Người Chơi Hung Mãnh

Chương 378: Đổi lợi ích lớn

- Cô biết?
Lý Ngang vuốt vuốt cằm, tự lẩm bẩm một mình:
- Quả nhiên giữa các Stand User có sự hấp dẫn lẫn nhau mà.
Khóe mắt Liễu Vô Đãi giật giật một cái, không nói gì.
- Bíp…
Bỗng nhiên, đồng hồ hai người cùng lúc rung động, Lý Ngang bình tĩnh khom lưng, lấy cơ thể ngăn cản camera giám sát, giả bộ như đang buộc dây giày, kín đáo liếc mắt nhìn đồng hồ.
Trên đồng hồ hiển thị địa đồ giả lập 2D thành phố Ân, hiện ra hai vòng tròn không đồng tâm có kích thước lớn nhỏ khác nhau.
Vòng tròn nhỏ nằm hoàn toàn cạnh phía ngoài vòng tròn bên trong, hiện lên màu lam, có lẽ là phạm vi màn chắn thu hẹp trong lần tiếp theo. Ngay ở hướng chính đông của đám người Lý Ngang.
Trên địa đồ còn lơ lửng dòng chữ “Đếm ngược 33 phút 44 giây”.
[ Lần thu hẹp đầu tiên của màn chắn sẽ diễn ra sau 33 phút 44 giây, hệ thống thông báo với tất cả người chơi tham gia sự kiện tử vong ].
[ Trang bị đặc biệt đã xuất hiện, tất cả người chơi xác nhận trong đồng hồ ].
[ Tên trang bị: máy định vị Nguyệt Tương ].
[ Loại hình: Công cụ ].
[ Hiệu quả đặc biệt: Bị động hiển thị vị trí cụ thể của tất cả người chơi trong nhiệm vụ thông thường này ].
[ Tiêu hao: không ].
[ Chú thích: Trang bị định vị không thể cho vào ba lô, sẽ biến mất sau khi kết thúc nhiệm vụ thông thường này ].
Sắc mặt Liễu Vô Đãi thay đổi, ở góc độ Camera giám sát không nhìn tới, kéo tay áo ra nhìn đồng hồ.
Bên trong vòng tròn màu xanh lá tượng trưng cho phạm vi màn chắn lần này, hiện ra một cái ký hiệu hình thoi màu vàng sáng lấp lánh, bên cạnh ký hiệu hiện lên dòng chữ [ Trang bị đặc biệt: máy định vị Nguyệt Tương ].
Cách hai người chỉ khoảng 10 phút lái xe.
Lý Ngang đứng lên sau khi giả vờ buộc lại dây giày, vẻ mặt bình thản, chạy về phía cửa ra của ga tàu điện ngầm, đồng thời nhanh chóng nói với Liễu Vô Đãi đã theo sát:
- Ngồi xe của cô đi.
- Ừm.
Liễu Vô Đãi nhẹ gật đầu, vội chạy như điên.
Nếu như không có trang bị định vị, phong cách nhiệm vụ lần này cơ bản chỉ là ẩn nấp, che giấu, Lý Ngang chọn đợi ở trong trạm xe lửa đến khi màn chắn thu hẹp, sau đó mới ngồi tàu điện ngầm rời đi.
Nhưng trang bị định vị xuất hiện, hoàn toàn thay đổi yếu tố cốt lõi của nhiệm vụ.
Đội người chơi nào có được trang bị định vị trước tiên, sẽ gần giống như mở hack toàn bộ bản đồ khi thi đấu trò chơi điện tử. hoàn toàn có thể đoán được tiên cơ, tránh đi tất cả người chơi đối địch.
Hoặc là lợi dụng ưu thế địa đồ mở ra, đi săn giết những kẻ lạc đàn, giảm quân số trong đội.
May mắn, cũng có thể là bất hạnh, trang bị định vị này cách hai người thật sự quá gần, không thể nào nói là không cần được. Cho dù có phải làm một trận tranh đấu với đội khác, cũng hoàn toàn đáng giá.
Hai người cùng chạy ra ga tàu điện ngầm, ngồi lên chiếc xe con màu đen, Lý Ngang chưa kịp thắt dây an toàn, Liễu Vô Đãi khẽ hét một tiếng:
- Ngồi chắc vào!
Sau đó đạp thẳng chân ga đến tận cùng, điều khiển xe con ngang ngược lao tới chiếc xe Land Rover SUV không người dừng sát ở phía trước.
Chiếc Land Rover SUV to lớn cứ thê bị húc văng ra xa, một mảng lớn phía đuôi xe bị lõm vào, nhưng chiếc xe con màu đen lại không bị hư hại chút nào.
Cái xe con này đã được cải tạo không biết bao nhiêu lần, bọc thép thật dày, mô men xoắn và mã lực càng tốt hơn, có thể sánh với xe thể thao cao cấp nhất. Hiện tại động cơ gầm vang, dùng toàn bộ mã lực, giống như một mũi tên đen xông vào dòng xe cộ dày đặc.
Trong hai mắt Liễu Vô Đãi lóe lên tia sáng hưng phấn khó có thể nhận ra, hai tay nhỏ nhắn luôn cầm chặt tay lái, điều khiển xe con vượt qua xe cộ ven đường, bỏ qua tất cả đèn đỏ, nhanh chóng lao tới vị trí của trang bị định vị.
Nhiệm vụ lần này liên quan đến cha của Liễu Vô Đãi và nạn nhân bị Hoa Quỳnh độc hại, bây giờ, thật sự không phải lúc quan tâm đến quy tắc giao thông.
Thành phố Ân, trên sân thượng của tòa nhà cao tầng nào đó.
Một người đàn ông cao gầy mặc thường phục, đang ngồi trên bậc thềm đá mép sân thượng, hai chân đung đưa ngoài khoảng không, hai tay chống cằm, hơi cong lưng, cả người lắc lư theo cơn gió đêm huyên náo, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống.
Anh ta là một trong những người tham gia nhiệm vụ lần này, tên là [Tế Tửu ], Level 12, là một trong những người phụ trách của tổ chức Hoa Quỳnh ở thành phố Ân.
Tuy rằng gọi là người phụ trách, nhưng hầu như các ngày thường Tế Tửu không quay về xử lý những công việc liên quan. Bốn tháng rưỡi trước anh ta chỉ đơn giản là một thanh niên bình thường vừa tốt nghiệp đại học không lâu, bởi vì người nhà bị bệnh rồi qua đời nên cực kỳ tuyệt vọng. Những công việc của tổ chức Hoa Quỳnh, hầu như đều giao cho người quản lý khác.
- Ba phút trước, người phụ trách lái máy bay ở khu vực thành nam Mao Tự Cường, khi đang trên máy bay bị Đặc Sự Cục bắt được. Người liên lạc Khổng Phương, nhận được tin tức trước tiên, chuẩn bị ngồi ca-nô chạy khỏi thành phố Ân, hai phút trước bị chính phủ chặn lại trên Vu Hải. Trong phạm vi thành phố Ân, bốn nơi tụ họp, bảy cứ điểm ngầm, tất cả đều lần lượt bị đội cơ động đặc khiển quét sạch.
Người nói chuyện, không phải là Tế Tửu, mà là một cái đầu của đàn ông đặt bên cạnh anh ta.
- Cứ điểm ở thành phố Ân, xong đời.
Người nói chuyện đầu tiên, tên là [ Chấp Tước ], Level 12, cũng là người chơi trong nhiệm vụ lần này và là thành viên của Hoa Quỳnh.
- Cứ điểm sụp đổ vốn chỉ là chuyện trong kế hoạch, thí tốt giữ xe mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận