Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 100. Cuối cùng đã quyết định

Chương 100. Cuối cùng đã quyết định

Trần Mộng Đình hơi chưa thỏa mãn, cảm thấy trong lòng không khỏi dao động, thậm chí thậm chí còn có ý nghĩ bỏ tiền ra nói thêm vài phút nữa.

Sau đó, cô đè nén suy nghĩ hoang đường trong lòng, ánh mắt phức tạp nhìn Trương Thắng: "Trương Thắng, sao cậu không đi làm giảng viên đi? Cậu giỏi hơn những giảng viên thành công đó rất nhiều!"

"Haha, những giảng viên thành công đó chỉ là đang lừa tiền. Em chỉ biết kiếm tiền thôi. Thôi, em phải về trước."

"Cái đó..."

"Cái gì?"

"Trương Thắng, chúng ta đã kiếm được một khoản tiền từ việc bán poster xung quanh. Ngoài việc phân phát cho các bạn cùng lớp và quỹ hoạt động nội bộ của hội sinh viên, còn có hơn một nghìn đồng. Hơn một nghìn đồng này là phí lên kế hoạch hoạt động và phí điều động của cậu, tuy không nhiều lắm nhưng sau này hẳn là còn có tiền..."

Trần Mộng Đình dường như nghĩ tới gì đó, sau đó nghiêm túc nói.

"Chị à, chúng ta phải tích hợp tài nguyên, em hỏi chị, lần này bình chọn Hoa Khôi Giảng Đường, có phải Hoa Khôi Giảng Đường sẽ biểu diễn tiết mục hay là dùng đủ loại phương thức khác nhau để kéo vé không?"

Trương Thắng cười, dùng lời nói cực kỳ ôn hòa nói với Trần Mộng Đình.

"Sau khi chuyện này kết thúc, chị hãy dùng chứng minh thư của mình đăng ký một công ty giải trí, sau đó đưa số tiền kiếm được vào tài khoản công ty. Em sẽ ký một bản thỏa thuận cổ đông riêng với chị..."

"Nhớ kỹ, mỗi cô gái bị loại hoặc thăng cấp chúng ta đều phải nghiêm túc xem xét. Chị phải sàng lọc, nghiêm túc sàng lọc những người này cẩn thận. Sau đó khai phá tài năng của bọn họ. Nếu là ca sĩ, có thể hướng dẫn họ theo phương hướng này. Nếu là sáng tác, sẽ hướng dẫn họ theo phương hướng sáng tác. Một năm sau khi họ tốt nghiệp, công ty chúng ta sẽ có một ít tiền mặt và chúng ta có thể ký hợp đồng với họ. Rất nhiều người trong số họ đều có một giấc mộng sân khấu... Chúng ta thực sự đang thực hiện việc tích hợp tài nguyên, sử dụng tài nguyên..."

"Chị còn nhớ em đã nói với chị rằng em có kế hoạch công ty giải trí không?"

Mà cô chính là một phần trong trận này!...

"Chị ..."

Trần Mộng Đình nghe xong mà thấy đầu mình run lên, vừa hoảng hốt vừa khiếp sợ!

"Nhớ rõ, Trương Thắng, ý cậu là ..."

"Hả?"

"Có vài người như vậy..."

Đời này cô còn chưa từng thấy một người như vậy.

"Hả?"

Cô nhìn Trương Thắng mở cửa văn phòng hội sinh viên, lại nhìn thấy một tia sáng chiếu vào bóng lưng Trương Thắng...

Cô nhận ra Trương Thắng thật ra ngay từ đầu đã này binh bố trận...

Cô lại ý thức được tương lai mình đi theo Trương Thắng tuyệt đối có thể học được rất nhiều thứ!

Với sự chung sức của một số ông lớn trong làng giải trí, độ nổi tiếng của show tìm kiếm tài năng quy mô lớn "Những Cô Gái Tỏa Sáng" mà Trương Phán Phán từng tham gia cuối cùng đã bùng nổ!

"Hãy nhớ rằng, chúng ta là những người tạo ra giấc mơ!"...

Những người mới gia nhập "Thịnh Thế Entertainment" ngày càng nổi tiếng, cuộc sống của Trương Phán Phán dường như càng thêm gian nan.

"Chị!"

Ánh mắt Chị Hồng nhìn cô rất bình tĩnh.

Trương Thắng vừa định rời đi thì chợt khựng lại, thoáng quay đầu lại.

Cô không biết mình đã phạm phải sai lầm gì.

Cô cảm thấy thật tủi thân!

Bình tĩnh đến nỗi không có bất kỳ gợn sóng nào.

"Hả?"

Không có quy tắc ngầm nào đối với cô, nhưng cũng có không tài nguyên cho cô tỏa sáng. Mỗi ngày đi đi lại lại giữa Yến Ảnh và công ty, xem các bạn cùng lớp của mình lần lượt tham gia các đoàn phim, nhìn các thành viên trong nhóm "Những Cô Gái Tỏa Sáng" ngày càng thêm nổi tiếng, bắt đầu có một lượng lớn fan ủng hộ các cô...

Mà cô dường như đã trở thành một sự tồn tại có cũng như không, ngay cả Chị Hồng đưa cô ấy vào công ty cũng bắt đầu cực kỳ coi thường và lãnh đạm với cô.

Cho dù cô có chủ động nói chuyện với chị Hồng, hỏi chị ấy có giúp được gì không, vô cùng ân cần tranh giành công việc cũng vô dụng...

Ngày 14 tháng 9.

Nhiều cư dân mạng đã vô thức bị thu hút tới địa điểm giải trí do tư bản một tay tạo ra, bọn họ không tự chủ được đã bị tẩy não.

Các hình thức kéo vé, đồng đội rạn nứt, tiết lộ trước trận đấu, cung đấu sân khấu, sự kiện các fan hâm mộ cấu xe nhau liên tục xuất hiện, khiến quần chúng ăn dưa sợ hãi đến choáng váng.

Chủ đề top 8 tiến vào top 4 ngày càng trở nên sôi nổi trên mạng.

Nghĩ kỹ lại, cũng vẻn vẹn cảm thấy mình không giúp chị Hồng ký hợp đồng "Mùa Hè Năm Ấy"...

Mấy ngày không có cảm giác tồn tại, cô khó tránh khỏi sinh ra tâm lý oán hận Lâm Hạ.

Nếu Lâm Hạ có thể ký "Mùa Hè Năm Ấy" thì chẳng những cuộc sống của Lâm Hạ có thể thay đổi thật tốt, thậm chí cuộc sống của mình cũng có thể thay đổi thật tốt!

Nhưng...

Tại sao lại không ký!

Cái loại tâm lý ghen tị cực đoan này khiến cho cô lại nghĩ đến Trương Thắng, cô bắt đầu hận Trương Thắng thấu xương!

Có vẻ như nếu không phải Trương Thắng gieo rắc bất hòa cùng với thái độ tự cho mình là đúng thì mọi chuyện đã không trở nên tồi tệ như vậy!

Giận dữ và ghen tị giống như chất độc, giống như ma quỷ!

Dưới tất cả những tư tưởng cực đoan này...

Con người tất yếu sẽ có tâm lý muốn phá hủy mọi thứ.

Cô nghĩ về chi tiết của buổi ký bán ngày hôm đó, nghĩ đến những gì chị Hồng đã nói với cô!

Cuối cùng cô đã quyết định!

Vừa lúc chuẩn bị mở máy tính công cộng của công ty ra, định phát tán tin tức cho mọi người biết rằng việc Lâm Hạ ký tặng sách chỉ là chiêu trò tự lăng xê bản thân, thực ra Lâm Hạ chẳng là gì cả...
Bạn cần đăng nhập để bình luận