Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 899: Ba cách

Chỉ có ba cách để tránh pha loãng cổ quyền của mình.

Đầu tiên, là giống như kinh nghiệm khi Trương Hưng vừa khởi nghiệp vậy, đầu quân tư bản, lấy tài nguyên trong tay đổi thành tài chính, lại tiến vào thị trường làm một vòng chém giết mới, cuối cùng hoặc là bị loại hoặc là trở thành con rối tư bản.

Thứ hai, lấy ra tất cả tiền tích trữ, chơi đùa cùng tư bản, đọ sức, thắng thì trở thành tư bản mới, khống chế tài nguyên mới, thua thì không còn gì cả.

Thứ ba, ký hiệp ước với tư bản, hiệp nghị đánh cược bảo vệ cổ phẩn của mình, thắng thì mượn 'Groupon' đi lên bàn đánh bài, thua thì không có gì cả, thậm chí xong đời...

Trông thì nhiều đường nhưng thực tế, tư bản không có khả năng cho Trương Hưng một cơ hội lựa chọn nào.

Cho nên, anh phải kéo đồng minh!

"Trương Thắng, chúng ta là châu chấu cùng hàng, tôi muốn đánh một lần!"

Trong điện thoại.

"Đừng nhìn Đằng Kỹ tham khảo đạo nhái luôn bị mắng chửi, nhưng chỉ cần phần mềm chat QGOU của anh ta vĩnh viễn không đổ thì anh ta liền có thể đứng đấy bất bại... Trịnh Hoa Đằng là kẻ thông minh dựa vào đầu gió ban đầu, tích lũy thành tư bản..."

"Đó là bình thường, cậu đã đạt giới hạn, nếu cậu không phá được giới hạn này..."

Sau khi Trương Hưng nghe Trương Thắng vẫn im lặng, anh ta nói thêm:

"Có phải lưu lượng truy cập của 'Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng' cậu bắt đầu giảm sau khi đạt đến đỉnh điểm 700. 000? Ngay cả khi ảnh hưởng của 'Giải thưởng Điện ảnh Quốc tế Nam California' lần này rất lớn, thì nó có thể tăng được bao nhiêu?"

Nhưng Trương Thắng lại chọn cách im lặng.

"Cậu biết hiện giờ có bao nhiêu trang web mua theo nhóm chứ?"

Trương Thắng nghe lời nói tràn đầy sâu xa của Trương Hưng.

"Cậu đã bão hòa, thị trường chỉ có bấy nhiêu, tất nhiên quảng bá là quan trọng, nhưng tính thực chất của tư bản, lợi ích người tiêu dùng càng qua trọng..."

"Sớm muộn gì cậu cũng phải đối đầu với tư bản, muốn lên bàn đánh bài thì phải thắng bọn họ... trừ phi cậu cứ thế thu tay lại, bằng không không hề có đường lui."

Sau khi nói xong, Trương Hưng ở đầu bên kia dường như đang chờ Trương Thắng trả lời.

"Từ khi cậu bắn phát súng 'trợ cấp 10 tỷ' đầu tiên, cậu nhận được thắng lợi ngắn ngủi, nhưng cậu không nhận ra rằng thắng lợi của cậu vĩnh viễn đều là ngắn ngủi... trước nay cậu luôn khuyết thiếu lắng đọng và tích lũy."

"Tính đến hôm nay, có 1. 534 nhà, với trung bình 7,4 nhà mới mỗi ngày..."

"Trương Thắng, cậu là một người rất tài năng, tôi cũng hiểu rằng cậu có thể tạo ra kỳ tích này đến kỳ tích khác, ví dụ như «Temple Run» đây, nhưng có người cũng không cần sáng tạo cái mới làm gì, bọn họ chỉ cần thấy được cái mới sau đó tham khảo liền dễ dàng ép chết bản gốc, tôi nhận được tin, 'Đằng Kỹ' sắp phát hành một game mobile hoàn toàn miễn phí tên 'Toàn dân Parkour', nhân vật tinh xỏa hơn, khả năng chơi cao hơn... cho nên, cậu cảm thấy, ai mới là người thắng cuối cùng đây?"

"Tính đến thời điểm hiện tại, tổng số người dùng mua theo nhóm ở Hoa Hạ chúng ta đã lên tới 16,75 triệu, hơn nữa tôi và cậu đều hiểu, thị trường này chỉ có đi lên!"

"Cậu có biết lưu lượng đỉnh cao nhất của 'Groupon' và 'Groupon Minuo' chúng tôi là bao nhiêu không? Hiện tại, số lượng đăng ký tích lũy 'Groupon' là hơn 7 triệu, số lượt truy cập hàng ngày cao nhất là 3 triệu, 'Groupon Minuo' có doanh thu gần 1 tỷ tỷ trong vòng chưa đầy một năm..."

"'Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng' của cậu có thể xếp trong top 10 không?"

"Tôi có thể chấp nhận thất bại, nhưng tôi không thể chấp nhận thất bại trong uất ức, đây là lần gần nhất chúng tôi đánh trên bàn bài..."

Sau một lúc lâu, Trương Hưng nói mệt mỏi, lúc này Trương Thắng mới lặng yên thả một câu:

"'Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng' của cậu xác nhập với 'Groupon' của tôi, mô hình sáp nhập và áp dụng hệ thống đồng giám đốc điều hành, tức là tôi và cậu đồng thời là CEO, đồng thời, tất cả tài nguyên tuyên truyền mà cậu có trong tay đều cùng hưởng với chúng ta, mà lưu lượng truy cập và thương hiệu hiện tại của 'Groupon', bao gồm cả thị trường mà tôi đã chiếm được mấy hôm nay đều cùng dùng chung, còn về cổ phần, chúng ta lại nói tiếp..."

Trương Hưng tiếp tục nói rất nhiều với Trương Thắng.

Nghe được hai chữ 'xác nhập', Trương Thắng lẳng lặng nhắm mắt lại.

"..."

Thật ra đây là một cái bẫy.

Đại chiến mua theo nhóm ở thế giới trước, đánh đến cuối cơ bản đều có kết cục sát nhập, mà cái giá để xác nhập là tư bản lựa chọn người phát ngôn.

Trong đầu hiện lên vài hình ảnh.

Nhưng Trương Thắng ở đầu bên kia vẫn im lặng.

"..."

Trương Hưng nói nhiều lời và đưa ra nhiều ví dụ như vậy.

Cuối cùng đưa ra ý tưởng cốt lõi của mình.

"Anh muốn đọ một lần?"

"Anh Trương, anh nghĩ sao?" – Trương Thắng hỏi.

Giọng nói bình tĩnh ban đầu của Trương Hưng đột nhiên trở nên hơi kích động.

Trong điện thoại.

Liên CEO, thực tế trong đó có rất nhiều bàn tính nhỏ, không có ý nghĩa tư duy chiến lược thật sự và thành viên tổ chức trung tâm, cuối cùng chỉ có thể bị loại.

Có quá nhiều nhân tố không thể khống chế cho việc xác nhập!

Cá lớn nuốt cá bé, cá nhỏ ăn tôm con...

Sau khi sáp nhập, ai ăn ai?

"Anh Trương..."

"Đừng vội cho tôi câu trả lời trước, cậu hãy dành thời gian suy nghĩ đã, cậu đừng nên đắm chìm trong lưu lượng trước mắt của 'Trung tâm thương mại trực tuyến Cường Thắng', cậu còn trẻ, nhất định phải làm lựa chọn đúng!"

"Anh Trương..."

"Cậu nói đi!"

"Tiền quảng cáo cuối cùng mà anh phải trả tổng cộng là 12 triệu ..."

"..."

Đầu dây bên kia đột nhiên im lặng, sau đó:

"Chúng ta không phải là hợp tác chiến lược sao?"

"Đó là hợp tác chiến lược giữa 'Tổ Ong giao hàng tận nơi' và 'Groupon', anh vẫn phải trả phí quảng cáo của 'NC Entertainment'..."

Rất mệt.

Mệt...

Bóng tối trước bình minh, cô đơn và trống rỗng.

Không biết qua bao lâu, tiếng ồn ngoài cửa sổ đã ngừng đi.

Nhưng đống lửa vẫn còn cháy...

Trương Thắng ngẩn người nhìn qua đống lửa ngoài cửa sổ.

Nhìn một hồi, có trong phút chốc, hắn đột nhiên cảm thấy hơi mệt mỏi.

Sau khi nói chuyện điện thoại với Trương Hưng, Trương Thắng ngừng trả lời bất kỳ cuộc điện thoại nào khác.

Tất nhiên, ba chiếc điện thoại khác cũng không còn vang lên nữa.

Điện thoại đã bị hết pin bởi lời nhắc SMS và các cuộc gọi đến khác.

Trương Thắng không sạc pin mà là yên lặng nằm lên giường, nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

Đầu dây bên kia, Trương Hưng đột nhiên chửi thề một câu. ...

"Đệch!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận