Người Chơi Hung Mãnh

Chương 639: Đọc

- Lên rồi.
- Rất tốt.
Giọng Lý Ngang cũng lộ ra vẻ nhẹ nhõm,
- Ừm… Lúc trước chúng ta lục soát lầu một, cái gian phòng trong góc kia hình như không phải dùng để ngủ, mà thường là dùng để tiếp đãi khách.
Tầng 2 mới là phòng bình thường dùng để sinh hoạt của gia đình Fukujin.
- Tóm lại là, cứ tìm kiếm tiếp thôi.
Hình Hà Sầu gật đầu, cầm con dao đẩy cửa phòng ra.
Phòng của Fukujin Miyoko, phòng vợ chồng Fukujin Heigen, phòng Fukujin Hiromi, phòng bỏ trống dành cho con gái và con rể.
Thư phòng của Fukujin Heigen, phòng tắm.
Sau khi lục soát sáu căn phòng trên tầng hai, Hình Hà Sầu lại kéo thang ra, đi lên gác xép, lục tung tìm tòi một phen.
Tuy nhiên, lại không có tìm được thành viên gia đình nào ngoài Fukujin Heigen, bao gồm cả Kyoko Eemon và Shion Eemon như Lý Ngang đã dự đoán.
Sống không thấy người, chết không thấy xác.
Hình Hà Sầu đi một vòng rồi trở về phòng của vợ chồng Fukujin Heigen, ngồi trên chiếu nghỉ ngơi một lúc,
Anh ta vẫn đang sử dụng cơ thể năm mươi tuổi của Fukujin Heigen, lục lọi một hồi lâu như vậy cũng có hơi đuối sức.
- Manh mối duy nhất trong tay là cuốn nhật ký của chính Fukujin Heigen, được tìm thấy trong ngăn kéo khóa của thư phòng.
Hình Hà Sầu lấy một cuốn sổ tay da bò khá cũ kỹ đặt trước mặt, vươn tay nắm lấy dây khóa của cuốn sổ, khẽ thì thầm:
- Hy vọng trong cuốn nhật ký này có thể cho chúng ta biết câu trả lời.
Mở trang bìa da bò ra, có thể thấy được phần giấy bên trong cuốn nhật ký đã ố vàng, trên trang tiêu đề có viết tên Fukujin, nét chữ xiêu vẹo, có chút cảm giác vụng về.
Chữ trong nhật ký đương nhiên cũng là tiếng Nhật, ghi chép sớm nhất là cách đây 42 năm, khi Fukujin lên chín tuổi.
- "Ngày mùng 10 tháng 3, đẹp trời. Chú tôi từ nước ngoài về và mang quà cho chúng tôi. Sách cho tôi là tiếng Anh, từ điển tiếng Latinh, thần thoại Hi Lạp cổ, thần thoại Babylon cổ, thần thoại Ai cập cổ, còn có một số quyển nghiên cứu thần thoại Nhật Đảo do chính tay ông viết.
A, thật là phiền,
Mặc dù bác tôi là một học giả văn hóa dân gian nổi tiếng, ông ấy thường xuyên xuất hiện trên các chương trình truyền hình, và tôi cũng rất ngưỡng mộ ông ấy, nhưng việc học hay gì đó thì vẫn quá đáng ghét ...
Điều khó chịu hơn nữa là chú tôi để tôi giữ thói quen viết nhật ký, học tiếng Anh và tiếng Latinh mỗi ngày, còn phải viết những cảm nghĩ của tôi về việc đọc sách và trải nghiệm của ngày hôm nay. Thấy chú nói sẽ đưa chúng tôi đi nước ngoài trong kỳ nghỉ hè, nên tôi đành miễn cưỡng mà viết vậy.
- "Ngày 11 tháng 3, đọc manga, ăn dimsum."
- "Ngày 12 tháng 3, đọc manga, ăn bánh đậu đỏ."
- "Ngày 13 tháng 3, đọc manga."
- "Ngày 14 tháng 3, không thể tiếp tục như thế này nữa. Nếu chơi đùa mỗi ngày sẽ thi trượt. Ngày mai nhất định mình phải học chăm chỉ.
- "Ngày 15 tháng 3, đọc manga."
Hình Hà Sầu lật giở cuốn nhật ký, trên trán phủ xuống mấy sợi hắc tuyến.
Cả chục trang đầu tiên của Nhật ký Fukujin là như thế này, mỗi trang chỉ vỏn vẹn vài chữ, thỉnh thoảng lại xuất hiện những hình vẽ manga vô cùng xấu và rất trẻ con.
- "Ngày 20 tháng 3, kỳ nghỉ xuân đã bắt đầu rồi, chúng tôi đã về tới quê. Vào thời điểm này trong năm ở thôn có tổ chức lễ kỷ niệm. Tôi đã được gặp lại bạn cũ của tôi."
- "Ngày 21 tháng 3, đã bỏ ra một ngày để làm bài tập của kỳ nghỉ xuân."
- "Ngày 22 tháng 3, tôi đi chơi trên núi và kiểm tra căn cứ bí mật đã xây từ trước. Nơi đó quả nhiên rất bí mật, vẫn chưa có ai phát hiện. Có thể tiếp tục khởi công rồi! Hãy xây dựng một căn cứ bí mật mà chỉ có tôi, Shukei và Yukari biết. ".
- "Ngày 24 tháng 3, căn cứ bí mật cuối cùng đã được xây dựng xong! Chúng tôi đào sâu xuống một cái hố có sẵn trên núi, phủ giấy báo lên mặt đất, chống gốc cây rồi che lại bằng ván gỗ mỏng và lá rụng mà không ai cần, từ bên ngoài nhìn vào hoàn toàn không thể nhìn thấy, hehe.
Chúng tôi đã chơi trong căn cứ suốt một buổi chiều, và suýt nữa đã không kịp về nhà trước khi trời tối, chúng tôi đã bị cha mẹ dạy dỗ một trận".
- "Ngày 25 tháng 3, chú cũng về quê để ăn tết. Chú kiểm tra bài tập rồi khen tôi. Tôi kể về cơ sở bí mật mong muốn chú có thể khen khả năng thực hành của tôi. Không ngờ chú rất giận dữ, sắc mặt của chú ấy vô cùng đáng sợ. Có thể là do sợ rằng chúng tôi sẽ bị những tấm ván rơi xuống làm bị thương. ".
- "Ngày mùng 1 tháng 9, Kết thúc kỳ nghỉ hè, trở lại trường học".
- "Ngày mùng 2 tháng 10, tôi về quê thăm Shukei ở nhà bác, dọc đường tôi lặng lẽ đi tế bái chú một chút."
- "Ngày mùng 5 tháng 10, gia đình bác gọi điện thông báo rằng bệnh tình của Shukei nghiêm trọng trở lại và có thể phải đưa vào viện để điều trị. Bố mẹ đều rất lo lắng cho cậu ấy. Tôi không nói với bố mẹ rằng gần đây tôi thỉnh thoảng cũng cảm thấy đau đầu. Tôi sợ tôi sẽ giống như chú tôi ... ".
Hình Hà Sầu nhìn nội dung nhật ký, cau mày nói:
- Kỳ quái, tháng ba, nhật ký còn viết mấy thứ, tại sao lại nhảy sang tháng chín rồi?
- Có thể là do đứa trẻ lười biếng ham chơi thôi.
Vạn Lý Phong Đao nói:
- Dù sao Phúc Thần đồng bằng khi đó cũng mới chín tuổi, như vậy cũng khá bình thường.
- A, đúng rồi, cũng có thể là do chú của ông ấy đã chết.
- Có để ý thấy không?
Vào ngày mùng 2 tháng 10, nhật ký viết rằng ông ta đã đến thăm Shukei tại nhà người bác của mình, đồng thời trên đường đã lặng lẽ đi bái tế chú của mình.
Nói như vậy, chú của ông ấy chắc là đã chết trong khoảng thời gian từ tháng Ba đến tháng Chín.
Liễu Vô nói:
- Theo như câu 'Gần đây tôi thỉnh thoảng hay bị đau đầu, tôi sợ sẽ giống như chú của tôi", có thể đoán được nguyên nhân cái chết của người chú ông Fukujin có liên quan đến chứng đau đầu.
Có thể là do bị mắc phải một chứng bệnh tâm thần nào đó do di truyền trong gia đình,
Cũng có khả năng là có liên quan đến sự kiện bất thường nào đó - chú của ông ấy là một nhà văn học dân gian nổi tiếng, có thể ông ta đã bị cuốn vào trong sự kiện bất thường nào rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận