Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 1244: Chưa từng thiếu con bạc

"Giám đốc Trương, 25 triệu phí quảng cáo, không, tôi cũng ủng hộ phim Hoa Hạ, nếu cậu muốn nhiều tiền, có lẽ là tôi cần thêm chút thời gian, nhưng tôi nhiều thành ý hơn bất kỳ ai khác!"

"Uống trà trước, bình tĩnh lại rồi nói chuyện..."

"Giám đốc Trương, bàn chuyện tiền trước đi, giám đốc Trương xin ra giá, cậu nói bao nhiêu thì là bấy nhiêu, tuy trước mắt 'Đồ gia dụng Hưng Dương' chúng tôi là thương hiệu hạng hai, tài chính cũng không dư dả lắm nhưng tôi có thể chuẩn bị ngay!"

"..."

Thế giới này...

Chưa từng thiếu con bạc!

Một doanh nhân càng thành công thì càng đánh bạc nhiều.

Những năm qua, 'Đồ gia dụng Hưng Dương' thua lỗ vì các thiết bị lớn, nhưng Đổng Minh Cường luôn tin cuối cùng mình sẽ thành công.

Đôi mắt của Đổng Minh Cường đỏ như máu.

Ba năm qua anh đều thua, thất bại thậm chí trọng thương, nhưng hiện tại, anh nhất định phải giành chiến thắng cho mình một lần cuối!

"..."

Đã ba năm kể từ 2009.

"Nếu ngươi cảm thấy còn chưa đủ, tôi có thể cho cậu nhiều hơn!"

Một lúc sau:

"Giám đốc Trương, tôi không biết làm sao chứng minh lòng thành của mình, giám đốc Trương, thậm chí nói không ngoa chứ giờ cậu kêu tôi móc hết tiền bạc ra tôi cũng móc!"

Nói là đập nồi bán sắt, tất tay cũng được!

"'Đồ gia dụng Hưng Dương' chúng tôi không phải là thương hiệu hàng đầu, nhưng danh tiếng mấy năm qua khá tốt, vẫn có hạng cao trong lĩnh vực thiết bị gia dụng nhỏ..."

"Tôi có nhiều tài sản đứng tên mình, ngoài ra còn có một số tiền gửi ở Thụy Sĩ..."

Cảm giác khủng hoảng ngày càng tăng khiến anh cảm thấy như đang ngồi trên bàn chơi bài.

"Giám đốc Trương, tôi..."

Trong văn phòng.

"Anh uống trà trước đi, không uống trà, hét lớn sẽ đau cổ họng, tiếp theo làm sao nói chuyện hợp tác đây?"

Trương Thắng nhìn vẻ mặt của Đổng Minh Cường, không cười mà chỉ nghiêm túc gật đầu.

"Anh uống trà trước..."

Nghe được câu này, trong lòng Đổng Minh Cường chẳng những không có oán hận mà càng hưng phấn hơn!

"Lý do hôm qua tôi không tìm anh ký hợp đồng, đầu tiên là vì tôi phải ký hợp đồng với 'Máy tính Thần Xuyên', phải cho bọn họ thời gian lưu lượng một ngày, từ khi bắt đầu kinh doanh, tôi luôn tuân thủ khái niệm hợp tác cùng có lợi, phục vụ thương hiệu, đây là cốt lõi và mục đích..." – Trương Thắng chậm rãi giải thích.

"Giám đốc Đổng, anh có nhiều đồ gia dụng nhỏ dưới trướng nhỉ?"

Sau khi nhận trà từ Trương Thắng, anh ta mặc kệ nóng hay không cũng uống một ngụm, uống xong liền khen trà ngon.

"Giám đốc Trương, cho dù là 100 triệu phí quảng cáo, chỉ cần cậu yêu cầu tôi cũng đều mang tới!"

"Được, được, được!" – Đổng Minh Cường rất kích động.

"Thêm một cái cũng không được? Người khác ra giá 5 triệu, tôi ra giá 10 triệu!"

"Vậy..." – Đổng Minh Cường do dự một chút:

"Anh cũng nên nhường cơ hội cho người khác đúng chứ? Thương hiệu khác còn khó khăn hơn anh..." – Trương Thắng không ngạc nhiên trước 100 triệu, nhưng im lặng một lúc rồi lắc đầu cười.

Trương Thắng ho nhẹ, hắn không đành lòng nói với Đổng Minh Cường đó chỉ là bịch trà có mấy đồng...

"Đúng vậy."

"Tôi sẽ không tăng giá cho vị trí quảng cáo chính 20 triệu, làm doanh nhân, trước tiên phải có uy tín. Nhưng về sau có mấy vị trí quảng cáo 5 triệu, xét đến sự chân thành của anh, tôi có thể tặng anh thêm một chỗ... anh nghĩ kỹ xem thương hiệu điện gia dụng chủ yếu của công ty là gì, là máy sữa đậu nành, máy cà phê, hay là..."

"Tôi có thể muốn tất cả không?" – Đổng Minh Cường hít sâu, vẻ mặt nghiêm túc hơn:

"Tôi hiểu mà!" – Đổng Minh Cường gật đầu.

"Tôi biết!" – Đổng Minh Cường gật đầu như gà mổ thóc.

"Thứ hai, cả ngày hôm qua, chúng tôi đã kiểm tra thông tin công ty của anh, giám đốc Đổng, bao gồm cả báo cáo lãi lỗ và kể cả những gì anh đã làm trong những năm qua. Công ty chúng tôi chọn hợp tác không phải được chọn ngẫu nhiên, anh biết đấy, chúng tôi không bao giờ thiếu tiền, và các thương hiệu muốn hợp tác với chúng tôi đều đang xếp hàng bên ngoài, chúng tôi cần suy nghĩ kỹ trước khi xác nhận hợp tác... Đây là trách nhiệm của chúng tôi đối với nhau."

Trương Thắng chịu trách nhiệm cho 'Máy tính Thần Xuyên', vậy thì cũng sẽ chịu trách nhiệm khi làm việc với mình!

"Làm người cần phải có uy tín, bao năm qua, tôi vẫn luôn là biển uy tín của các thương gia, không thể chỉ vì 10 triệu mà phá mất danh dự..." – Trương Thắng lắc đầu.

"Được rồi!" – Đổng Minh Cường có chút thất vọng.

Nhưng...

"Kí tên!"

Khi Trương Thắng trao bản thỏa thuận hợp tác thương hiệu cho Đổng Minh Cường, Đổng Minh Cường lập tức phấn khích trở lại!

Anh ta ký ngay mà không thèm nhìn hợp đồng.

Sau khi ký, tuy vẻ mặt đầy hưng phấn nhưng anh lại thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng giải quyết xong chuyện này.

"Giám đốc Đổng..."

"Đây!"

"Chúng ta đã ký thỏa thuận, không biết giám đốc Đổng có muốn tham gia hệ thống của chúng tôi không?"

"Cái gì!"

Đổng Minh Cường chấn động cả người!

Không tự chủ mà bật khỏi ghế, nhất thời trong mắt tràn đầy kinh ngạc, thậm chí còn cho rằng mình nghe nhầm, tay run lên vì kích động!

Bình tĩnh lại một lúc, cổ họng anh kích động đến không nói nên lời:

"Giám đốc Trương, cậu nói hệ thống gì cơ!"

"Đã gần ba năm kể từ khi 'Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng' của chúng tôi thành lập. Trong ba năm này, mặc dù số lượng người dùng của không cao bằng 'Taozhu. com' nhưng chúng tôi là một trong số ít trung tâm mua sắm kiếm được tiền chỉ từ các sản phẩm của mình. Bước đầu đã thiết lập một nền tảng nhất định về tâm lý người dùng... Bây giờ, để tiến xa hơn, chúng tôi dự định mở rộng sang các danh mục mới, điện gia dụng cũng là một trong những kênh mở rộng của chúng tôi... Tôi đã kiểm tra tủ lạnh của anh, mặc dù thị phần rất thấp, thương hiệu là thương hiệu hạng ba nhưng chất lượng và dịch vụ hậu mãi vẫn luôn khá tốt, tôi cân nhắc chọn tủ lạnh của anh!" – Trương Thắng từ từ nói vậy.

Khi nghe Trương Thắng nói thế, hơi thở của Đổng Minh Cường đột nhiên dồn dập lên.

"Cậu nói, hợp tác như thế nào..."

"Tôi cần anh cho tôi giá thành!"

"Được, không sao, hoàn toàn không thành vấn đề..." – Có lẽ vì quá hưng phấn nên sắc mặt Đổng Minh Cường đỏ bừng, vội vàng gật đầu.

"Tất nhiên, tôi sẽ không để các anh mất tiền, lần này tôi có một số lượng nhỏ suất trợ cấp 'Thiết bị gia dụng cho khu vực nông thôn', tôi sẽ cố gắng đẩy anh lên, nhưng chắc chắn sẽ không lớn bằng như trợ cấp 'Tủ lạnh Kim Hoành', chỉ có thể giúp anh tránh bị mất tiền và kiếm được một số chi phí đi lại..."

"Vâng vâng vâng vâng, tốt quá tốt quá, tôi... tôi cảm ơn, giám đốc Trương, tôi..."

Đổng Minh Cường nghe vậy, dần dần nói không mạch lạc, thậm chí vành mắt cũng bắt đầu đỏ bừng vì kích động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận