Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 868: Sức chịu đựng bị đẩy tới cực hạn

«Thất Nhật Sát» rất hiếm thấy máu, xưa nay đều là ám chỉ vào giác quan và sự thăng tầng bề mặt tâm lý, khiến người ta ớn lạnh!

Nhưng!

«Tù Đồ» hoàn toàn từ bỏ phong cách mà Tất Phi Vũ tích lũy trong «Thất Nhật Sát», bắt đầu thẳng thắn buông thả, vào đầu liền dùng hình ảnh 'moi tim' đẫm máu xuất hiện trước mặt mọi người!

'Moi tim' cũng không khiến sức chịu đựng đến cực hạn...

Trên màn hình lớn, màn ảnh từ từ chuyển lên trời, lướt qua dãy răng nanh vàng như nến, sau đó...

Lộ ra cảnh tượng khiến người xem càng muốn nôn, lấy quả tim bỏ vào trong miệng, nhấm nháp nhai nuốt...

Đồng tử Ryan co lại!

Cuối cùng dạ dày không chịu được nữa, nôn khan một tiếng cực mạnh.

"Sao anh ấy có thể quay phim như này chứ!"

Có người rời đi...

Trong phòng chiếu.

Lúc trong phòng chiếu các bạn nữ vẫn rất yên tĩnh, nhưng sau khi ra khỏi phòng chiếu thì đột nhiên gào khóc to.

'Bạn sẵn sàng đổ bao nhiêu máu để sống?'

Trong góc, Trương Thắng nhìn màn hình lớn.

Tiếp theo là...

Nhưng cũng có những người lợi dụng khoảng trống nhảy vào chiếm chỗ.

Sau dòng chữ này, các chữ cái tiếng Anh của «Tù Đồ» từ từ bị kéo ra trong bóng đêm!

Anh thấy màn ảnh phía trước lóe lên, xuất hiện một hàng chữ.

"Tôi... uhuhuhu, tôi không hiểu được..."

Vốn dĩ kịch bản của «Tù Đồ» là do Trương Thắng và Tất Phi Vũ cùng nhau viết.

Phim vừa bắt đầu ít phút đã có vài người không chịu được hình ảnh máu me mà rời khỏi, các bạn nữ thậm chí còn ôm tim khóc vì sợ.

Sinh ra từ ý tưởng của «Lưỡi Cưa – Saw», tham khảo một phần nội dung của nó, mô hình nhân vật, màn ảnh...

Người đi vào thấy một căn phòng bí mật dơ bẩn, nhỏ hẹp, tỏa ra mùi hôi thối, trong mật thất nằm vài người bị dây xích sắt khóa lại... ...

Trương Thắng đã xem bản gốc «Lưỡi Cưa – Saw».

Trước khi Trương Thắng xem phim từng nghĩ «Tù Đồ» có thể chiếu ở Hoa Hạ hay không, nhưng sau khi xem phần 1 hắn liền hiểu rõ, «Tù Đồ» còn phóng đại hơn cả «Lưỡi Cưa – Saw», thậm chí có thể sánh với tình tiết mô phỏng cấm chiếu trên toàn cầu ở thế giới trước, không thể nào công chiếu ở Hoa Hạ được, đến cả chính phủ cũng không cho phép quảng bá trong dịp chính thức!

Khi máy quay bắt đầu chậm rãi dịch chuyển về hướng căn phòng bí mật, Trương Thắng theo bản năng cảm thấy mình đang ở trong lò mổ, xương cốt u ám, trái tim đầm đìa, não có nếp uốn ngoằn nghoèo...

Hắn nhớ đến một bộ phim khác, «Con Rết Người».

Khi xem «Tù Đồ», hắn nhận ra những cảnh quay nội tạng người trong «Tù Đồ» được mô tả chi tiết đến mức 'trông như thật' một cách đáng sợ, gần như là biến thái.

"..."

Nhưng...

Giọng nói lịch sự nho nhã và từ tính, nếu không phải đèn trong căn phòng bí mật quá tối, ngập tràn dơ bẩn và lộn xộn thì tất cả mọi người đều cảm thấy giọng nói kia là của một thân sĩ phương Tây cao quý, bình thản, tươi sáng.

Vang lên bối cảnh tiếng Anh.

Trong màn ảnh.

Hắn từng xem cảnh quay «Tù Đồ», nhưng lại không nhìn một vài màn ảnh bổ sung.

"Cô Alpha, trong một tháng qua, cô đã nhiều lần nói những câu như: 'Nếu muốn chết, tại sao phải sống?', 'Người như mày mà sống còn không bằng chết đi', 'Nếu tao là mày thì tao chết lâu rồi', 'Sao mày còn có gan để sống?', 'Nhảy đi, nhảy nhanh, đừng lãng phí thời gian của tao, có giỏi thì nhảy đi', 'Không nhảy không phải người', ... với 300 người trên mạng xã hội."

"Xin lỗi, cho phép tôi nói xin lỗi với ngài, tôi lấy cách vô cùng mất thể diện này mời ngài đi vào chỗ chúng tôi..."

"Tôi chỉ tò mò, đồng thời cũng rất muốn biết, ngài có thể xem thường sinh mạng đến mức nào..."

Anh ta sử dụng ngôn ngữ lăng kính độc đáo của riêng mình để thể hiện hoàn toàn một thế giới đồ tể tàn khốc trước mắt mọi người, sau đó nghiên cứu tính cực hạn của 'bản chất con người'...

Không khí căng thăng của cái chết dần dần tràn ra trong và ngoài màn ảnh giống như nguyền rủa...

Kỳ lạ là, nó rõ ràng hiển hiện một phần cảnh tượng địa ngục nhân gian nhưng ngôn ngữ màn ảnh lại rất có tính nghệ thuật!

Có điều...

Nhưng khi giọng nói ấy xuất hiện ở nơi này lại vô cùng không thích hợp, càng mang một lớp cảm giác quỷ dị lên giác quan.

Giọng nói kia cuối cùng cũng cười lên, nụ cười dần nhẹ đi.

Như thể một ác ma liên tục thì thầm bên tai.

Dưới màn ảnh...

Tông màu chính vẫn là tối.

Ánh đèn mờ chiếu đến một người phụ nữ.

Đó là một người phụ nữ bị trói, đang quằn quại vật lộn như một con sâu.

Trước mặt người phụ nữ có một vật thể dơ nước bẩn, làm người buồn nôn, một cỗ máy phức tạp cùng với một thi thể trong vũng máu...

Trong cỗ máy có một khoang nằm cỡ thân người, ở cổng hang tỏa ra ánh sáng yếu ớt, nó tựa như một hi vọng nơi mật thất hắc ám này.

Người phụ nữ vặn vẹo điên cuồng, len lỏi vào cửa hang, sau đó nhìn thấy lớp lớp lưỡi dao bên dưới...

Như thể nhìn thấy hy vọng, người phụ nữ liều mạng xoay người dùng lưỡi dao cắt dây thừng...

Nhưng sau khi cắt dây...

Cô lại nghe thấy giọng nói quen thuộc từ nơi bóng tối kia.

"Cô Alpha thân mến..."

"Cô còn 5 phút, sau 5 phút, vách tường bên kia sẽ ép qua, ép cho toàn bộ không gian chỉ còn một khe hở..."

"Nếu muốn sống, có lẽ cô chỉ có thể băng qua tầng lưỡi dao kia..."

"Nếu không muốn sống, cô có thể lặng yên chờ bị đè ép..."

"À..."

"Cô từng ăn qua patty chưa?"

"Có lẽ cô sẽ bị ép thành patty..."

"..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận