Ta Phải Lên Lớp Lại Cho Thế Giới Này

Chương 275. Thành môn lập mộc

Chương 275: Thành môn lập mộc

"Đúng là không nhỏ..."

"Tiểu Trương, đã vậy, nếu về sau cậu có cần vật liệu thủy điện thì nhập hàng từ bên anh đi, anh bán cậu giá vốn... Ngoài ra, lúc trước 'Trang Trí Hoành Viễn' cũng thiếu anh phí vật liệu thủy điện gần 30 nghìn, anh miễn đi toàn bộ số tiền ấy..."

"Ấy, giám đốc Từ, anh như vậy..."

"Xem như là tốn 30 nghìn để lên TV, quảng cáo một chút, tiểu Trương cậu thấy thế nào?" – Từ Giang Long nhây nửa ngày mới rốt cuộc ôm lấy bả vai Trương Thắng, nhếch miệng cười nói ra câu này.

"A?" – Mắt Trương Thắng hơi híp, sau đó trên mặt hơi lộ ra sự ngại ngùng: "Như vậy sao được chứ..."

"Này sao mà không được... Làm ăn thì mọi người phải trợ giúp lẫn nhau mới phải..." – Từ Giang Long vỗ vai Trương Thắng, càng cười tươi rói hơn.

Làm ăn.

Chung quanh đều là tiếng nghị luận...

Rõ ràng là bản thân không cần phải gánh chịu.

Là một ví dụ rất điển hình.

Sau khi nghe 'câu chuyện' của Trương Thắng thì tiếng mắng 'ngu' ngày càng nhiều.

Xưa có câu 'Thành môn lập mộc(1)'.

Đều là thứ rác rưởi!

Thì phải nói chuyện tin cậy.

Rõ ràng chỉ cần đi đúng quá trình là có thể giảm miễn một vài thứ, thậm chí lại mở một công ty trang hoàng nội thất cũng còn ngon hơn tiệm 'Trang Trí Hoành Viễn' này.

(1)Nghĩa: dựng một cây gỗ trước cổng thành, ai có thể di chuyển được nó thì sẽ được thưởng vàng, câu này xuất phát từ nội dung biến pháp của Thương Ưởng thời chiến quốc, một phép ẩn dụ.

Nếu có một chỗ dựa đáng tin, thì sẽ được tín nhiệm.

Có người cảm thấy Trương Thắng ngu.

Nhưng...

Hôm qua khi Trương Thắng vừa bước xuống đường Hoa Dương của Tân Thành.

Trương Thắng dẫn phóng viên đến, cũng đập vỡ biển hiệu của 'Trang Trí Hoành Viễn' trước mắt bao người và cho thấy thái độ của mình.

Trong 'Trang Trí Hoành Viễn'...

Nếu là người bình thường, khi thấy cái công ty trang hoàng nội thất này thì sẽ chỉ bịt mũi chạy trốn, sợ bị ô uế.

Sẽ liên tục có khách hàng mới nghe danh mà đến.

Cho dù lúc ban đầu có khả năng phải bù thêm rất nhiều tiền, thậm chí bị thiệt nặng nhưng nếu chỉ cần có thể vượt qua mấy tháng đầu đó, có thể cân bằng được tài chính giữa khách hàng và công nhân, đồng thời cũng hoàn thành tốt đẹp những trang hoàng còn dang dở!

Lên TV, làm quảng cáo, cho thấy thái độ của mình!

Một vài thương gia nháy mắt chậm rãi ý thức được cái gì đó!

Đợi đến khi 9 giờ sáng, Từ Giang Long nhận ra có lẽ đợt này mình đã cược đúng rồi!

Dần dà...

Từ Giang Long thấy xe của một loạt các nhãn hàng như 'Trần Nhà Tích Hợp Obon', 'Nhà bếp và phòng tắm Hải Tín', 'Đèn Hiểu Lượng', 'Gốm sứ Nox' đậu quanh bãi đỗ xe.

Bãi đỗ xe ở phía trước cách cửa tiệm 'Thủy Điện Vĩnh Thông' hơn 20 mét lục tục có vài chiếc xe đậu.

9 giờ sáng.

Trương Thắng đang làm chuyện 'Thành môn lập mộc'.

Cho dù lỗ cũng chả sao!

Dù sao thì từ khi 'anh Dương' chạy mất, Từ Giang Long đã không có niềm tin lấy lại được khoản tiền ấy.

Sự thật...

Thì...

Hơn 30 nghìn đồng tiền!

Nhưng ông chủ của 'Thủy Điện Vĩnh Thông' – Từ Giang Long lại ra tay!

Nhưng thương gia khác còn đang chờ, lạnh nhạt như đang xem trò vui nhìn thử Trương Thắng có làm được không, sau đó lại cân nhắc có nên hợp tác với Trương Thắng...

Từng ông chủ mặc áo vest bước xuống xe, đi về phía 'Trang Trí Hoành Viễn'...

Từ Giang Long vô thức đi theo họ.

"Giám đốc Trương... chúng tôi đến rồi!"

"Ha ha, giám đốc Trương, chính là cửa tiệm này ư?"

"Giám đốc Trương, cậu nói đi, chúng tôi nên làm gì đây..."

"Tiểu Trương, cậu đặt một đơn hàng đi, cần vật tư gì tôi lập tức đưa tới, cạnh đây có chỗ nào để thuê không? Chúng ta làm một cái nhà kho, đứng đài giúp cậu!"

"Ha ha, giám đốc Trương, cả đêm qua chưa ngủ đúng không, nếu vậy thì để tôi giúp cậu nhìn xem đơn hàng có lỗ hổng gì không, nếu cần thì tôi điền giúp cậu..."

"..."

Trong lòng Từ Giang Long bất ngờ.

Ông vốn tưởng rằng bản thân là người đầu tiên đầu tư vào Trương Thắng, là người thứ nhất ăn con cua.

Nhưng có nằm mơ ông cũng không nghĩ tới, chẳng những ông không phải là đầu tiên, mà còn đứng thứ bảy thứ tám.

Dường như những thương gia đến từ Yến Kinh này vô cùng thân thiết với Trương Thắng, có vài người còn đùa giỡn với Trương Thắng, có người thì hút thuốc đánh giá toàn bộ 'Trang Trí Hoành Viễn', có người thì liên tục kể về kế hoạch của họ cho Trương Thắng.

Nhưng không ngoài dự tính...

Sau khi những người đó nhìn thấy Trương Thắng, trong mắt họ có sự tin tưởng.

Đầu tiên là ông ta đi qua, quan sát nghiêm túc những nhãn hàng này, sau đó thở một hơi dài trong lòng.

Nhưng...

Càng khiến Từ Giang Long kinh ngạc là Trương Thắng lại cự tuyệt.

Hơn nữa xem phản ứng của mấy ông chủ này thì Trương Thắng đã từ chối không chỉ một lần.

Từ Giang Long nhìn chằm chằm Trương Thắng, trong mắt tràn đầy nghi hoặc.

Trương Thắng này!

Hắn rốt cuộc là ai?!

Sau đó trong lòng ông ta xuất hiện một cảm giác nguy cơ to lớn, cảm giác này khiến ông ta ngày càng gấp gáp lên, sợ rằng không tìm được chỗ đứng của mình.

Phí vật liệu 30 nghìn!

Có vẻ là mình cược còn chưa đủ, căn bản là Trương Thắng chẳng thiếu gì 30 nghìn này của mình?

Thậm chí Từ Giang Long còn thấy những ông chủ này thế mà lại chủ động nhắc đến chuyện nợ nần của 'Trang Trí Hoành Viễn' với Trương Thắng, mong muốn rằng bản thân có thể trả nợ cùng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận