ra làm sao, tra lại vào vỏ kiểu gì.
Tất cả mọi người chỉ nhìn thấy, một vết nứt dài từ mặt đất đến tận mái vòm bỗng nhiên xuất hiện phía trước cơn bão lửa yêu khí.
Xuyên qua khe nứt nhỏ hẹp, bọn họ có thể nhìn thấy rõ ánh mắt lạnh đến thấu xương của Hoang Sư đang bay lơ lửng phía trên cánh cửa thoát hiểm.
“Vì sao, cứ phải giãy giụa vùng vẫy…”
Tuy rằng liên tục bị rút máu, thế nhưng nét mặt Hoang Sư vẫn chẳng hề có chút yếu ớt nào.
Nó lẩm bẩm, các ngón tại chi trước khẽ cử động, một quả cầu lửa đột nhiên tách ra khỏi cơn bão lửa yêu khí, đánh trúng lồng ngực Trạm Lư nhanh như tia chớp.
Răng rắc…Ngay lập tức, phần năng lượng còn lại trong cơ thể Trạm Lư bị ngọn lửa yêu khí nuốt chửng.
Gương mặt hắn trắng bệch như tờ giấy, cơ thể lảo đảo lùi về phía sau mấy bước, bàn tay cũng không thể nắm chắc thanh kiếm, cuối cùng ngã xuống đất.
Uỳnh! Nham Sơn đạp lên mặt đất, gai đá bỗng chốc nhô lên khỏi nền đất phía dưới cơ thể Trạm Lư, nếu như không phải Lý Ngang nhanh chóng đánh tới, dùng kỹ năng Toái Vật Tán Xạ, hất bay Trạm Lư ra, chỉ sợ bây giờ hội trưởng của công hội Kiếm Vương Đình đã bị đâm thủng người rồi.
Hành động này đã tranh thủ cho Trạm Lư một thời gian nhất định.
Trạm Lư đang bị bao phủ bởi ngọn lửa cắn nuốt năng lượng lạnh giá đột nhiên hướng lòng bàn tay của mình về phía thanh kiếm trên mặt đất, triệu hồi binh khí quay về, sau đó cơ thể biến mất tại chỗ.
Lý Ngang đang treo mình trên bức tường nhanh chóng nhận ra điều gì đó, “Quả nhiên, chỉ có công kích vật lý thuần túy mới có thể phá vỡ cơn bão lửa yêu khí kia…”
“Tránh ra!”
Một tiếng quát lớn vang lên từ trên cao, Cuồng Nhiên Hỏa và Umberlee cùng đáp xuống mặt đất.
Hai người có chiều cao hoàn toàn chênh lệch đối mặt, tay trái và tay phải lượt đập vào nhau, sau khi ánh sáng lóe lên, tại vị trí đó chỉ còn lại một bóng người.
Dường như nàng chính là hợp thể của Umberlee và Cuồng Nhiên Hỏa, trên đỉnh đầu có ba chiếc sừng, trên người là một bộ trang phục cướp biển và sở hữu một mái tóc dài mềm mượt màu vàng kim óng ả không gió tự bay.
Trong đôi mắt là sự kiêu ngạo khinh khỉnh của Cuồng Nhiên Hỏa được trộn lẫn với sự lười biếng tùy ý của Umberlee.
Người phụ nữ tạm thời không biết tên rút thanh loan đao ở bên hông ra.
Món vũ khí cấp hoàn mỹ vốn có tên là ‘Sứ Giả Thủy Triều’, lúc này đây lại không những lóe lên bóng dáng của sóng biển, mà còn bùng cháy với ngọn lửa của Cuồng Nhiên Hỏa.
Mà dao động năng lượng trên cơ thể nàng cũng đang tăng theo cấp số nhân.
Lại xuất hiện rồi…Thái Hạo và Phù Thủy siết chặt nắm đấm theo bản năng, Cuồng Nhiên Hỏa và Umberlee chính là quân át chủ bài quan trọng nhất của Syndicate trong chuyến đi lần này.
Hai người cùng đứng chung vị trí thứ ba trong Syndicate.
Trong thế giới hiện thực trước khi Trò Chơi Giết Chóc được tổ chức, hai người cũng là một thể thống nhất với hai gương mặt ở một mức độ nào đó, hay nói cách khác là song sinh…‘Black Sails - thuật triệu hồi’Phía sau lưng người phụ nữ tạm thời không biết tên này xuất hiện bóng dáng của một chiếc thuyền buồm khổng lồ.
Chiếc thuyền buồm hài cốt rẽ sóng chạy tới, cái đầu xương khổng lồ trước mũi thuyền gào thét không ra tiếng, đám thủy thủ với đủ loại chủng tộc khác nhau trên thuyền đang dùng hàng ngàn hàng vạn thứ ngôn ngữ dị vực để hét lên cái tên ‘Black Sails’.
Bạn cần đăng nhập để bình luận