Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 149. Cơ quan thuế

Chương 149: Cơ quan thuế

Dù sao thì cô cũng chỉ là một người đại diện rất bình thường, mặc dù có quyền quyết định đối với hợp đồng của các nghệ sĩ, nhưng chung quy lại cũng không thuộc tầng quản lý, cũng không phải là người đại diện lão thành mà có thể trò chuyện với ban giam đốc.

Cô ấy cũng không có thời gian.

Đặc biệt là sau ngày mùng bốn tháng mười, cả buổi sáng đều phải ở trong công ty để tiếp nhận đủ các cuộc điện thoại của các nghệ sĩ yêu cầu hủy hợp đồng.

Có một số còn không tiếc phải bồi thường khoản tiền năm mươi vạn cũng phải hủy hợp đồng, có một số là vừa thi đậu công chức nên bắt buộc phải hủy hợp đồng, còn có một vài trường hợp là đi nghĩa vụ nên phải bảo lưu hợp đồng...

Mặc dù năng lực của cô rất mạnh, nhưng trong thời gian ngắn mà phải đè ép nhiều hợp đồng như vậy cũng làm cho cô cảm thấy nhức đầu, mà ngay trong lúc này lại không có cách nào để phân thân, thật sự là không còn cách nào khác...

Lúc giữa trưa, rốt cục cô mới làm xong công việc ở trong tay, bớt chút thời gian để đi ra khỏi văn phòng uống nước.

Cô phát hiện trong phòng làm việc của Trịnh tổng lúc nào cũng cực kỳ bận rộn.

Bọn họ tra ra được ở phòng làm việc của mấy nghệ sĩ trong công ty có vấn đề về thuế, tuy rằng nơi làm việc của nghệ sĩ thì xem như là nơi kinh doanh độc lập, nhưng dù ít hay nhiều thì Tinh Quang Vị Lai cũng có đầu tư cổ phần vào đó, đợt thuế này vẫn phải hoàn trả như cũ, nhưng không nhũng phải hoàn trả mà bên trên còn có ý định phải xử lý công khai và phạt tiền chuyện này, kiểu như là phải có tấm gương.

Nhưng...

Vào buổi chiều...

Đến ba giờ chiều, sau khi Từ Thắng Nam xử lý xong hết hợp đồng thì cuối cùng Tinh Quang Vị Lai cũng trở lại với sự yên tĩnh.

Ấy thế mà Trịnh tổng lại tự mình tiễn những người này ra ngoài, thần thái hết sức ôn hòa, mà biểu lộ hùng hổ trên mặt mấy người quản lý thì không hiểu sao lại trở nên có phần ngại ngùng, có mấy người lựa chọn ở lại, còn những người khác thì vẫn giữ nguyên thái độ nhất quán là kiên quyết rời khỏi Tinh Quang Vị Lai.

Bốn giờ chiều.

Tựa như mỗi phút trôi qua, cô đều có thể nhìn thấy được mấy người đại diện mang theo nghệ sĩ hoặc đạo diễn hùng hùng hổ hổ đi vào trong phòng làm việc của Trịnh tổng rồi nói chuyện về việc hủy hợp đồng.

Giá cổ phiếu của Tinh Quang Vị Lai lại một lần nữa đâm đầu xuống dốc.

Tuy rằng tổng giám đốc Trịnh Thành Vũ cực lực giữ lại, nhưng sau khi thấy thần sắc kiên định trên gương mặt của bọn họ thì cũng thôi không làm khó nữa, mà vẫn nho nhã tiễn bọn họ ra khỏi văn phòng.

Mặc dù như vậy, trong văn phòng lại không hề có tiếng ồn ào hay đập bàn đập ghế.

Toàn bộ quá trình thì Trịnh Thành Vũ đều tươi cười phối hợp, nên phạt thì phạt, nên công khai thì phải không khai, không có bất cứ ý kiến gì.

"Trịnh tổng, những cổ đông có phản ứng gì?"

Cơ quan thuế vụ lại đến.

"May mà mua được cái bàn đủ chắc chắn". Trịnh Thành Vũ cười cười với Từ Thắng Nam: "Nước bọt sắp đủ để tôi gội đầu rồi!"

Trung bình giá mỗi cổ phiếu từ mười hai đồng giảm xuống còn hơn mười một đồng, từ đồ thị này thì phỏng chừng ngày mai vẫn tiếp tục giảm.

Trịnh Thành Vũ rời khỏi đại hội cổ đông, Từ Thắng Nam đi ở phía trước.

"Tiền phạt thuế cũng nộp rồi chứ?"

"Việc hủy hợp đồng xong hết rồi chứ?"

"Đợt sóng này mất đi những một phần ba?!"

"Chuyện đã tới nước này, chẳng lẽ tôi còn phải tự làm khổ mình hay sao?"

Sau khi nhận điện thoại xong, Trịnh Thành Vũ thấy Từ Thắng Nam đi một mình ra bên ngoài, đón hai người trẻ tuổi.

"Trịnh tổng, hình như anh rất lạc quan thì phải?!"

"Chào Trịnh tổng!"

"Chào Trịnh tổng!"

"Đây là Trịnh tổng. Trịnh tổng, hai người này là người bên NC Studios, đơn vị hợp tác với chúng ta. Còn đây là Trần Mộng Đình, phụ trách studio, ở hạng mục 'Hoa Khôi Giảng Đường' thì chúng ta đã hợp tác với cô ấy. Còn người này tên là Trương Thắng. . !"

"Trịnh tổng, tiếp theo anh có kế hoạch gì hay không?"

"Vâng. Tôi vừa mới thống kê báo cáo, trong số một phần ba này thì có tới ba phần năm là đi ký hợp đồng với Thịnh Thế Entertainment, một phần năm là các công ty giải trí khác, một phần năm còn lại thì tự mình xây dựng những công ty dạng môi giới, bọn họ lấy đi một phần nghiệp vụ của công ty chúng ta, nhưng cũng may những ngành nghề cốt lõi thì vẫn còn"

"Cũng không quá tệ". Trịnh Thành Vũ gật gật đầu.

Đúng lúc đó, điện thoại của Từ Thắng Nam vang lên, sau đó, Từ Thắng Nam đi sang một bên để nghe điện thoại.

"Cũng hòm hòm rồi!"

"Khoảng hai phần ba!"

"Còn có bao nhiêu nhân viên kỳ cựu còn đi theo chúng ta?"

"Theo báo cáo của bộ phận tài vụ thì có vẻ là phạt rồi!"

Trương Thắng nhìn vào hai người trẻ tuổi này sau đó gật gật đầu.

Ngay sau đó nhìn thấy hai thanh niên này đi theo Từ Thắng Nam vào trong văn phòng.

Trịnh Thành Vũ cảm thấy chữ viết tắt của studio này có vẻ lạ lạ, sau đó bất giác mà biểu tình trở nên hết sức cổ quái.

"Studio Não Tàn??"

Sau đó, hắn lắc lắc đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận